〚02〛

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

|08.10.2023|

4

Vì phòng Livestream lúc đó chỉ có ít người nên sự cố này không gây ra nhiều rắc rối lắm.

Nhưng hết lần này tới lần khác Khương Hàm Kim Ngưu lại gây chuyện, hết đăng bài rồi đăng thông báo khởi kiện, đại ý là công ty sẽ truy xét triệt để những kẻ tung tin đồn thất thiệt và tuyệt đối không dung thứ cho hành vi đó.

Tôi biết mấy bài đăng này là để cho tôi xem.

Dù sao Khương Hàm Kim Ngưu cũng không phải nghệ sĩ, bài đăng của cô ta thì được bao nhiêu người để ý chứ.

Nhưng ngay lập tức, cô em gái "ngoan ngoãn nghe lời" của công ty – Hứa Nhược Xà Phu đã chia sẻ lại bài đăng của Khương Hàm Kim Ngưu.

Tôi và Hứa Nhược Xà Phu có chung một quản lý. Bởi vì tính cách tôi khá ương bướng, nên bình thường Khương Hàm Kim Ngưu đi ra ngoài xã giao đều sẽ dẫn theo Hứa Nhược Xà Phu.

Hứa Nhược Xà Phu cũng khá khôn khéo hiểu chuyện, tính ra đến bây giờ cũng có được chút danh tiếng. Cô ta vừa chia sẻ lại bài đăng thì lập tức thu hút sự chú ý của nhiều người hơn.

Mọi người bắt đầu bàn tán: "Hình như Hứa Nhược Xà Phu vừa share lại bài đăng của quản lý thì phải. Nói ai ấy nhỉ?"

"Tôi còn nhớ Hứa Nhược Xà Phu với Tống Ngưng Xử Nữ có chung quản lý đấy."

"Đậu má, hôm Tống Ngưng Xử Nữ livestream còn có người gọi điện thoại ép dùng quy tắc ngầm, người kia không phải Hứa Nhược Xà Phu chứ?"

Một hòn đá làm dậy lên sóng ngầm.

Trên Internet không giấu được bí mật, chẳng mấy chốc quan hệ giữa ba chúng tôi đều bị phanh phui. Có người còn ghi hình lại thời điểm tôi trả lời điện thoại trong phòng livestream rồi đăng lên Internet.

Hứa Nhược Xà Phu có lẽ nhận ra điều không ổn và nhanh chóng xóa bài chia sẻ kia đi. Nhưng cuối cùng vẫn không ém được chuyện này, ngay sau đó # Tống Ngưng Xử Nữ livestream #, và # Hứa Nhược Xà Phu xóa bài # đã lên hotsearch.

Khương Hàm Kim Ngưu tức giận gọi tôi trở lại công ty: "Cô có ý gì, định đối đầu với công ty đúng không? Đừng quên là hợp đồng vẫn nằm trong tay tôi đấy."

Tôi có chút cạn lời: "Điện thoại là cô cầm, nội dung là cô viết, bài đăng là Hứa Nhược Xà Phu chia sẻ, liên quan gì đến tôi?"

Khương Hàm Kim Ngưu vẫn ương ngạnh: "Hoặc là bồi thường thiệt hại rồi biến ra ngoài, hoặc là dừng livestream và xin lỗi công ty, cô chọn cái nào thì chọn."

Tôi còn chưa mở miệng, Hứa Nhược Xà Phu đã bắt đầu nức nở: "Chị Khương, chị đừng nóng giận, đừng trách chị Xử Xử, đều là lỗi của em, lúc đó em không nên chia sẻ..."

Tôi không đợi Hứa Nhược Xà Phu nói hết thì đã quay sang nói với Khương Hàm Kim Ngưu.

"Mọi người nghe thấy cả chưa? Có người nhận sai rồi đấy, đừng có đổ mọi chuyện lên đầu tôi. Giờ tôi về được rồi chứ, lát nữa còn phải livestream nên tôi không ở đây với mọi người được đâu."

Tôi nói xong liền xoay người bỏ đi.

Khương Hàm Kim Ngưu chắc không ngờ là tôi cứng đầu như thế, mặt cô ta đỏ bừng lên không phát ra được tiếng nào.

Cư dân mạng vẫn đang kêu gào gọi tên yêu cầu tôi đưa ra một câu trả lời.

Sau khi suy nghĩ một hồi, tôi quyết định đăng bức ảnh cận cảnh Lục Thịnh Thiên Yết đi một đôi tất đỏ. Lòng bàn chân hướng về phía máy quay, trên nền đỏ có hình người màu đen, bên cạnh có viết mấy chữ lớn: "Đạp lên tiểu nhân."

Tôi còn tiện tay đính kèm liên kết mua hàng và dòng chữ: Hàng cao cấp dành cho năm mới, bạn đồng hành đắc lực trên con đường thành công, chất lượng thế nào ai dùng rồi sẽ biết.

Những cư dân mạng kia khi thấy món hàng tôi vừa đăng tải thì đều phá lên cười.

"Hahaha, trước đây tôi không biết Tống Ngưng Xử Nữ hài hước như vậy đấy. Cô ấy không đáp lại câu nào, nhưng ai cần mắng thì vẫn mắng được."

"Theo thái độ của Xử tỷ, mua bít tất thôi!"

"Người kia thật sự là Hứa Nhược Xà Phu sao? Gần đây tôi cũng cảm thấy năng lực của cô ta không tương xứng với tài nguyên lắm."

Nhờ phúc của Khương Hàm Kim Ngưu và đồng đội heo của cô ta, sản phẩm tất đỏ của tôi lại được bán hết sạch sành sanh.

Không ngờ tôi còn chưa kịp vui mừng thì Lục Thịnh Thiên Yết lại gọi điện tới.

"Tại sao các nhân viên công tác xung quanh cứ nhìn chằm chằm vào chân anh vậy, chuyện này em tính giải thích thế nào?"

Tôi sửng sốt vài giây: "Có lẽ là bởi vì... chân của anh dễ nhìn?"

Giọng nói của Lục Thịnh Thiên Yết vẫn không để lộ ra chút cảm xúc gì: "Anh chuẩn bị lên máy bay rồi, trước khi xuống máy bay, tốt nhất là em nên bịa ra lý do hợp lý một chút để thuyết phục anh."

Nói xong liền cúp điện thoại.

Chờ chút đã.

Lục Thịnh Thiên Yết vừa nói gì cơ?

Lên máy bay?

Trời má, sao về sớm quá vậy!

5

Lục Thịnh Thiên Yết sắp trở lại, nhưng tôi vẫn chưa nghĩ ra cách để dỗ dành tên đàn ông thối này.

Chưa đợi tôi nghĩ ra kế sách hoàn hảo thì Lục Thịnh Thiên Yết và Hứa Nhược Xà Phu lại cùng nhau lên hotsearch.

Tiêu đề của bài báo là: Lục Thịnh Thiên Yết âm thầm trở về Trung Quốc, bị nghi là bí mật đi gặp bạn gái vào đêm khuya.

Bên trong bài báo có kèm theo hai bức ảnh mờ.

Hình đầu tiên là Lục Thịnh Thiên Yết đang kéo hành lý ra khỏi sân bay, đi theo sau chính là Hứa Nhược Xà Phu. Bức ảnh thứ hai là hai người bọn họ lên cùng một chiếc xe.

Ngay sau đó, các kết quả liên quan đến # Lục Thịnh Thiên Yết Hứa Nhược Xà Phu # lập tức bùng nổ.

"Không ngờ là ảnh đế cũng sập phòng? Lại còn là Hứa Nhược Xà Phu – người tôi ghét nhất nữa."

"Chẳng lẽ dưa mấy hôm trước là dưa thối à? Hứa Nhược Xà Phu dựa vào ảnh đế nên mới có tài nguyên?"

"Tôi đã nói Tống Ngưng Xử Nữ là hồ già lại còn hay giả bộ, suốt ngày chỉ biết bán mấy sản phẩm linh tinh. Bây giờ mới lộ ra Lục Thịnh Thiên Yết và Hứa Nhược Xà Phu là một đôi, cô ta đã biết mình đắc tội với ai chưa?"

Tin đồn càng bàn luận lại càng sôi nổi. Cuối cùng thì tôi cũng bị lôi đầu lên hot search.

Khổ cái thân tôi!

Chồng tôi bị khui ra tin đồn hẹn hò, nhưng đối tượng lại không phải là tôi. Mà "chính thất" tôi đây lại bị người ta mắng lên cả hotsearch luôn rồi?

Tôi bèn gọi điện cho Lục Thịnh Thiên Yết.

Không ai nghe máy.

Thế là tôi lại gọi cho người đại diện của Lục Thịnh Thiên Yết.

Vẫn không có người nghe.

Tuyệt vời lắm chồng tôi ạ!

Trong thời gian Lục Thịnh Thiên Yết biến mất, Khương Hàm Kim Ngưu lại đến tìm tôi.

Lúc này rõ ràng đã có chuẩn bị rồi mới đến, bên cạnh còn dẫn theo cả luật sư.

"Hôm nay tôi gọi cô tới đây là để chấm dứt hợp đồng với cô."

Khương Hàm Kim Ngưu khoanh tay nhìn tôi: "Vì hành động trước đây của cô đã gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến công ty, vậy nên theo các điều khoản thì công ty chúng tôi có quyền đơn phương chấm dứt hợp tác với cô, đồng thời yêu cầu cô bồi thường thiệt hại về kinh tế."

Chưa đợi tôi trả lời thì Khương Hàm Kim Ngưu lại đặt tài liệu xuống và tiếp tục bắt chéo chân.

"Còn một chuyện nữa. Cô đọc tin tức rồi đúng không? Nói thật với cô, quan hệ giữa Hứa Nhược Xà Phu và Lục Thịnh Thiên Yết không bình thường, Hứa Nhược Xà Phu còn nói với tôi là Lục Thịnh Thiên Yết có ý định kiện cô vì tội xâm phạm danh dự và bản quyền hình ảnh."

"Cô nói là Lục Thịnh Thiên Yết định kiện tôi?"

Khương Hàm Kim Ngưu chắc tưởng tôi sợ nên khóe miệng nhếch lên một chút.

"Đương nhiên, nhưng dù sao cô cũng là nghệ sĩ cũ của tôi, tôi cũng không phải muốn ép cô đến đường cùng. Nếu cô cầu xin tôi thì tôi cũng có thể cho cô một phương án để giải quyết."

Tôi nhíu mày: "Ờ, nói một chút xem."

"Công ty chúng tôi có thể cho cô một cơ hội nữa, cũng không chấm dứt hợp đồng, với điều kiện là sau này cô phải tuyệt đối nghe theo sắp xếp của công ty. Nếu cô muốn livestream thì cũng được nhưng phải dẫn thêm một người."

"Ai?"

"Xà Xà."

Đỉnh thật luôn.

Bình thường không phải là chướng tai gai mắt khi thấy tôi bán tất, bán thuốc diệt gián sao? Không chê chút lưu lượng nho nhỏ này à?

Vừa thấy tôi bán hàng được một chút thì lại muốn cùng nhau livestream?

Khương Hàm Kim Ngưu dùng thái độ cao cao tại thượng nói với tôi: "Nếu muốn cảm ơn thì phải đi cảm ơn Hứa Nhược Xà Phu, con bé ấy xin xỏ thay cho cô đấy, còn nói là dù sao 2 người cũng ra mắt cùng thời điểm. Đừng trách tôi không nhắc nhở cô, hiện tại tài nguyên phía sau Hứa Nhược Xà Phu hoàn toàn không cùng đẳng cấp với mấy loại thuốc chuột nhà cô, hơn nữa còn có Lục Thịnh Thiên Yết trợ giúp, đối với cô chỉ có hơn chứ không có kém."

Nghe thế, tôi thiếu chút nữa đã bật cười thành tiếng.

"Cô làm tôi tưởng Hứa Nhược Xà Phu không phải là nghệ sĩ của cô, mà là mẹ ruột cô luôn đấy."

"Cái gì?"

"Khương Hàm Kim Ngưu này, thực ra tôi có một câu mà trước nay không dám nói vì sợ mất lòng, nhưng với tình cảnh hiện tại thì tôi cũng không ngại nữa."

"Cô là cái gì của công ty mà đứng đây nói chuyện chấm dứt hợp đồng với tôi? Trước đây tôi vào công ty là nhờ cô ký hợp đồng hay gì? Cùng lắm cô chỉ được phân công ngẫu nhiên là người đại diện của tôi, nói thẳng ra là tôi làm công ăn lương thì cô cũng chả hơn gì đâu, cô có quyền gì mà hoa chân múa tay trước mặt tôi? "

"Tôi chắc chắn sẽ hủy hợp đồng, ở công ty Tống Lương Nhân Mã có kiểu người đại diện như cô thì tôi còn ở lại làm gì? Thế nhưng lúc hủy hợp đồng thì đích thân Tống Lương Nhân Mã phải đưa tới cho tôi, cô không có tư cách chỉ tay năm ngón bảo này bảo kia với tôi đâu."

Nói xong thì tôi cầm túi xách lên: "Được rồi, nếu hôm nay cô tiện tay dẫn theo luật sư thì tôi cũng muốn thỉnh giáo một chút."

Tôi cười hì hì với luật sư: "Tung tin đồn nhảm cũng là vi phạm quyền được bảo vệ danh dự, phải chịu trách nhiệm pháp lý đúng không?"

Luật sư nâng kính lên, vừa định trả lời thì tôi lập tức xua tay.

"Không cần giải thích đâu ạ, tôi chỉ hỏi thế thôi."

Tôi bước ra ngoài và kiểm tra điện thoại di động, Lục Thịnh Thiên Yết vẫn chưa gọi điện lại cho tôi.

Trên Internet vẫn đang rần rần, người ta đồn đoán tôi sắp bị Lục Thịnh Thiên Yết và Hứa Nhược Xà Phu tống cổ đuổi việc đi rồi.

Lần này tôi cũng không thèm đăng ảnh của Lục Thịnh Thiên Yết nữa.

Tôi đứng trước cửa công ty và chụp một bức ảnh selfie, cùng với dòng cap: "Mọi người nói đúng, tôi bị sa thải rồi, là bị công ty sa thải. Quá trình chấm dứt hợp đồng đang được tiến hành, vậy nên từ hôm nay, tất cả những chuyện liên quan đến Hứa Nhược Xà Phu và quản lý của cô ấy sẽ không liên quan gì đến tôi nữa."

Mà nghĩ đi cũng phải nghĩ lại.

Lỡ đâu một lúc nào đó tôi và Lục Thịnh Thiên Yết cũng "toang" thì sao, tôi tuyệt đối không thể lãng phí lưu lượng hiện tại được.

Thế là tôi tìm ngay một nhà máy hạt dưa đang hợp tác với tôi, chỉnh sửa một chút và đăng ảnh lên, bên trái và bên phải của bức ảnh có 2 dòng chữ vàng chóe to đùng.

"Hóng dưa thì phải nhâm nhi hạt dưa mới chuẩn vị. Dưa rang không bị nhũn, mùi vị cực thơm, càng ăn càng ghiền."

6

Thực ra tôi vừa rời công ty thì đã hối hận rồi.

Tôi thậm chí còn chưa hình dung được mình sẽ đi đâu sau khi chấm dứt hợp đồng.

Ít ra bây giờ tôi làm trò mèo gì thì vẫn còn được người ta chú ý. Nhưng sản phẩm hợp tác ít quá, không có khách hàng trung thành thì tương lai cũng không thể kéo dài được.

Tính qua tính lại, tài nguyên vẫn là vấn đề khiến cho người ta đau não.

Đang sầu bi đau đớn thì bỗng nhiên giám đốc xưởng thuốc diệt gián lại gọi điện cho tôi.

"Cô gái, tôi vừa thấy bài đăng của cô. Sao thế, cô rời công ty rồi à?"

Tim tôi thắt lại.

Giám đốc Trương gọi vào lúc này, không lẽ xưởng thuốc gián lại sắp phá sản nữa à?

Không ngờ giám đốc Trương lại rất nghĩa khí, vừa nghe được tôi nói "Phải" thì lập tức vỗ đùi đen đét.

"Không vội, tôi giới thiệu tài nguyên cho cô!"

Chân ruồi dù nhỏ thì vẫn là thịt mà, giờ mới thấy nông sản cũng là đại dương rộng lớn bao la!

Tôi không dám lãng phí thời gian, vội vàng lái xe đến nhà máy ngay lập tức.

Trong khoảng thời gian này, có vài lần Lục Thịnh Thiên Yết gọi điện cho tôi, nhưng tôi đều cúp máy cả.

Hận đàn ông.

Lúc cần anh thì anh chạy đi đâu mất, giờ còn gọi lại làm gì?

Hừ, muộn rồi nhé!

Ban đầu, tôi còn tưởng giám đốc Trương gọi tôi đến chỉ để gặp mặt bàn chuyện làm ăn. Ai ngờ vừa lái xe đến nhà máy thì thấy một cái cổng chào to đùng, bên trên có viết.

"Nhiệt liệt hoan nghênh nữ sĩ Tống Ngưng Xử Nữ đến nhà máy chỉ đạo."

Càng kỳ quái hơn là, ở hai bên là mười mấy công nhân mặc đồng phục xanh lam, họ vừa thấy tôi bước xuống thì lập tức reo hò vỗ tay rồi chụp ảnh liên tục.

Hơi lố quá, cứ như tôi là siêu sao màn ảnh vậy.

Một lúc sau, dưới máy quay của bảo vệ gác cổng, giám đốc Trương từ giữa đám đông chậm rãi bước ra.

Thấy tôi không nói lời nào, hai dòng nước mắt của ông ta cứ thế tuôn rơi, bàn tay nắm lấy tôi vẫn còn hơi run rẩy làm tôi cũng choáng váng theo.

"Giám đốc Trương, chuyện gì thế này?"

Giám đốc Trương không thèm chú ý đến tôi, ông ta chỉ đứng đó rồi tạo ra bộ dạng xúc động hết mức có thể.

Khoảng 3s sau thì ông ta hét lên với bảo vệ: "Cắt!"

Sau đó, những công nhân đang cổ vũ và la hét vội vàng giải tán và đi vào trong tiếp tục làm việc.

Tôi có chút hoảng loạn: "Đây là... đóng phim?"

"Không phải là đang giúp cô sao?"

Hiếm khi đầu óc thông minh của tôi không thể theo kịp mạch não của Giám đốc Trương.

"Giúp cái gì cơ?"

Giám đốc Trương đắc ý cười khà khà: "Một ngôi sao nữ đã cứu một công ty sắp phá sản thông qua livestream, công nhân xếp hàng chào đón cô ấy, và giám đốc nhà máy cảm động đến mức bật khóc ngay tại chỗ. Tôi hỏi cô, chủ đề này có đáng bàn luận không?"

Ừm... nghe cũng có lý.

Trên đường đi, Giám đốc Trương nói sơ qua tình hình cho tôi biết: "Thời đại bây giờ mà làm việc trong lĩnh vực này thì chẳng dễ dàng gì. Chúng tôi không biết quảng cáo tuyên truyền gì cả, mà những đơn vị truyền thông khác cũng chẳng đếm xỉa tới mấy nhà máy nhỏ như chúng tôi. Cô là đứa trẻ ngoan, có năng lực, không soi mói, không kén chọn mà hiệu quả lại tốt, nên tôi nghĩ chúng ta cần phát triển mối quan hệ hợp tác lâu dài."

Tôi gật đầu lia lịa: "Vậy tình hình nhà máy bên các chiến hữu của ngài thì thế nào?"

"Hiệu quả của bọn họ tốt hơn của tôi một chút, nhưng tình hình kinh tế nước nhà đều đình trệ, ngành nào cũng bị ảnh hưởng. Tôi nói rồi mà, cứ phải hợp tác với thanh niên trẻ thì mới có thể có phát triển."

Tôi thầm tính toán trong lòng một lúc, nếu là mì, gạo, nông sản,... ở chỗ tôi làm ra thì chắc sẽ bán được tốt hơn.

Nhưng nếu vẫn giống như thuốc gián thì e là hơi khó nhằn.

Tôi sợ đánh mất sự tín nhiệm của giám đốc Trương nên vội vàng rào trước: "Lỡ như đến lúc đó tôi thất bại thì ngài cũng đừng thất vọng quá nhé".

"Sẽ không đâu, chúng ta có nhiều người như vậy, kiểu gì chẳng nghĩ ra được biện pháp hay."

Sau đó giám đốc Trương đẩy cửa văn phòng, chiến hữu của ông ta đều đã có mặt và đang ngồi trên ghế sofa trò chuyện.

Thấy tôi bước vào thì họ vui vẻ chào hỏi, nhưng nhìn thế nào cũng thấy hơi... quen quen?

Một ông chú đứng dậy: "Cô là Tiểu Tống à, mau vào đi."

Sao người này giống chủ tịch của một hãng xe hơi nào đó thế nhỉ?

Vì có lần tôi đã nhìn thấy ông ta trên tạp chí Kinh tế và tài chính.

Một bác gái khác mặc sườn xám cũng lại gần và cầm tay tôi: "Tôi cũng xem qua livestream của cô rồi, cũng mua được 2 đôi tất."

Bác gái này cũng hơi quen thuộc, hình như đang đánh giá để đầu tư một bộ phim truyền hình nào đó...

Trời ơi cứu tôi!

Sao giám đốc của một xưởng thuốc gián lại quen được những chiến hữu chất lượng như thế này?

—————⇥⌁📸⌁⇤—————

𝓖𝓸́𝓬 𝓽𝓪̂𝓶 𝓼𝓾̛̣ 𝓶𝓸̉𝓷𝓰 𝓿𝓸̛́𝓲 𝓬𝓪́𝓬 𝓭𝓸̣̂𝓬 𝓰𝓲𝓪̉:

𝓡𝓲𝓷𝓴𝓪🥀: Chồng chị làm đó! À mà Ngưu Ngưu tỷ tỷ, Xử tỷ sợ quá cơ! Chồng bả thương bả còn không hết chứ ở đó mà đi kiện tỷ ý! ( ^皿^) Hehehe...

𝓗𝓸𝓪̀𝓷 𝓹𝓱𝓪̂̀𝓷 02__

𝕿𝖔 𝖇𝖊 𝖈𝖔𝖓𝖙𝖎𝖓𝖚𝖊𝖉...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro