〔194〕

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

~.| 𝓒𝓱𝓾̛𝓸̛𝓷𝓰 194 Đ𝓾̛𝓸̛̣𝓬 𝓬𝓾̛́𝓾 𝓰𝓲𝓾́𝓹 |.~

# Update - 03.08.2024 #

Nói đến cùng, ba Lăng và Nam Cung Thần Sinh có giao tình bạn bè, mặc dù giữa bọn họ từ bạn bè này không đáng cân nhắc, nhưng nếu hai đứa con chỉ quậy nhỏ thì thôi, nếu làm lớn chuyện lên, hậu quả tuyệt đối là Long Minh và Lăng thị sẽ sống mái với nhau, Long Minh không thể nhận loại tổn thất này, tương tự ba Lăng cũng sẽ không thích nhìn thấy cục diện như vậy, cho nên gã và Lăng Nguyên Thiên Yết giao thủ đều rất có chừng mực.

Liễu Nghiên Song Tử rất thông minh, suýt nữa nói trúng nỗi hận sâu trong lòng gã, ả cho rằng xúi giục gã phá hủy Giản Huỳnh Xử Nữ, thuận tiện còn có thể hận luôn cha mình. Nhưng ả không ngờ, Nam Cung Thần Sinh có uy tín rất cao ở Long Minh, hầu như cả Long Minh đều trung thành và tận tâm với Nam Cung Thần Sinh, nếu gã cứ khư khư cố chấp mặc kệ sống chết của cha mình, chỉ sợ gã còn chưa xử lý Giản Huỳnh Xử Nữ, người trung thành và tận tâm bên cạnh gã có thể thủ tiêu gã trước rồi.

Tuy Nam Cung Bảo Bình thích quyền lực, nhưng mạng mình quan trọng hơn, Liễu Nghiên Song Tử không hiểu điều này, ả có chút thông minh, nhưng vì xuất thân của ả, ánh mắt bị giới hạn, cho nên khi ả nói như vậy thì người gặp xui xẻo chỉ có mình ả mà thôi.

"Được rồi, tôi sẽ dùng Giản tiểu thư đổi lấy cha tôi, Liễu Nghiên Song Tử tiểu thư, xin lỗi, vì bình ổn lửa giận của Lăng Cửu, tôi chỉ đành đưa cô cho anh ta để chuộc tội thôi. Tuy tôi không thích Lăng Cửu, nhưng tôi không thể vì một người phụ nữ mà không chết không ngừng với anh ta, Long Minh và nhà họ Lăng thật sự không thể trở mặt." - Cho dù Nam Cung Thần Sinh cũng không quen nhìn thủ đoạn làm việc của ba Lăng, nếu cả hai bên đều chịu đựng không nổi mà phải trở mặt, tổn thất và ích lợi đan xen trong đó, Liễu Nghiên Song Tử sẽ không hiểu đâu.

"Cho nên nói, cuối cùng người buồn cười nhất thật ra là tôi sao?" - Liễu Nghiên Song Tử sững sờ một lúc lâu, rồi cười lạnh: "Ở trong mắt các người, thật ra chưa từng để tôi vào mắt đúng không?"

Ả hợp tác với Mạc Khương Thiên Bình, Mạc Khương Thiên Bình âm ngoan biến thái, cho đến bây giờ không xem ả là người, bởi vậy cuối cùng ả phải đầu quân cho Nam Cung Bảo Bình, vốn cho rằng bản thân sẽ đùa bỡn Mạc Khương Thiên Bình trong lòng bàn tay, dù sao cuối cùng Mạc Khương Thiên Bình đã chết, hơn nữa còn không biết do ai bán đứng anh ta. Nhưng không ngờ vốn cho rằng Nam Cung Bảo Bình cũng bị ả tính kế, sắp chết cũng không biết do ai bán đứng mình, ngược lại gã lấy ả ra đùa giỡn, quả nhiên suốt ngày bắn nhạn, không ngờ lại bị nhạn mổ mù mắt.

"Để mắt đến cô? Cô nghĩ cô là ai?" - Sau khi Nam Cung Bảo Bình nhận lấy quần áo do người làm đưa đến thì không chút để ý thay ngay tại chỗ. Nhìn thoáng qua Liễu Nghiên Song Tử: "Chỉ là món đồ chơi thôi, Mạc Khương Thiên Bình chơi ngán cô rồi, cô cảm thấy Lăng Nguyên Thiên Yết sẽ cần thứ dâm nữ mà người ta đã dùng rồi sao?" - Một câu nói làm sắc mặt Liễu Nghiên Song Tử trắng bệch, cả người run lên: "Anh... sao anh biết?"

Lúc trước Liễu Nghiên Song Tử ngoài việc lợi dụng nhà họ Ninh tạo quan hệ với Mạc Khương Thiên Bình ra, thật ra quan trọng nhất, vì trong lúc đó ả và Mạc Khương Thiên Bình phát sinh quan hệ, dù sao Ninh Cát Phương đã bị nhà họ Ninh xoá tên rồi, ả chỉ là một người ngoài không có quan hệ gì với nhà họ Ninh, Mạc Khương Thiên Bình dựa vào cái gì sẽ nói ra bí mật lớn nhất của anh ta cho ả chứ?

Không có quan hệ hợp tác nào bền vững hơn so với thân thể nam nữ kết hợp. Đây là kết luận của hai kẻ tự cho mình là thông minh. Đến cuối cùng lập ra một hiệp nghị ăn ý.

"Cô cảm thấy phá hủy Giản tiểu thư, Lăng Cửu sẽ chướng mắt cô ta, nhưng cô dựa vào cái gì cho rằng một kẻ tàn hoa bại liễu như cô, Lăng Cửu còn có thể để ý đến cô?" - Nam Cung Bảo Bình lại kích thích Liễu Nghiên Song Tử, thấy sắc mặt ả trắng bệch. Sau đó mới dừng mắt trên người Giản Huỳnh Xử Nữ:

"Giản tiểu thư, nếu có chỗ nào không phải, mong cô thông cảm, máy bay đã chuẩn bị xong, mời cô theo tôi." - Gã nói xong, vươn tay ra với Giản Huỳnh Xử Nữ, Giản Huỳnh Xử Nữ lại nhìn lướt qua cơ thể gã. Thấy Hạ Huyền Bạch Dương bị người nâng ra ở phía sau, sắc mặt cô ấy trắng bệch, tóc đã dính vào mặt, trông vô cùng chật vật.

Nam Cung Bảo Bình theo ánh mắt Giản Huỳnh Xử Nữ quay đầu nhìn thoáng qua, không khỏi cười: "Mùi vị không tệ." - Giản Huỳnh Xử Nữ lạnh lùng nhìn gã một cái, rồi đi đến chỗ Hạ Huyền Bạch Dương.

"Cô ta muốn ra mặt thay cô. Bù lại danh dự cho nhà họ Hạ, chuyện này là cô tình tôi nguyện, tôi chỉ thừa dịp đáp ứng tâm nguyện của cô ta mà thôi, sao Giản tiểu thư phải bất mãn chứ?" - Nam Cung Bảo Bình ăn mặc xong xuôi rồi nhìn Giản Huỳnh Xử Nữ cười lạnh, lúc này thấy Giản Huỳnh Xử Nữ không muốn diễn trò với gã. Thật ra tâm trạng của gã cũng hỏng bét rồi, bắt cóc Giản Huỳnh Xử Nữ hai lần, lần nào cũng đều chấm dứt bằng kết quả như vậy, mỗi lần đều hao hết tâm cơ của mình, nhưng cuối cùng vẫn để Lăng Nguyên Thiên Yết chiếm hết thượng phong.

Lần này Nam Cung Bảo Bình không cần nhìn sắc mặt Nam Cung Thần Sinh, cũng biết lúc này bị Lăng Nguyên Thiên Yết bắt cóc chắc chắn trong lòng rất xấu hổ, cũng bị mất mặt, nhưng nhiều lắm, sau khi thấy được trò giỏi hơn thầy chắc sẽ rất vui mừng đấy? Nam Cung Thần Sinh luôn thích Lăng Nguyên Thiên Yết này, Nam Cung Bảo Bình biết. Mỗi lần bắt cóc đều không thể xúc phạm đến Lăng Nguyên Thiên Yết, càng hiển thị rõ sự vô năng của gã, lúc này Nam Cung Bảo Bình chỉ muốn hộc máu, đâu còn tâm trạng vòng vèo với Giản Huỳnh Xử Nữ, nói chuyện vô cùng chanh chua:

"Đáng tiếc tôi vốn không nghĩ sẽ chạm vào cô, phen này cô ta làm vậy, chỉ là người mù đốt đèn, tốn công." - Nói xong, Nam Cung Bảo Bình quay đầu nhìn sắc mặt trắng bệch của Hạ Huyền Bạch Dương, cùng với vẻ mặt muốn hộc máu của Giản Huỳnh Xử Nữ, thì tâm trạng mới trở nên sảng khoái rồi nở nụ cười.

"Anh không sợ nhà họ Hạ tìm anh gây phiền toái sao?" - Giản Huỳnh Xử Nữ cũng đã đoán được Hạ Huyền Bạch Dương có lòng muốn thay thế cô, trừ bản tính thiện lương của cô ấy ra, quan trọng nhất là vì cô ấy muốn giúp nhà họ Hạ cứu vớt lại chút gì đó, nhiều cô gái có thân phận không tầm thường xảy ra chuyện ở nhà họ Hạ như vậy, người do cô ấy mời về, nếu Giản Huỳnh Xử Nữ thật sự gặp rắc rối gì, lửa giận của Lăng Nguyên Thiên Yết có thể phá hủy toàn bộ nhà họ Hạ, anh không phải người Trung Hoa, hơn nữa sống trong bóng tối, làm việc càng thêm tàn nhẫn cực đoan, cho dù anh ngụy trang bề ngoài của mình rất nho nhã, nhưng Hạ Huyền Bạch Dương vẫn rất sợ.

Cô ấy sợ người nhà họ Hạ hiểu lầm, cô ấy cũng sợ nhà họ Hạ rơi vào tai hoạ ngập đầu, cô gái có xuất thân giống Hạ Huyền Bạch Dương, được hưởng tất cả những ưu việt mà gia tộc mang đến, vì thế trong lòng luôn lấy gia tộc làm trọng, bởi vậy dù biết rõ Nam Cung Bảo Bình không dễ chọc, nhưng cô ấy vẫn quyết định vì gia tộc mà bảo vệ các cô gái khác.

Hạ Huyền Bạch Dương chỉ hy vọng sau này khi chuyện đã rồi, Lăng Cửu và đám người nhà họ Đỗ, nhà họ Chu có thể nể mặt cô đã từng hiến thân vì các cô ấy, đừng quá chèn ép nhà họ Hạ!

Dù Hạ Huyền Bạch Dương vì cái gì, tất cả mọi người đều thừa nhận tấm lòng của cô ấy, dù sao quả thật cô ấy đã phải trả giá bằng sự tổn thương, nhưng lúc này lời nói của Nam Cung Bảo Bình đều làm tất cả mọi người muốn phun máu, trong lòng oán hận mắng vài câu biến thái, các cô đều nói không thành lời. Suýt nữa Hạ Huyền Bạch Dương đã khóc thành tiếng, cắn chặt môi, một đôi mắt nén lệ oán hận nhìn chằm chằm Nam Cung Bảo Bình.

Xe đã sắp xếp xong, máy bay cũng đã bay vòng trên đảo nhỏ từ lâu, Liễu Nghiên Song Tử không cam lòng liếc nhìn Giản Huỳnh Xử Nữ, trên mặt lộ vẻ thất vọng:

"Cô may mắn thật đấy."

Giản Huỳnh Xử Nữ chưa từng nghĩ ả ở bên cạnh Nam Cung Bảo Bình vì muốn nhằm vào cô, trên thực tế tuy dựa vào thân phận địa vị của Lăng Cửu nhất định sẽ có phụ nữ thích anh, nhưng Giản Huỳnh Xử Nữ có đoán một người, thậm chí cô đã đoán người đó là người phụ nữ không thể xuất hiện ở đây vào lúc này nhất - Bạch Ngọc Xà Phu, nhưng không ngờ lại là Liễu Nghiên Song Tử.

"Dựa vào cái gì là cô chứ?" - Thấy Giản Huỳnh Xử Nữ không hề để ý đến mình, Liễu Nghiên Song Tử đuổi theo, nhưng rất nhanh đã có người áo đen giữ chặt ả, Nam Cung Bảo Bình đã muốn trả Giản Huỳnh Xử Nữ về tay Lăng Nguyên Thiên Yết rồi, đương nhiên không thể để cô bị thương được, bà Liễu Nghiên Song Tử điên này muốn đàn ông đến khùng rồi, dĩ nhiên Nam Cung Bảo Bình không thể không đề phòng ả ta.

"Tại sao là cô? Tôi có chỗ nào không bằng cô chứ? Cô có biết không, tôi đã thích anh Cửu rất nhiều năm? Tôi yên lặng quan tâm tất cả mọi thứ của anh ấy, cô có chỗ nào so được với tôi?" - Giản Huỳnh Xử Nữ hờ hững làm Liễu Nghiên Song Tử càng thêm bị kích thích, ả bị người áo đen giữ chặt cánh tay, nhưng không quan tâm gào to với Giản Huỳnh Xử Nữ: "Cô chẳng có chỗ nào xứng đôi với anh ấy, cô không xứng với anh ấy, chỉ có tôi mới yêu anh ấy nhất!"

"Cô yêu anh ấy nhất, vậy thì sao? Nhưng anh ấy lại yêu tôi nhất." - Nhìn vết xanh tím trên người Hạ Huyền Bạch Dương, Giản Huỳnh Xử Nữ quay đầu cười lạnh nhìn Liễu Nghiên Song Tử, thấy sắc mặt ả hơi trắng bệch, tiếp theo lại điên cuồng giãy dụa, thì cô đi thẳng lên xe, không thèm nhìn ả nữa.

Máy bay đã đậu ở sân bay từ lâu, mọi người theo thứ tự lên máy bay, Hạ Huyền Bạch Dương được mọi người vây ở giữa, Đỗ Lệ Hân nhìn vết thương trên người Hạ Huyền Bạch Dương, nước mắt chảy ròng:

"Dương Dương, cảm ơn cậu nhé." - Tuy Nam Cung Bảo Bình đã nói gã hoàn toàn không muốn tổn thương Giản Huỳnh Xử Nữ, nhưng gã không nói sẽ không làm người khác bị thương, Hạ Huyền Bạch Dương chủ động hiến thân như vậy vẫn làm mọi người vô cùng cảm động, đều khóc thành một đoàn.

Giản Huỳnh Xử Nữ kéo Hạ Huyền Bạch Dương qua, thấy xung quanh chỉ có phụ nữ, nên không kiêng kị gì, nhấc quần áo Hạ Huyền Bạch Dương lên nhìn vài lần, thấy trên người cô đầy vết xanh tím, nhưng không bị xướt da xuất huyết, trong lòng thở dài nhẹ nhõm, rồi thấp giọng hỏi: "Còn có chỗ nào bị thương không?"

Vì động tác của Nam Cung Bảo Bình thô bạo làm Hạ Huyền Bạch Dương bị đau, nhưng thật ra so với việc ăn phân uống nước tiểu mà Hạ Huyền Bạch Dương tưởng tượng đã tốt hơn rất nhiều rồi, tuy bị Nam Cung Bảo Bình cưỡng hiếp, nhưng Hạ Huyền Bạch Dương chỉ làm như bị chó cắn một cái, bởi vậy lắc đầu: "Không có gì, Nam Cung Bảo Bình nói, nói anh ta..."

Ánh mắt mọi người đều dừng trên người cô ấy, Hạ Huyền Bạch Dương do dự một chút: "Anh ta nói anh ta sẽ nói một tiếng với ngài Nam Cung, muốn đến nhà họ Hạ cầu hôn."

Vừa nghe xong, tất cả mọi người suýt nữa phun ra, Giản Huỳnh Xử Nữ càng nhịn không được sờ trán, có chút không dám tin hỏi: "Cậu nói lại xem? Vừa mới nói gì thế?"

Lúc này Hạ Huyền Bạch Dương hơi ngượng ngùng, sống chết không chịu nói lại.

Thấy dáng vẻ này của cô ấy, Giản Huỳnh Xử Nữ chỉ biết bản thân không nghe lầm, một ngụm máu nghẹn ở ngực, quả thật không thể tin được mình vừa nghe thấy chuyện gì.

Rõ ràng kiếp trước Nam Cung Bảo Bình là một trong những người đàn ông của Bạch Ngọc Xà Phu, là người cuồng vọng âm ngoan độc ác nhất không kềm chế được, tuy trong lúc đó gã và Bạch Ngọc Xà Phu bắt đầu ngược luyến, nhưng cuối cùng vẫn có kết thúc thâm tình, thậm chí nguyện ý vì Bạch Ngọc Xà Phu mà cùng dùng chung với những tên đàn ông khác, đủ thấy gã thích Bạch Ngọc Xà Phu thế nào.

—————↝⌁ʚϖɞ⌁↜—————

𝓖𝓸́𝓬 𝓽𝓪̂𝓶 𝓼𝓾̛̣ 𝓶𝓸̉𝓷𝓰 𝓿𝓸̛́𝓲 𝓬𝓪́𝓬 𝓭𝓸̣̂𝓬 𝓰𝓲𝓪̉:

𝓡𝓲𝓷𝓴𝓪🥀: Thì như chị đã thấy đó, đó là kiếp trước thôi. Kiếp này chị đã thay đổi quá nhiều rồi. Vả lại Bảo Bình ca cũng đâu có ngốc đâu. Nên là chị cứ tiếp nhận sự thật này đi!! Còn nữa nha, mọi người có đoán được kết cục của ả họ Liễu kia hem??? o((>ω< ))o

𝓟𝓢: Còn 1 chương chính văn và 2 chương phiên ngoại nữa thoai!!!

~.~.~ 𝕳𝖊̂́𝖙 𝖈𝖍𝖚̛𝖔̛𝖓𝖌 194 ~.~.~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro