〔195〕

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

~.| 𝓒𝓱𝓾̛𝓸̛𝓷𝓰 195 𝓚𝓮̂́𝓽 𝓽𝓱𝓾́𝓬 |.~

# Update - 04.08.2024 #

Nhưng đời này không biết có phải vì hoàn cảnh hai người mở đầu cùng nhau không thích hợp hay không, sau này Nam Cung Bảo Bình không tìm Bạch Ngọc Xà Phu nữa, ngược lại lúc này muốn cầu hôn Hạ Huyền Bạch Dương.

Thế giới này thật sự quá huyền huyễn, Giản Huỳnh Xử Nữ đã nói không thành lời.

Thấy các cô gái đều dại ra, Hạ Huyền Bạch Dương mới hơi ngượng ngùng: "Xử Xử, thật ra tớ cũng không vĩ đại như vậy, tớ cũng sợ các cậu xảy ra chuyện sau đó..."

"Chúng tớ đều hiểu mà."

Không để Hạ Huyền Bạch Dương nói rõ ra, Giản Huỳnh Xử Nữ và Chu Kiều Dung kéo tay Hạ Huyền Bạch Dương, các cô gái cũng trăm miệng một lời, tiếp theo liếc nhìn nhau, đều nở nụ cười.

Tuy Hạ Huyền Bạch Dương có tư tâm, nhưng ít nhất cô ấy dám đứng ra, nếu đổi thành rơi xuống đầu người khác, đều không chắc có thể quyết đoán như cô ấy, huống chi lúc này cô ấy thành thật nói ra suy nghĩ trong lòng, đủ thấy cô ấy rất chân thành và tốt bụng với bạn bè, vốn quan hệ của bọn họ đã tốt, trải qua việc này, quan hệ giữa mọi người càng thân mật hơn nhiều.

Trước đó tuy Giản Huỳnh Xử Nữ đã chính mắt nghe thấy Lăng Cửu gọi điện thoại, nhưng cả đường đi vẫn lòng nóng như lửa đốt, đợi khi máy bay thật sự ngừng ở hòn đảo nhỏ của nhà họ Lăng, cô mới nhẹ nhàng thở ra.

Cửa cabin vừa mở ra, cô nối đuôi theo nhóm Hạ Huyền Bạch Dương đi ra, cô còn chưa xuống hết bậc thang, đã lọt vào một vòm ngực rắn chắc, Lăng Nguyên Thiên Yết ôm cô quá mạnh làm cô hơi đau, nhưng lúc này Giản Huỳnh Xử Nữ không muốn giãy dụa, cô yên tĩnh dựa vào lòng Lăng Nguyên Thiên Yết, sau một lúc lâu không lên tiếng.

"Sau này anh chỉ muốn nhốt em bên cạnh, không cho em đi đâu hết, cũng không cho em gặp ai." - Giọng nói Lăng Cửu hơi âm trầm, mang theo vài phần lệ khí, làm người nghe toát mồ hôi lạnh, Giản Huỳnh Xử Nữ quýnh lên, vừa muốn giãy dụa, Lăng Nguyên Thiên Yết lại gắt gao ôm chặt lấy cô.

Lúc này nhóm người nhà họ Hạ và nhà họ Đỗ đã chia tay ở Italy, Lăng Nguyên Thiên Yết cũng không hỏi chuyện trên đảo của Giản Huỳnh Xử Nữ, chỉ cho người tiễn Hạ Huyền Bạch Dương, cuối cùng Nam Cung Bảo Bình xuống máy bay, bên cạnh gã còn có hai người Khương Thanh Châu và Mạc Khương Nhật Bách, nhìn thấy Lăng Nguyên Thiên Yết thì gã đã lạnh mặt hỏi: "Lăng Cửu, tôi đã dẫn cô gái của anh về, cha tôi đâu?"

Không cần Lăng Nguyên Thiên Yết nhiều lời, quản gia Lăng Hải Nam đã cúi người chào Nam Cung Bảo Bình, làm tư thế mời.

"Chúng tôi..." - Biểu cảm của Mạc Khương Nhật Bách có chút phức tạp liếc mắt nhìn Giản Huỳnh Xử Nữ, rồi nhìn thoáng qua nhóm Hạ Huyền Bạch Dương, như muốn đi theo sau, bây giờ Khương Thanh Châu đã sợ đến sắc mặt trắng bệch, bị con trai bắt cóc còn bị con trai kích thích quá độ, hơn nữa cả đường đi bị vận chuyển như hàng hóa, đã khiến bà ta vô cùng không bình tĩnh, cả người trông như có chút không bình thường.

"Các người lập tức tự nghĩ cách rời đi, nếu không thì đừng bao giờ có ý nghĩ muốn rời đi nữa." - Ánh mắt Lăng Nguyên Thiên Yết híp lại, ôm vai Giản Huỳnh Xử Nữ, liếc mắt nhìn tên phế vật vô dụng Mạc Khương Nhật Bách này: "Đừng nghĩ tôi sẽ sắp xếp cho các người chạy lấy người, nếu trong vòng nửa tiếng sau còn không rời khỏi chỗ của tôi, các người sẽ không muốn biết hậu quả đâu." - Bốn phía của đảo này đều là biển, nhà họ Lăng còn nuôi thêm mấy con cá mập ở dưới, người vô dụng cũng không xứng được chôn cất, chỉ có thể đưa vào miệng cá thôi, đặc biệt chuyện lần này có liên quan đến nhà họ Mạc, dù Lăng Cửu biết Mạc Khương Nhật Bách và Khương Thanh Châu cũng là người bị hại, nhưng anh vẫn giận chó đánh mèo thôi.

"Anh... anh không sợ luật pháp à..." - Mạc Khương Nhật Bách vừa nghe anh không chuẩn bị để đưa hai mẹ con mình rời khỏi đây, hơn nữa hòn đảo này vừa thấy chỉ biết nếu không có người đưa qua, bọn họ sẽ hoàn toàn không ra được, mà Lăng Nguyên Thiên Yết còn uy hiếp anh ta như vậy, lúc trước mẹ con bọn họ bị Mạc Khương Thiên Bình bắt cóc thì đã bị lúc soát, lúc này trên người hoàn toàn không có thiết bị liên lạc, Mạc Khương Nhật Bách muốn tìm người đến đón cũng không có cách nào.

"Ở đây, tôi chính là luật pháp!" - Lăng Nguyên Thiên Yết liếc mắt nhìn Mạc Khương Nhật Bách, lười nhiều lời với loại phế vật này, lập tức kéo Giản Huỳnh Xử Nữ rời đi, Mạc Khương Nhật Bách run như cầy sấy nhìn hàng loạt mấy kẻ cao to xung quanh ghìm súng mặc nguỵ phục, thật không ngờ Lăng Nguyên Thiên Yết lén lút có số võ trang lớn như vậy, anh ta thấy Giản Huỳnh Xử Nữ muốn lên xe, vội hô một tiếng: "Giản tiểu thư, lúc trước cô đã nhắc nhở tôi có lẽ Thiên Bình đang giả ngu, có thể thấy được tấm lòng cô thiện lương, chẳng lẽ không thể giúp người giúp cho trót sao?"

Lăng Nguyên Thiên Yết muốn nói gì đó, Giản Huỳnh Xử Nữ đã kéo tay anh, quay đầu nhìn thoáng qua Mạc Khương Nhật Bách:

"Mạc thiếu gia, tôi đã từng cho anh một cơ hội, nhưng anh đã không tin, tôi cũng hết cách. Tôi không phải Thượng đế, không có cách cứu anh đâu, kết quả hiện giờ, đều do tự anh tạo thành."

Mạc Khương Nhật Bách nghe cô nói như vậy, trong lòng vừa vội vừa giận: "Nhưng mà, lúc đó tôi cũng bị Mạc Khương Thiên Bình che mắt, tôi biết tôi không nghe lời cô là do tôi sai, nhưng tôi đã nhận sai rồi, cô giúp tôi một lần đi, chắc chắn nhà họ Mạc sẽ báo đáp cô, chẳng lẽ cô đã quên địa vị của nhà họ Mạc chúng tôi ở Trung Hoa rồi sao?"

Nghe thế, Lăng Nguyên Thiên Yết nhịn không được cười thành tiếng: "Mạc Khương Nhật Bách, anh không biết ba anh đã tuyên bố anh và mẹ anh đã chết vì bị Mạc Khương Thiên Bình bắt cóc sao?" - Mạc Nam Quân vội vã tuyên bố hai mẹ con này đã chết, rồi đưa vợ và con trai mới về thay thế, Lăng Nguyên Thiên Yết biết ông ta nháo như vậy sẽ có lợi cho nhóm Giản Huỳnh Xử Nữ bị bắt cóc, ít nhất toàn bộ mọi người sẽ tập trung chú ý vào nhà họ Mạc, trong lúc nhất thời mọi người sẽ đuổi theo nhà họ Mạc, nên sẽ không chú ý đến vụ bắt cóc của nhóm Hạ Huyền Bạch Dương, bởi vậy anh không nhúng tay vào chuyện này.

Lúc này thấy Mạc Khương Nhật Bách đã bị gia tộc ruồng bỏ mà còn không tự biết, ngược lại còn muốn lấy nhà họ Mạc ra uy hiếp người khác, Lăng Nguyên Thiên Yết nhịn không được, cười:

"Anh không xứng trở thành trò tiêu khiển cho tôi nữa là." - Anh vừa dứt lời, Nam Cung Bảo Bình vừa đi xuống bên cạnh đã không thể nhịn, khó thở hỏi một câu: "Lăng Cửu, cha tôi đâu?"

"Thiếu kiên nhẫn như vậy, khó trách thành sự không đủ, bại sự có thừa!" - Một chiếc xe ở sân bay mở ra, Nam Cung Thần Sinh âm trầm khí định thần nhàn đi xuống, không giống như người bị bắt cóc, mà như đến để nghỉ ngơi, ba Lăng cũng đi theo phía sau ông ta, nghe thế, nhếch môi cười.

Mẹ Giản cũng đi theo Ninh Cẩm Thanh đến, khi thấy con mình, trên mặt lộ ra nhẹ nhõm, nhìn chằm chằm Nam Cung Bảo Bình, nhỏ giọng hỏi: "Xử Xử, con không sao chứ?"

"Vợ của Tiểu Cửu là người hiền có trời phù hộ, sao có thể có việc được chứ?" - Ba Lăng khẽ nhếch môi, liếc nhìn sắc mặt xanh trắng biến đổi liên tục của Nam Cung Bảo Bình: "Huống chi Bảo Bình làm việc, cũng rất có chừng mực, bác thấy cô bé nhà họ Hạ này bằng tuổi với cháu, lúc này Nam Cung thế huynh có thể yên lòng rồi chứ?" - Nam Cung Thần Sinh tức giận nhìn con trai, chân tướng mọi chuyện đã được thủ hạ báo cáo với ông ta trước khi Nam Cung Bảo Bình lên máy bay, tuy nhà họ Hạ không bằng Nam Cung thế gia, nhưng tuổi của cô bé nhà họ Hạ này xấp xỉ Nam Cung Bảo Bình, tuy trước đây từng có vị hôn phu, nhưng được ở chỗ tính tình cô bé dịu dàng rất có giáo dưỡng.

Tuy Long Minh lớn, nhưng con đường không đứng đắn, xem như cũng xứng với nhà họ Hạ, tuy trong lòng ông ta thầm phê bình lúc trước Hạ Huyền Bạch Dương từng có quan hệ với gã khác, dù sao người có tư tưởng bảo thủ như Nam Cung Thần Sinh, thật ra rất không quen với trào lưu hiện nay. Nhưng ông ta ngẫm lại con trai mình cũng không phải mặt hàng gì tốt, huống chi nếu đàn ông cưới vợ rồi cũng không phải không thể có phụ nữ khác, bởi vậy đã nghĩ thông suốt, tuy kết hợp với nhà họ Hạ ông ta không nghĩ có thể chiếm được chỗ tốt gì, nhưng có thể nếu có thể giữ chặt được con trai ông ta, để gã thành thật một chút, sớm sinh cháu trai, trong lòng Nam Cung Thần Sinh vẫn rất vừa lòng, bởi vậy cam chịu bị ba Lăng chế nhạo, không lên tiếng.

Nhìn thấy Nam Cung Thần Sinh không có việc gì, Nam Cung Bảo Bình thở dài nhẹ nhõm, thấy cha đạp đổ mặt mình trước mặt Lăng Cửu, tuy sắc mặt gã có chút khó nhìn, nhưng ngẫm lại quả thật bản thân đã làm chuyện dọa người, lúc này Lăng Nguyên Thiên Yết làm việc cao tay hơn gã một chút, nhưng vẫn không nói gì, dù sao lần này bản thân nghĩ mình sẽ thắng Lằn Cửu, nhưng anh lại bắt được cha của gã, còn gã thì bắt ba Lăng không nổi, đáng lẽ phải bắt Ninh Cẩm Thanh mới đúng, nhưng cuối cùng gã vẫn lựa chọn Giản Huỳnh Xử Nữ, trừ việc gã không dám động vào hai vợ chồng ba Lăng ra, còn vì trước đây Giản Huỳnh Xử Nữ đắc tội với gã, lòng dạ gã hẹp hòi nên muốn trả thù thôi.

Chỉ việc này, đã đủ làm Nam Cung Thần Sinh chướng mắt rồi. Dù sao hắc đạo có quy củ của hắc đạo, không cưỡng hiếp vợ con của bạn, không ra tay với phụ nữ của đối phương, Nam Cung Thần Sinh vô cùng kiên trì về điểm này, dù thân ông ta ở trong hắc đạo, nhưng vẫn không hề thông đồng làm bậy, Nam Cung Bảo Bình biết cha không thích điểm này của gã, nên đương nhiên lúc này không dám phản bác.

Mọi người cùng lên xe rời khỏi sân bay, Giản Huỳnh Xử Nữ được Lăng Nguyên Thiên Yết ôm vào lòng, cô mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, mềm yếu dựa vào người anh.

"Lúc đó nhờ có Bạch Dương." - Cô nhẹ giọng kể ra hành động của Hạ Huyền Bạch Dương cho Lăng Nguyên Thiên Yết nghe, vốn nghĩ Lăng Cửu cũng sẽ cảm kích Hạ Huyền Bạch Dương và nhà họ Hạ như cô, ai ngờ ánh mắt Lăng Cửu lộ ra khói mù, lạnh giọng cười nói:

"Cô ta xứng đáng, nếu lúc đó cô ta không có biểu hiện gì, thì trong vòng mười năm anh sẽ diệt sạch hết người của nhà họ Hạ!" - Dù không thể danh chính ngôn thuận bắt gọn hết người nhà họ Hạ, nhưng Lăng Nguyên Thiên Yết vốn là người trong hắc đạo, anh có rất nhiều nhẫn nại, vẫn có thể không dấu vết để toàn bộ nhà họ Hạ biến mất ở Trung Hoa.

Giản Huỳnh Xử Nữ thấy lúc này anh vẫn chưa hết giận, hơi ngạc nhiên:

"Chẳng lẽ anh không cảm động sao?"

Anh cảm động cái cọng lông ấy! Lăng Nguyên Thiên Yết tựa cằm vào đầu Giản Huỳnh Xử Nữ cọ xát, không lên tiếng. Lúc này nhà họ Hạ gặp chuyện lớn như vậy, dù Hạ Huyền Bạch Dương có hiến thân, nhưng đến cùng vẫn để lại bóng ma trong lòng những nhà khác, dù có lẽ cảm tình của những đứa trẻ đồng lứa sẽ không bị ảnh hưởng, nhưng chắc chắn thế hệ trước sẽ ngầm sinh ra vài phần câu nệ.

"Lúc này Hạ Huyền Bạch Dương vì họa đắc phúc, gả vào Nam Cung thế gia, có lẽ lão già của nhà họ Hạ còn có thể có vài phần kính trọng với cô ta." - Nếu không dù thương yêu đứa cháu gái này, một khi có ảnh hưởng đến lợi ích của gia tộc, vẫn sẽ không lưu tình xem như đồ bỏ, đây là thế gia đại tộc, hưởng thụ tất cả ưu việt, nhưng tương tự cũng phải trả giá rất nhiều.

Giản Huỳnh Xử Nữ nghe anh nói Hạ Huyền Bạch Dương gả cho Nam Cung Bảo Bình là cô ấy trèo cao, trong lòng có chút không vui, liều mạng đẩy Lăng Cửu ra một chút, ngồi ngay ngắn lại:

"Sao có thể nói Hạ Huyền Bạch Dương gả cao cho tên cặn bã Nam Cung Bảo Bình đó chứ? Rõ ràng Nam Cung Bảo Bình không xứng với cô ấy!"

Lăng Nguyên Thiên Yết híp mắt lại, thấy cô nói giúp Hạ Huyền Bạch Dương, ánh mắt lộ ra sắc lạnh: "Mặc dù ở Trung Hoa nhà họ Hạ có thế lực, nhưng chỉ giới hạn ở Trung Hoa, bảo bối, em không biết có câu ngạn ngữ, gọi là quan phỉ cấu kết sao?" - Thế lực của nhà họ Hạ chỉ ở trong Trung Hoa, mà thế lực Long Minh của Nam Cung Thần Sinh bao gồm toàn bộ Trung Hoa, thế lực lớn đến nỗi không chỉ gói gọn trong Trung Hoa, thế lực ở nước ngoài còn lớn hơn nữa, gia tộc họ Hạ này nhìn như phong quang, thật ra nền tảng không vững, nếu sau lưng không có thế lực tương trợ, như vậy một ngày nào đó vẫn sẽ biến mất trong lốc xoáy chính trị.

quan phỉ cấu kết: quan và cướp hợp tác

Lúc trước hiển hách như nhà họ Ninh cũng phải dùng con gái Ninh Cẩm Thanh để kết thân với ba Lăng, lúc đó mặt ngoài Ninh Cẩm Thanh và ba Lăng trông có vẻ rất yêu thương nhau, nhưng làm gì có nhiều tình yêu như vậy? Lúc trước Ninh Cẩm Thanh cao ngạo bao nhiêu, nhưng thật ra bà hoàn toàn không được Ninh Nhật Dương tạo điều kiện để tiếp xúc với thế giới bên ngoài, bởi vậy khi thấy ba Lăng hoàn toàn khác hẳn với những người đàn ông mà bà đã gặp, đương nhiên bà sẽ rơi vào bể tình, nhưng nếu không có Ninh Nhật Dương an bày, sợ rằng cả đời cô đều khó có thể thấy được người chồng trong tưởng tượng của Ninh Cẩm Thanh, cho nên nói về tình yêu trong đại gia tộc, thì chỉ đáng chê cười và châm chọc thôi.

Hiện giờ nhà họ Hạ trông như hiển hách, nhưng bọn họ thân là người ngoài sáng, cần kết hợp với người trong tối, như vậy mới có thể phát triển lớn mạnh, một đen một trắng nhìn như không liên quan, nhưng sau khi kết hợp thành màu xám mới thật sự an toàn, từ xưa đến nay quan phỉ cấu kết mới là thuật làm giàu hiệu quả, hai từ tiền quyền này, người thật sự ở đỉnh cao, mới biết trong đó sâu bao nhiêu.

Nam Cung thế gia có thế lực Long Minh không nhỏ, hơn nữa thanh danh Nam Cung Thần Sinh luôn không tệ, nhà họ Hạ có thể kết thân với Nam Cung thế gia, đã mang đến ưu việt cho bọn họ, loại ưu việt này hầu như có thể triệt tiêu ảnh hưởng về việc lần này Hạ Huyền Bạch Dương mời bạn bè về nhà chơi rồi bị bắt cóc, đương nhiên là tin tức tốt với người nhà họ Hạ.

Giản Huỳnh Xử Nữ nghe Lăng Cửu giải thích xong, biểu cảm vô cùng phức tạp: "Nhưng Nam Cung Bảo Bình đâu có chỗ nào xứng đôi với Hạ Huyền Bạch Dương?" - Một tên biến thái như vậy, Hạ Huyền Bạch Dương gả cho gã còn bị nói thành trèo cao, Giản Huỳnh Xử Nữ muốn phun máu, hoàn toàn không thể chấp nhận cách nói này.

Lăng Nguyên Thiên Yết thấy cô buồn bực, không khỏi mỉm cười vỗ đầu cô: "Tuy Nam Cung Bảo Bình không tốt đẹp gì, nhưng mọi thứ lại tốt hơn nhà họ Tôn." - Không phải kẻ tốt đẹp, nhưng khi so sánh với Tôn Tuấn Thần, dù nhân phẩm của Nam Cung Bảo Bình không ổn, nhưng xuất thân thì hoàn toàn thắng Tôn Tuấn Thần.

Vẫn không thể chấp nhận Hạ Huyền Bạch Dương bị cưỡng hiếp rồi phát triển trở thành kết hợp vì lợi ích của gia tộc, Lăng Cửu thấy cô rối rắm, nhịn không được nâng mặt cô lên chạm môi vào trán cô: "Hạ Huyền Bạch Dương cũng biết chuyện này, cả cô ta cũng có thể nghĩ thông như vậy, huống chi việc này đối với cô ta là tốt nhất." - Tuổi Hạ Huyền Bạch Dương không nhỏ, xuất thân không tệ lắm, người ở tuổi cô ấy đã được định hôn sự từ lâu, đừng nhìn bề ngoài nhóm Đỗ Lệ Hân không nói gì, nhưng thật ra các cô sẽ gả đến những nhà nào đó, trong lòng tất cả đều đã có dự tính từ trước.

Vốn hôn sự của Hạ Huyền Bạch Dương cũng đã được định từ lâu, nhưng Tôn Tuấn Thần không được việc gì, lại tự mình tìm đường chết, lúc trước Hạ Huyền Bạch Dương rất sảng khoái nói muốn giải trừ hôn ước, nhưng sau đó lại có thể dẫn đến một loạt tình huống xấu hổ, lúc trước nhà họ Hạ đau lòng con gái nên mặt ngoài không nói gì, nhưng thật ra sau lưng Hạ Huyền Bạch Dương chuyện kết hôn đã trở thành một chuyện vô cùng khó xử, đàn ông tốt xấp xỉ tuổi cô ấy đã được người khác chọn hết, thừa lại đều là dưa méo táo nứt, có khả năng cô ấy sẽ trở thành đồ bỏ của gia tộc, tựa như Ninh Cát Phương lúc trước, bị trở thành phế vật tùy tiện gả ra nước ngoài, mặc kệ sống chết.

"Kết cục như thế còn thảm hơn rất nhiều, nhưng gả cho Nam Cung Bảo Bình, ít nhất cân nhắc về quan hệ giữa hai nhà, Hạ Huyền Bạch Dương sẽ sống không quá tệ." - Ít nhất Nam Cung Bảo Bình sẽ tôn trọng cô ấy, đừng nhìn bây giờ Nam Cung Bảo Bình điên khùng như vậy, cũng chỉ vì chưa kết hôn, người như bọn họ, tuyệt đối sẽ tôn trọng vợ mình, dù không có cảm tình, nhưng tốt hơn so với những tên đàn ông có vẻ ngoài đạo mạo nhưng thật ra một bụng xấu xa kia rất nhiều.

Sự tình phát triển đến giờ, Giản Huỳnh Xử Nữ nhớ đến khi Hạ Huyền Bạch Dương nói muốn gả cho Nam Cung Bảo Bình, cũng không quá kháng cự, ngược lại dường như ngầm mang theo giải thoát, trong lòng thở dài, cũng không nói thêm gì nữa.

Đến khi xe lái vào nhà họ Lăng, Giản Huỳnh Xử Nữ mới nghĩ đến: "Đúng rồi, lần này Liễu Nghiên Song Tử kia..."

"Tốt nhất em đừng nghĩ đến ả ta." - Khi Lăng Cửu nhếch khóe môi cười nói xong, Liễu Nghiên Song Tử đã thét chói tai bị người ném vào biển, cá mập được nuôi gần đó nhanh chóng bơi đến ăn ả vào miệng, chỉ thấy một mảng máu huyết lan tỏa trong làn nước biển xanh nhạt, cả tiếng thét chói tai cũng không nghe thấy, chỉ thấy một chuỗi bọt nước nổi lên, bờ biển nhanh chóng khôi phục bình tĩnh.

Mẹ con Mạc Khương Nhật Bách đứng bên cạnh nhìn thấy cảnh này, nhất thời hai mắt trợn ngược, bất tỉnh nhân sự ngã xuống đất, bị mấy gã lực lưỡng bên cạnh không biểu cảm khiêng lên.

Tuy không bị đưa vào miệng cá như Liễu Nghiên Song Tử, nhưng kết cục của hai mẹ con Mạc Khương Nhật Bách cũng không tốt lắm, trải qua đả kích bị con trai bắt cóc, lại tận mắt thấy con trai chết trước mặt mình, thêm cảnh Liễu Nghiên Song Tử bị ăn làm trong lòng Khương Thanh Châu tạo thành kích thích quá lớn, bà ta vẫn có kết cục giống kiếp trước, cả người đều phát điên rồi. Mạc Nam Quân đã có vợ mới, cũng có con trai mới, nên đương nhiên buông tay với đứa con trai Mạc Khương Nhật Bách này, ông ta đẩy Mạc Khương Nhật Bách ra nước ngoài, lặng lẽ cho người trông giữ anh ta, rơi vào kết quả hệt như kiếp trước.

Hôn sự giữa Hạ Huyền Bạch Dương và Nam Cung Bảo Bình đã được định xong, khi Giản Huỳnh Xử Nữ và nhóm bạn bè thân thích của cô ấy về nước tham gia hôn lễ của cô ấy, đã là nửa năm sau sự kiện bắt cóc rồi.

Thời gian nửa năm này không biết có phải do gả cho Nam Cung Bảo Bình không, ngược lại Hạ Huyền Bạch Dương không còn sợ gã như lúc đầu nữa, vì chuyện bị bắt cóc lần trước, Lăng Nguyên Thiên Yết không cho Giản Huỳnh Xử Nữ đến nhà họ Hạ nữa, anh cho người đón nhóm Hạ Huyền Bạch Dương đến phía đông đế đô vào trang viên tư nhân của anh, Nam Cung Bảo Bình cũng theo đến, vẫn mang dáng vẻ cũ, dù khi nhìn Hạ Huyền Bạch Dương không quá ấm áp và tĩnh lặng, nhưng hơn vài phần tôn trọng.

Không biết thế nào, Giản Huỳnh Xử Nữ nghĩ kiếp trước khi Nam Cung Bảo Bình ở cùng Bạch Ngọc Xà Phu, tuy đối với ả không tệ, nhưng loại cảm giác này không giống như là tôn trọng, ngược lại giống như đùa giỡn, không biết có phải vì có Lăng Cửu nhắc nhở không, cô thấy rõ sự khác nhau, khi thấy Nam Cung Bảo Bình luôn hỏi ý kiến Hạ Huyền Bạch Dương về một số chi tiết trong hôn lễ, ngay từ đầu cô vốn rất không xem trọng hôn sự này, nhưng cảm giác hoàn toàn đối lập với kiếp trước khi Nam Cung Bảo Bình ở cùng Bạch Ngọc Xà Phu, thì cô đã nghĩ thông suốt rồi.

Dù sao bản thân Hạ Huyền Bạch Dương đã vừa lòng với mối hôn sự này rồi, hợp hay không hợp chỉ có chính cô ấy mới biết được, người ngoài cảm thấy bọn họ không xứng, nhưng cũng chỉ là lo lắng suông mà thôi.

Người nhà họ Hạ và Nam Cung Thần Sinh đều rất tôn trọng cổ lễ của Trung Hoa, đương nhiên hôn lễ được tổ chức theo kiểu Trung Quốc chứ không phải kiểu dáng Tây Âu đang thịnh hành ngày nay, xe từ nhà họ Hạ chạy đến khu nhà của Nam Cung Thần Sinh, Giản Huỳnh Xử Nữ mỉm cười ngồi bên cạnh Hạ Huyền Bạch Dương đang mặc một thân sườn xám đỏ thẫm, khóe mắt thấy được ngoài xe có bóng dáng quen thuộc, theo bản năng cô quay đầu nhìn, đã nửa năm không gặp, Bạch Ngọc Xà Phu đã gầy hơn trước rất nhiều, tinh thần hoảng hốt đi ở ven đường, giống như u hồn.

Xe chạy như bay qua, hất tung mái tóc rối của ả, lộ ra khuôn mặt không còn sinh khí.

Ba năm sau đó, trong lúc vô ý khi Bạch Kiều Kim Ngưu nói về Bạch Ngọc Xà Phu, không khỏi nở nụ cười:

"Người chị này của tôi, hiện giờ cùng thuê phòng với đám đàn ông, mỗi ngày làm không ít việc." - Bạch Chính Dương bị chặt một tay một chân, gã không biết cha mẹ ruột của mình là ai, nên đành phải về nhà họ Bạch, Bạch Ngọc Xà Phu vẫn nuôi dưỡng gã, bên cạnh còn có một Giản Khuynh Sư Tử đã mất một quả thận, không khác gì phế vật, một ngày ả làm năm tiếng, làm vài công việc, để nuôi một mẹ và hai gã đàn ông.

Cuối cùng Bạch Mẫn Khiết vẫn không thể sống quá vài năm, khi bà ta chết Bạch Kiều Kim Ngưu từng qua nhìn một lần, thấy Bạch Ngọc Xà Phu vô cùng nghèo túng, thì cô nở nụ cười.

Phụ nữ như hoa, là đóa hoa non mềm tươi đẹp cần người dụng tâm che chở và nuôi dưỡng, không có đám đàn ông giúp duy trì, dù ả có dáng người câu hồn nhiếp phách đến đâu, rốt cuộc cũng không thể phát huy được ưu điểm của ả, mỗi ngày làm không hết chuyện, không xong công việc, mãi không đủ tiền hoa hồng, khiến khí sắc ả trông vô cùng nát, khi Bạch Kiều Kim Ngưu quang vinh chói lọi xuất hiện trước mặt ả, quả thật Bạch Ngọc Xà Phu đã sa sút trông cứ như mẹ Bạch Kiều Kim Ngưu xấu hổ bất an không dám ngẩng đầu lên.

Bạch Kiều Kim Ngưu ném 1000 đồng cho ả, thấy ả gắt gao nắm trong tay dáng vẻ cảm kích dị thường, rồi sau đó không trở về nhà họ Bạch nữa.

Sau mười năm, Lăng Giản đã trở thành đài truyền hình nổi tiếng trên toàn thế giới, những bộ phim chiếu trên TV nhanh chóng trở thành trào lưu mà khán giả theo đuổi, khi Ninh Khanh Hữu mười tuổi, Giản Huỳnh Xử Nữ lại mang thai lần nữa rồi sinh ra một bé gái, không giống Ninh Khanh Hữu luôn bị lạnh nhạt, đứa bé gái vừa mới sinh ra này được các ông ngoại và tổ phụ rất yêu thương, thậm chí ngay cả Nam Cung Thần Sinh vừa nhìn thấy cô nhóc mới sinh này, đã vội vã muốn định ra hôn sự với đứa cháu trai ba tuổi của mình.

Thấy ba Lăng và Nam Cung Thần Sinh bận tối mặt vì chuyện này, Giản Huỳnh Xử Nữ ôm con gái đang tập kêu ba mẹ, cảm thấy thật mỹ mãn.

Cuộc sống của cô trải qua hai kiếp, cuối cùng đã viên mãn, cô không ngờ mình sẽ gả cho người trước kia mà mình chưa bao giờ dám tưởng tượng đến, cuộc sống bây giờ đã làm cho cô rất thỏa mãn rồi.

—————↝⌁ʚϖɞ⌁↜—————

𝓖𝓸́𝓬 𝓽𝓪̂𝓶 𝓼𝓾̛̣ 𝓶𝓸̉𝓷𝓰 𝓿𝓸̛́𝓲 𝓬𝓪́𝓬 𝓭𝓸̣̂𝓬 𝓰𝓲𝓪̉:

𝓡𝓲𝓷𝓴𝓪🥀: Yeahhh!!! Cuối cùng đã hoàn thành rồi, nhưng mà vẫn tội cho bé Khanh Hữu của chúng ta khi còn nhỏ đã xa cha mẹ. Nhưng mà các nàng yên tâm, sẽ có một ngoại truyện dành cho bé Khanh Hữu của chúng ta. Lời nói cuối cùng là cảm ơn các nàng đã theo dõi bộ này trong suốt khoảng hành trình khá dài vì do Rin bận và cũng hơi lười. Ngoại truyện sẽ sớm lên sàn thui!!!! (づ ̄3 ̄)づ╭❤️

~.~.~ 𝕳𝖊̂́𝖙 𝖈𝖍𝖚̛𝖔̛𝖓𝖌 195 ~.~.~

🎊•🎊•🎊

•🎉• 𝕳𝖔𝖆̀𝖓 𝖕𝖍𝖆̂̀𝖓 𝖈𝖍𝖎́𝖓𝖍 𝖛𝖆̆𝖓 •🎉•

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro