Chapter 8:"Thằng lọ lem" trả thù

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chapter 8 ra rồi nè, đọc nha, đọc đi xem bà tiên là ai nà!~

Sau 2 tuần, au đã ra chap 8, mọi người đợi có lâu không? Hôm nay rất vui vì em nó tròn 500 lượt đọc ^^

-------------------------------------------------------------------------

- Sao mày khóc, có gì bố mày giúp cho!

- Có phải bà tiên không ạ?

"cốp"

- THẰNG NGU NGƯỜI KIA, ANH TRAI MÀY BẢO BÌNH CHỨ BÀ TIÊN NÀO!!!!

- Hơ hơ...người ta tưởng....

"cốp"

- TƯỞNG TƯỢNG CÁI ĐẦU MÀY!!!

- Hề hề...

Nhân Mã cười xòa xua đi không khí ám đầy "sát khí", nụ cười max kawaii nhưng mà Anh. Bảo. nhà. mình. miễn. dịch nên suy ra..cậu "được" ăn 2 quả ổi to đùng, ngọt lắm!

- Anh lấy quả ổi này ở đâu vậy?

- *chỉ chỉ lên trên*

- Anh lấy từ nóc nhà à?

- * lắc đầu chỉ chỉ lên trên*

- Từ trên trời à?

- *tức giận chỉ chỉ lên trên*

- Trần nhà?

- TỪ TRÊN CÂY ỔI!!

-Ồ...

~~~~~~~~~~~Tua tua^^~~~~~~~~~

- Vậy sao em lại khóc?

- *Dụi dụi mắt* Em lỡ hứa với Song Tử sẽ xử tên Thiên Yết rồi nhưng mà....

- Nhưng?

- Em không làm được!!!

- Anh sẽ giúp....

Khuôn mặt Bảo Bình cười nguy hiểm, ngoác đến tận mang tai khiến cậu thấy ớn lạnh sống lưng

- A..anh...sa...sao...vậy...

- Ông tiên này sẽ giúp con thực hiện ước mơ nhỏ nhoi này, ta sẽ làm như này...như này...

Hai đứa bàn tán với nhau...

- Làm vậy có hơi quá nhưng với một tên biến thái như hắn thì....Thoải mái đi cưng!! Bảo Bình thoải mái cười mãn nguyện, hai tay để sau đầu

- OK, cách này...

- MUAHAHAHAHA!!!!! Hai đứa cười đồng thanh, không biết số phận anh Yết sẽ như thế nào ta?

****************Tối hôm sau ở nhà Thiên Yết********************

12h......

Yết đã ngủ say trong căn phòng ngủ, chợt, một bóng đen từ cửa nhà bước vào rất nhanh nhưng vẫn đủ để người ta nhìn thấy. Bóng đen ấy uống một thứ gì đó....biến mất???!!! Cậu ta đã tan biến vào cõi hư vô...

" Kẹt"

Một âm thanh ghê rợn, cửa phòng Thiên Yết tự mở. Tiếng bước chân dồn dập, cánh cửa tủ chợt mở ra, đồ vật bay lên không trung rồi hạ xuống mà không có ai chạm vào...

Chiếc lọ nào đó chợt xuất hiện trên không trung mà không biết từ đâu ra, thứ bột trong lọ ấy đổ ra quần áo trong tủ Thiên Yết, một lần nữa tiếng bước chân dồn dập, tiếng bước chân đến giường Thiên Yết thì dừng lại, thứ bột ấy chưa kịp đổ xuống người Thiên Yết thì hắn mở mắt....

- Ai vậy??...

- Thuốc hết tác dụng rồi sao?..

Một bóng đen hiện hình, cậu ta thấy mình bị lộ thì chạy mất, đánh rơi vật gì đó...

- Đây không phải là cuốn nhật kí sao?

Thiên Yết nhặt lên, nghĩ lại, đây là giọng nam...

- Mai mình sẽ tìm cho bằng được kẻ lẻn vào đó!

Thiên Yết kiên quyết, mặt lạnh băng, không biết tên đó vào đây làm gì nhỉ?

THE END 

Au: Chap 8 hơi ngắn, ta xin lỗi, ta cho ngắn vậy để tăng phần kịch tính, bạn nào ko thích cứ nói!

Hôm trước ta đọc truyện kinh dị...

GHÊ QUÁ TRỜI GHÊ HÀ!!!>~<

Hôm nay ta sẽ kể cho mọi người nghe...

"Ngày xưa ngày xưa, xưa ơi là xưa, xưa xửa xừa xưa, max xưa, tóm lại là xưa, có truyền thuyết kể rằng...

Trong vòng 30 phút ta ra truyện ai ấn bình chọn sẽ ra chap 9 ngay tức khắc

Nếu không có ai, ta bắt buộc phải chờ 2 tuần nữa^^

Chap 9: Lọ Lem, tôi đã tìm thấy cậu rồi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro