Chapter 9: Lọ Lem, tôi tìm được cậu rồi!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau 30 phút có 3 người bình chọn nên theo lời hứa ta ra chap 9. Chap10 đợi 2 tuần nữa nha, ta đang viết dở^^

-------------------------------- 

5h sáng tại nhà Nhân Mã

- Áo đen?

- Có!

- Khăn bịt mặt? 

- Có!

- Thuốc tàng hình?

- Có!

- Thuốc đóng băng?

- Có!

- .....Ok, đủ rồi, bye anh Bảo em đi học!

- KHOAN ĐÃ NHÂN MÃ....

*Bé Ngựa chạy mất tiêu*

- Bây giờ mới có 5 giờ mà, trường đã mở đâu... Hix, con ngựa này, mày lấy hết đồ thí nghiệm của bố mày rồi đấy...

Bảo Bình nhìn phòng thí nghiệm vắng tanh không còn gì mà khóc ra máu...

----------------Đây là lí do vì sao phòng Bảo chống trơn---------------------

- Nguyệt Mama, tụi con về rồi...n......

-ÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁ!!!!!!!!!!!!!!!! Hai bé đồng thanh mãnh liệt

- Em gjygb ơi, em yguyg ơi, mấy em đi đâu rồi?!! Bảo Bình sốt sắng gọi "Bảo bối" của mình

- Tập truyện yaoi, đam mỹ, bách hợp,......của mình đâu rồi?? Mấy em đâu hết rồi ra đây cho anh đi mà!! Nhân Mã sốt sắng không kém vì mới mua mà mấy ẻm "từ giã biệt ly"

- NGUYỆT MAMA, MẤY EM YÊU CỦA CON ĐÂU????!!!!!!!!!! Đồng thanh hét

- Bán rồi! Mama thản nhiên ( Au: Chất! =.=*)

- SAO MAMA BÁN CỦA CON???!!!

- Đi lau nhà, nấu cơm, rửa bát, giặt quần áo, phơi, lau dọn phòng, tắm cho con Milu, xếp lại kệ sách,.... bla bla bla...

Nguyệt Mama tra tấn lỗ tai hai đứa một hồi, cuối cùng chốt lại một câu

- Làm xong Nguyệt Mama trả "em yêu" cho...

- KHÔNG!!!!

Kết quả hai đứa vẫn phải làm hì hục , vừa làm, Nhân Mã vừa than

- Hix, Nguyệt Mama cứ như mụ gì ghẻ trong truyện Lọ Lem ý!

- Vừa nói gì đấy?  " Nguyệt ma" hiện hồn

- À...à....kh...khôn...không có gì ạ!

- Tốt, làm việc tiếp mau!

Hai anh em khóc ra máu....

----------------Xem pé Ngựa nhà mình làm gì ở trường nà--------------------- 

- Phải đề phòng...đề.... Nhân Mã lo lắng

"RẦM"

- TÊN NÀO KHÔNG CÓ MẮT VẬY??!! Cậu hét

- Tao!!

Cậu nghe được giọng nói này tim đập thụp một cái, ngước lên...

- Khiếp mày, làm bố mày cứ tưởng thằng cha Thiên Yết... Nhân Mã giữ tay lên ngực

- Sao phải thế nhở, không lẽ mày thích nó? Thằng BFF hỏi Mã ngây thơ

- CÁI CỦA NỢ NHÀ MÀY, BỐ MÀY ĐÀN ÔNG CON TRAI ĐẤY!!! Nhân Mã hét "diễn cảm"

- Mà hình như nó đang tìm mày đấy!

"Thịch"

 Trái tim cậu không điều khiển được, mức độ lo lắng lên cực độ

- Mày cầm cặp chép bài hộ tao, mai có gì học bù!

Nhân Mã chạy vội

15' sau

- Hộc....hộc...hộc...

- Xong chưa?

- Sao mày đuổi tao?

- Mày đứng đây nãy giờ mà!

Ra là Mã bị thằng kia lôi cổ nên chạy trên không khí, dù sao cũng ngót được nửa cân thịt...( Nhân Mã: Bố mày cơ bắp 6 múi đấy, có to méo đâu mà mày soi/Au: Mình thích thì mình soi thôi!)

...

...

...

- Hu hu, sao mình vẫn phải vào lớp vậy? Ngựa khóc ròng

Rón rén vào lớp, cậu liếc xung quanh, cả lớp đang đứng xung quanh cái gì đấy, tò mò, cậu ngó vào...

- Quyển nhật kí này là của ai? Nếu không có ai nhận, tôi sẽ phá và đọc nó!

Hắn mặt băng lãnh, nhìn những phần tử trong cái ổ quỷ sứ này, đặc biệt chú ý đến cậu 

- Cuốn...

- Còn 15 giây để nhận, bằng không tôi sẽ làm...

- 15...13...12...11...10...9...8...7...6...5...3...2...1...0...

- Không có ai phải không? Hắn cố tình câu giờ

"Cộp"

Cuốn nhật kí gãy phần khóa, hắn cầm lên đọc to

- Ngày 12 tháng 8, nhật kí thân mến, hôm trước mình mới mua được quyển truyện đam mỹ thì bị lũ con gái đuổi theo, đâm vào một tên nhìn đẹp trai mà vô cùng xấu tính! Tên hắn là Thiên...

Hắn ngừng đọc khi thấy tên mình và tên một người phía dưới cùng trang nhật ký

- Bye bye, Nhân Mã....

Cả lớp bắt đầu xì xào bàn tán

- Nhân Mã hóa ra là hủ nam! Học sinh A

- Hoàng tử Mã Mã quả là numberone quá đi, đã đẹp trai còn là hủ nam nữa chứ!! Học sinh B

- Ra là cậu ấy toàn "bùng" học ra quán truyện đam mỹ! Học sinh C 

Hắn nhìn cậu, cậu cúi gầm mặt xuống. Thiên Yết nâng cằm Tiểu Mã đi, cậu cố quay đi chỗ khác, trên mặt có vài nét ửng hồng. Thiệt tình! Sao hắn chịu được khuôn mặt yêu nghiệt này chứ? Dễ thương quá mà...( Au: >////<)

- Là cậu vào phòng tôi hôm qua?

- Tôi....

- Đi cùng tôi...

Hắn kéo cậu ra phía sau trường, ép cậu vào tường, hai tay chống hai bên làm cậu không thể chạy đi đâu được. Mặt cậu đối diện mặt hắn làm tim cậu không kiềm chế mà đập chình chịnh, ý lộn, thình thịch. Cậu cố tránh khuôn mặt ấy nhưng không thể, khuôn mặt cậu nóng ran, hồng hồng dễ thương chết đi được a~ Hắn kiềm chế vậy là quá mức giới hạn rồi, liếm nhẹ lên vành tai mẫn cảm của cậu làm cậu khẽ run nhẹ

- Dừng lại...đừng...đừng mà...ưm...

 Hắn khuấy đảo lưỡi cậu, tàn bạo cướp lấy không khí trong khoang miệng cậu cho đến khi mặt cậu đỏ bừng vì khó thở mới luyến tiếc buông ra để lại một sợi dây bạc ma mị...

..

..

..

..

..

..

..

..

..

..

..

..

..

..

..(Au: Xin lỗi mấy chế, phần in đậm là do Thiên Yết tưởng tượng, thực tế.......=.=*)

- AI CHO MÀY ĐỌC NHẬT KÍ BỐ MÀY HẢ??!! Cậu hét, giật lại bảo bối

- Thích! Hắn theo nguyên tắc " Nói ít là vàng"

- SAO ANH LẤY ĐƯỢC NÓ?!!

- Không phải cậu để lại đêm qua sao?

- Tôi....tôi...HÔM QUA TÔI Ở NHÀ MÀ!!

- Vậy cậu có dám mặc thử thứ này?

Hắn giơ bộ quần áo có thuốc của Nhân Mã rắc lên đêm qua, tác dụng của loại thuốc này rất kinh khủng thì làm sao cậu dám mặc?

- Tôi....không mặc!

- Chốt! Chính cậu là người đã vào nhà tôi!

- Nhưng...

- Không nói nữa! Nếu không...cách trả thù của tôi sẽ không nhẹ đâu...

Câu nói ám chỉ chuyện gì đó không tốt. Đêm qua, Thiên Yết đã thức xuyên đêm đọc cuốn nhật kí của Nhân Mã và hắn đã tìm thấy bằng chứng về quá khứ của cậu...một quá khứ mà cậu đã quên.....

Chapter 10: TÔI GHÉT BOY'S LOVE!!!

Chap sau sẽ có cuộc đụng độ giữa cặp nhân vật phụ của truyện, rất là gay cấn à nha~

Đợi sau chap 20 lâu quá nên ta sẽ cho 2 đến 3 chap gì đấy cho cặp mới để "câu giờ"

Cả nhà nhớ ủng hộ cho em nó nhé!!! Love you!! <3 <3 <3





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro