Chương 08

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mặc đồ lót khiêu gợi quyến rũ bạn thân từ nhỏ.

Tối đó Từ Hướng Vãn mơ thấy mình mang thai, đẻ ra một đứa ngốc. Đứa ngốc đó không biết nói chuyện, còn cười khờ mãi, dạy nó làm toán xong cậu bị nó làm cho tức suýt chết ngất.

Lúc tỉnh lại Từ Hướng Vãn bị doạ tới khóc luôn, Hạ Tự ở cạnh vội vàng bế cậu lên dỗ dành: "Vãn Vãn sao vậy? Không khóc không khóc nào."

Từ Hướng Vãn đánh Hạ Tự một cái, vừa tức vừa khó chịu: "Tối qua tớ nằm mơ thấy tớ sinh được một đứa trẻ, nó ngốc cực kì, còn hay chọc tức tớ nữa, huhuhuhuhu..."

Hạ Tự lại nhớ tới lời Từ Hướng Vãn nói tối qua, hắn nói: "Không mang thai được đâu Vãn Vãn. Mà cho dù có mang thai thì em bé sinh ra chắc chắn sẽ thông minh giống cậu vậy."

"Tại cậu hết!" Từ Hướng Vãn vừa mới mắng một tiếng đã bị chặn môi lại mút, hơi thở nóng rực, nhịp tim đập thình thịch, bị đè lên giường hôn môi.

Hạ Tự hôn một lúc mới buông cậu ra, đè lại cái tay muốn đánh người của Từ Hướng Vãn. Hắn tủi thân nói: "Vãn Vãn, tuy thành tích của tớ không giỏi nhưng cũng không phải là ngốc lắm, con của tớ cũng không thể thành đứa ngốc được."

Từ Hướng Vãn nghe thấy câu này thì lập tức áy náy, nhưng mà cậu cũng không xin lỗi Hạ Tự, chỉ nhỏ giọng nói: "Cũ-cũng có nói cậu ngốc đâu, cậu tự nghĩ như vậy mà."

Hạ Tự bật cười, lại hôn Từ Hướng Vãn một cái nữa rồi nói: "Thế nếu Vãn Vãn không yên tâm thì chúng ta đến bệnh viện kiểm tra lại lần nữa đi."

Từ Hướng Vãn ừm một tiếng coi như đồng ý.

Chiều đó họ qua bệnh viện làm kiểm tra, không hề có thai, bác sĩ còn bảo tử cung của cậu không phát triển đầy đủ nên rất khó có thai, nhưng mà vì để đề phòng lỡ như thì vẫn nên làm đủ các biện pháp tránh thai, miễn cho trường hợp ngoài ý muốn nào xảy ra.

Kể từ hôm đó Từ Hướng Vãn được nếm thử mùi vị của tình dục rồi thì cứ như được mở ra một thế giới mới. Cậu không thích mấy thứ đồ chơi trong phòng mình nữa mà chỉ muốn Hạ Tự.

Thiếu niên vừa được ăn mặn một lần thì lúc nào cũng cuồng nhiệt, hai người chỉ cần nhìn nhau một cái thôi là đã thấy lửa tình hừng hực, phải kéo nhau đi tìm chỗ nào đó lăn lộn với nhau.

Cả trong lẫn ngoài của Từ Hướng Vãn đều bị Hạ Tự ăn hết sạch sẽ, có khi cậu bị chịch dữ quá hôm sau đi học cả người uể oải không có tinh thần gì. Để tránh xảy ra trường hợp này nữa nên Từ Hướng Vãn đã quy định số lần với Hạ Tự, tối thứ hai tới thứ năm hằng tuần chỉ được làm một lần thôi.

Hạ Tự nghĩ cho sức khoẻ của Từ Hướng Vãn nên cũng vui lòng nghe theo, dù sao ban ngày hắn thấy Vãn Vãn của mình mệt đến mức phải nằm bò ra bàn ngủ thì cũng đau lòng lắm.

Cứ làm tình với nhau như thế được một tháng, Từ Hướng Vãn thấy không còn gì mới mẻ nữa. Cậu xem trong phim thấy có đủ kiểu chơi hết nên bèn lên mạng đặt mua một đống đồ chơi.

Ngược lại thì Hạ Tự không hề biết chút gì về mấy thứ đồ chơi này. Hắn chỉ thích chơi bóng rổ, thích vận động, ngoài trừ vóc người đẹp ra thì những thứ khác đều không biết nhiều bằng Từ Hướng Vãn.

Món hàng đầu tiên gửi tới là đồ cosplay thỏ. Thế nhưng Từ Hướng Vãn mở ra xem thử thì lại thấy một bộ đồ lót khiêu gợi viền ren.

Áo ngực thì cũng còn bình thường, tốt xấu gì cũng che được hai vú lại, chỉ để lộ lưng thôi. Còn quần lót thì lại không giống vậy, nhìn như làm bằng một sợi dây vậy, chỗ gần lồn còn có xỏ thêm mấy hạt châu màu trắng.

Từ Hướng Vãn chỉ nhìn thôi cũng đã tưởng tượng ra được mấy hạt châu đó sẽ cọ sát vào lồn lúc đi đường thế nào, cái lồn bên dưới không nhịn được rỉ đầy nước dâm.

Từ Hướng Vãn cúi đầu nhìn nút hoàn hàng trên web, hơi do dự một lúc, cậu thấy hình như bộ đồ lót khiêu gợi này còn thú vị hơn bộ đồ cosplay thỏ đáng yêu kia.

Nghĩ đi nghĩ lại thì cuối cùng Từ Hướng Vãn vẫn quyết định không trả hàng.

Hôm nay là thứ sáu, là ngày mà Hạ Tự vui nhất. Vì chỉ cần được nghỉ học thì hắn sẽ được qua nhà của Từ Hướng Vãn, dính lấy cậu hai ngày liền.

Nhưng mà hôm nay có nhiều môn hắn ghét vô cùng, lý hoá toán đều tập trung hết vào ngày hôm nay nên hơi bị phá hỏng tâm trạng một chút.

Từ sau hôm Từ Hướng Vãn khóc vì sợ mang thai kia, Hạ Tự đã thề là sẽ phải học tập cho giỏi, không thể để lại ấn tượng xấu cho Từ Hướng Vãn nữa. Bây giờ học tiết môn hắn ghét hắn cũng không dám mất tập trung nữa, nghiêm túc ghi chú lại thật kĩ.

Thầy Lý cho một bài khó, đa số mọi người trong lớp đều không trả lời được nên đều nhìn về phía của Từ Hướng Vãn theo bản năng.

Từ Hướng Vãn đỏ mặt, hơi thở nghèn nghẹn, trông có vẻ không thoải mái lắm.

Thầy Lý bèn hỏi: "Từ Hướng Vãn, bài này em có hướng giải nào không?"

Từ Hướng Vãn bực bội muốn điên, cậu đang cọ sát hạt châu bên dưới, sướng tới mức cái người tê dại, mềm nhũn ra. Bây giờ bị gọi tên nên chỉ đành nói: "Thưa, thưa thầy, bây giờ em vẫn chưa có hướng giải ạ."

Thầy Lý tưởng dọa sợ học trò cưng của mình rồi nên vội vàng nói: "Không sao không sao, thầy giảng ra là em hiểu ngay thôi."

Từ Hướng Vãn vội dạ vâng nhưng thực tế thì chỗ đùi cậu đã ướt nhẹp rồi, khoái cảm bên dưới xộc lên như điện giật.

Tiết học quay lại như bình thường, thầy Lý tiếp tục giảng bài.

Hạ Tự không nhịn được nhìn Từ Hướng Vãn thêm mấy cái, thầm nghĩ trong lòng chắc là cậu ấy bị bệnh rồi, lát nữa phải hỏi thăm cậu ấy xem sao mới được.

Thầy Lý giảng cách giải bài, đa số học sinh đều không hiểu gì, Từ Hướng Vãn thì nghe tai này lọt tai kia. Lồn và đầu vú cậu bây giờ đang rất ngứa, chỉ muốn cọ sát thật mạnh vào thôi, làm gì còn tâm trạng nghe bài giải Vật Lý gì nữa.

Sau khi hết tiết, Hạ Tự đi lấy nước nóng rồi đẩy qua trước mặt Từ Hướng Vãn. Hắn sờ sờ trán cậu, lo lắng nói: "Vãn Vãn, trán cậu hơi nóng, có muốn lên phòng y tế xem thử không? Tớ dẫn cậu đi, để tớ đi bảo giáo viên trước."

Từ Hướng Vãn ngước mắt lên nhìn Hạ Tự một cái, vừa thấy môi hắn đã nhớ tới cảm giác thoải mái khi đầu vú mình được đôi môi này ngậm lấy. Cậu vội rời mắt đi, nhìn xuống dưới lại nhớ tới con cặc nóng hổi thô to kia. Từ Hướng Vãn nhỏ giọng mắng một tiếng: "Đồ ngốc!"

Hạ Tự còn đang không hiểu sao Từ Hướng Vãn lại mắng mình thì đã thấy Từ Hướng Vãn dựa sát qua đây, kề vào tai mình, khàn giọng nói: "Tớ nghĩ về cậu đến nỗi chảy đầy nước rồi đây này?"

Cả mặt Hạ Tự đỏ bừng cả lên, lắp bắp nói: "Vãn Vãn cậu..."

"Đần chết mất!" Từ Hướng Vãn muốn đứng dậy đẩy Hạ Tự ra, kết quả là hai chân tự nhiên mềm oặt ra ngã vào lòng hắn, được hắn ôm chầm lấy eo.

Hạ Tự lúc này đã ngửi thấy được mùi tanh nồng quen thuộc, cảm giác ướt át quen thuộc ở gốc đùi của cậu. Hắn hiểu ra ngay ý của Từ Hướng Vãn, cắn răng nói: "Vãn Vãn, cậu..."

Tiếng chuông vào tiết vang lên, Từ Hướng Vãn giãy khỏi hắn, mắng hắn đần rồi lại ngồi xuống, không thèm để ý tới hắn nữa.

Tim Hạ Tự ngứa ngáy vô cùng, phần bên dưới đã cửng dậy, làm gì còn tâm tư nghe giảng nữa.

Sau tiết Lý là tiết Thể dục, Từ Hướng Vãn không muốn để ý đến Hạ Tự nữa, định tự mình đi vào phòng dụng cụ. Vậy mà vừa mới hết tiết Hạ Tự đã kéo lấy cậu đi về phía phòng dụng cụ, suốt cả quãng đường không nói lời nào, bầu không khí hơi lạnh xuống khiến cho Từ Hướng Vãn thấy hơi khó hiểu.

Từ Hướng Vãn nói: "Hạ Tự cậu làm gì vậy?"

Vừa bước vào phòng dụng cụ Hạ Tự đã đè Từ Hướng Vãn lên tường hôn, không cho cậu nói gì nữa.

Lưỡi của Hạ Tự luồn vào trong sâu khoang miệng cậu, liên tục quấn lấy lớp thịt mềm nhạy cảm nhất bên trong. Một luồng khoái cảm như điện giật xộc đến, hai chân Từ Hướng Vãn mềm nhũn ra, bị hắn vồ vập đến chỉ có thể ngửa cổ lên. Cậu muốn hé miệng nói chuyện nhưng môi lại bị chặn kín lại, chỉ có thể phát ra được tiếng ưm hưm trong cuống họng.

Cơ thể Hạ Tự đè lên người Từ Hướng Vãn gấp gáp vô cùng, tiếng nước liếm mút vang lên chậc chậc. Nút áo đồng phục trắng bị gỡ ra từng cái, để lộ ra lồng ngực trắng nõn hơi phồng lên. Hắn vừa liếm môi mút lưỡi ở trên vừa luồn tay vào trong áo cậu sờ mó.

"Ư..."

Từ Hướng Vãn cảm nhận được, những nơi được tay của Hạ Tự sờ đến đều nóng rực như lửa đốt. Eo cậu tê dại, lý trí bị thiêu đốt cháy rụi, vô thức ưỡn hông lên dán sát vào lòng bàn tay hắn.

Áo ngực viền ren đen làm tôn lên bầu vú trắng sữa, giật khoá xuống thì hai đầu vú đỏ hồng lộ hết ra ngoài. Hạ Tự cúi đầu xuống ngậm lấy đầu vú, bóp mông Từ Hướng Vãn rồi cắn lên vú cậu một cái như trừng phạt. Người dưới thân hắn lập tức rên lên một tiếng khe khẽ.

Từ Hướng Vãn bị hôn đến hai má đỏ bừng, nghẹn thở hổn hển. Cậu còn đang muốn mắng Hạ Tự thì đã cảm nhận được ngón tay đầy vết chai kia sờ vào trong quần mình. Hắn sờ vào chỗ lồn cậu, tiếng thở dốc của cậu lập tức mềm nhũn ra.

"Ha a... Hạ, Hạ Tự..."

Đầu ngón tay của Hạ Tự chạm vào hạt châu trơn tròn, bên trên dính đầy nước dâm nhớp nháp. Hắn đè hạt châu lên trên cái lồn non hồng, xoa nắn liên tục, miệng thì mút vú cậu một cái rồi hỏi: "Vãn Vãn mặc cái này đi học không sợ bị phát hiện sao?"

Cảm giác cấn cấn của hạt châu quá mãnh liệt, chỉ cọ nhẹ đã kích thích đến mép lồn nhạy cảm. Miệng lồn cậu chảy ra một dòng nước dâm làm dính hết đống lông mao lại vào nhau.

Từ Hướng Vãn thở dốc một tiếng, cậu phải dựa vào trên người Hạ Tự mới miễn cưỡng đứng vững được. Cậu cắn vào vai hắn như trút giận: "Tớ, tớ..."

Hạ Tự liếm liếm vành tai Từ Hướng Vãn, hắn thầy cần cổ trắng trắng của cậu đã ửng hồng hết cả lên thì bật cười: "Vãn Vãn mặc cái này đi học là muốn bị chịch trong lúc đi học sao?"

"A!" Có một hạt châu chen vào trong mép lồn lọt vào trong miệng âm đạo, Từ Hướng Vãn kêu lên một tiếng, lồn bị dây quần cọ tới hơi đau nên bảo: "Hạ Tự, cậu kéo cái kia ra đi, khó chịu quá..."

Hạ Tự ngậm lấy vành tai của Từ Hướng Vãn rồi kéo sợi dây kia ra, để lộ cái lồn đã bị cọ tới đỏ chót.

Từ Hướng Vãn được bế lên đặt trên đệm, áo sơ mi vẫn chưa cởi ra nhưng bên dưới đã không còn mảnh vải nào. Lồn cậu đang chảy nước không ngừng, thịt lồn đỏ sẫm đang co rút liên tục khiến người ta nhìn mà miệng khô lưỡi khát.

Hạ Tự cầm dương vật nhắm chuẩn vào miệng âm đạo từ từ đâm vào trong, hắn bóp chặt lấy eo của Từ Hướng Vãn lại rồi bắt đầu chịch cậu.

Đôi chân thon dài, trắng xinh lắc lư không ngừng giữa không trung, cậu bị Hạ Tự giữ chặt eo lại rồi bắt đầu chậm rãi đâm rút.

Vãn Vãn của hắn rất dâm nhưng lại quá nhõng nhẽo, vậy nên lúc mới bắt đầu không thể chịch quá nhanh được, nếu không cậu chịu không nổi thì lại bắt đầu ầm ĩ. Vậy nên phải từ từ chậm rãi, khoái cảm cũng phải dịu dàng, dần dần lan từ dưới xương cụt lên trên.

Đợi đến khi Từ Hướng Vãn chịu được nhịp chịch này rồi thì động tác của Hạ Tự cũng dần nhanh hơn, tiếng bành bạch vang lên liên tục.

Một lúc sau, Hạ Tự bế cả người Từ Hướng Vãn lên chịch. Tư thế này có thể chịch vào sâu hơn, quy đầu cụng chạm được vào miệng tử cung nhạy cảm, yếu ớt nhất.

"Ha a, sâu, sâu quá rồi!"

Hạ Tự ngậm lấy đầu vú cậu, bóp chặt eo của Từ Hướng Vãn không cho cậu chạy, sau đó lại dỗ dành cậu nói là không sâu đâu.

Từ Hướng Vãn khóc nấc lên, cậu cảm nhận được cái quy đầu to bự kia đang giã vào miệng tử cung mình, cơn sướng từ trong âm đạo lan ra khắp cơ thể cậu.

Một thoáng sau, cuối cùng cậu cũng không chịu nổi nữa, ngửa đầu lên rên một tiếng ngắn ngủi rồi ưỡn căng người, dương vật cương cứng bắn tinh ra. Tinh dịch trắng đục trượt từ eo xuống nơi hai người đang giao hợp.

Hạ Tự bị âm đạo kẹp chặt tới ê ẩm, hắn tăng nhanh tốc độ nắc vào, giã nhanh hơn tất cả những lần chịch trước đây. Sau khi đóng như đóng cọc vào trong lồn cậu rồi thì rút cặc ra bắn hết tinh dịch lên bụng của Từ Hướng Vãn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro