69

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tả Linh Xuyên không quen bộc lộ cảm xúc ra ngoài.

Thất thố hệt như bước hụt bậc thang, từ chỗ cao chót vót lăn xuống dưới chân người khác.

Nhưng hiện giờ tinh thần y hơi bất ổn, cứ nhớ tới cảnh Tề Kha Hàn ôm Mạnh Triều Nhân trước mặt mọi người thì lại nổi nóng, vừa cảm thấy mình bị chó con bẩn thỉu này lừa tình vừa tức Tề Kha Hàn không để ý mười năm tình nghĩa, thế mà ngấp nghé thứ nằm trong lãnh địa của y.

Y chưa bao giờ hứa hẹn với Mạnh Triều Nhân, nhưng chỉ cần chó con thích y thì Tề Kha Hàn không được chen chân vào phá vỡ quan hệ ổn định giữa bọn họ.

Theo quan điểm của Tả Linh Xuyên, y để mặc Mạnh Triều Nhân bám theo mình nghĩa là y không ghét đối phương, đồng thời ngầm cho phép cậu duy trì mối quan hệ mập mờ này với mình.

Vì vậy y không nói với bất kỳ ai, còn cố ý cảnh cáo Tề Kha Hàn đừng bao đồng "giúp đỡ" nữa.

Khi dương vật bị thịt mềm trong lỗ nhỏ của đối phương thít chặt cọ xát, độ nhẫn nại của Tả Linh Xuyên giảm dần.

"Tả, Tả Linh Xuyên......" Mạnh Triều Nhân bị y hôn đến váng đầu, khuôn mặt đỏ bừng, mơ màng gọi tên y, rốt cuộc đến lúc cao trào ngắn ngủi thì quên hết mọi e ngại, nhào tới ôm chặt cổ y rồi vụng về nhún mông vặn eo, ra sức hầu hạ cây gậy thô to cứng nóng kia của y.

Mông Mạnh Triều Nhân vừa mềm vừa đàn hồi, bị y bóp mạnh cũng không kêu đau, quy đầu vừa vạch ra cửa huyệt đỏ hồng đã bị thành ruột non mềm hút vào.

Gần như cả cây đều bị nuốt chửng, lỗ thịt trên đỉnh liên tục ma sát thịt mềm nhô lên ở chỗ sâu, y cố nén tiếng thở dốc dồn dập, chút kiên nhẫn cuối cùng đã cạn sạch, nhịn không được bóp chặt eo thon của Mạnh Triều Nhân bằng một tay, tay kia nâng cặp mông tròn căng lên, khiến cho thiếu niên đã sắp nỗ lực đến cực hạn nhún nhanh hơn.

Bình thường Mạnh Triều Nhân ít khi vận động, không quen với tư thế chủ động này nên chẳng mấy chốc đã đuối sức.

Hơn nữa lúc nãy cậu đã lên đỉnh bằng lỗ hậu hai lần, hai đùi banh rộng không còn chút sức lực nào để chống đỡ mình, chỉ có thể gắng gượng nhún tiếp.

"Ư......" Cậu cắn môi nhịn xuống tiếng rên rỉ sắp tràn ra khỏi cổ, sau lưng ướt đẫm mồ hôi, ngón tay nắm chặt tay áo ngủ của nam sinh, muốn tạm dừng một lát nhưng dương vật Tả Linh Xuyên vẫn cứng rắn lạ thường, hoàn toàn chẳng có vẻ gì muốn buông cậu ra.

Nóng, nóng quá...... Chỗ bị Tả Linh Xuyên đụng chạm như sắp tan chảy vậy......

Cậu là chó ngoan biết nghe lời nên sẽ không phản kháng, không có bất kỳ dị nghị nào. Tả Linh Xuyên chưa dừng thì cậu sẽ không nói mình mệt mỏi, cũng sẽ không van xin y cho mình nghỉ ngơi.

Hơn nữa cảm giác bị Tả Linh Xuyên khống chế hoàn toàn làm cậu vừa hạnh phúc vừa hưng phấn, ép buộc cậu lên đỉnh hết lần này đến lần khác đối với cậu không phải tra tấn mà là ban ơn.

Cậu bắn lên bụng Tả Linh Xuyên, đối phương nhíu mày một cái, chẳng biết vì ghét bỏ hay tức giận mà đột nhiên đè cậu ra giường, bịt miệng cậu, nhìn chằm chằm vào đôi mắt mờ sương của cậu rồi tiến vào cơ thể cậu càng mạnh bạo hơn lúc nãy.

"Mạnh Triều Nhân......"

Sau khi va chạm liên tục, chỗ giao hợp rịn rất nhiều mồ hôi và dâm dịch, rốt cuộc Tả Linh Xuyên buông tay khỏi miệng cậu, động tác dần chậm lại, vén tóc mái ẩm ướt mồ hôi của cậu sang một bên, nhìn gương mặt luôn tỏ vẻ si mê mình kia lộ ra vẻ tội nghiệp vì bị thao.

"Còn muốn nữa không?" Tả Linh Xuyên hỏi cậu.

Bụng dưới Mạnh Triều Nhân co thắt, trên mặt còn đọng nước mắt chưa khô, vẫn chưa tỉnh táo lại từ trong khoái cảm. Nhưng nghe nam sinh hỏi mình như vậy, cậu lập tức nở nụ cười rồi nói bằng giọng mũi: "Dạ!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro