Chương 5: Ướt người

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai người chân trước chân sau đi vào phòng tắm.

Lúc đầu Tô Hoan chỉ đứng ở cửa thò đầu vào nhìn bố kiểm tra vòi sen, nhìn một lúc, thật sự tò mò, liền đến gần hơn một chút, hỏi: "Lúc con mới mở ra thì còn chảy ra được một chút nước, sau đó thì ngừng lại. "

" Chắc là bị kẹt ở đâu đó rồi "

Tô Vọng Chương có y thuật cao siêu, luôn luôn tự tin khi đối mặt với các bệnh nhân, nhưng khác nghề như cách núi, đối mặt với vòi sen không ra nước này, hắn lại có chút bó tay, điều chỉnh chốt mở mấy lần, lại lấy vòi hoa sen xuống, vặn vặn khớp nối.

Thấy bố biết cách sửa, Tô Hoan cũng tiến lại gần nhìn, chỉ thấy ngón tay của người đàn ông linh hoạt tháo hẳn vòi sen ra khỏi ống, mà công tắc của van ống nước lại đang ở trạng thái mở, dòng nước mạnh mẽ lập tức từ lỗ ống phun ra.

Hai bố con bất ngờ không đề phòng bị nước phun ướt hết mặt và cổ.

"A! " Tô Hoan kinh hãi kêu lên một tiếng, theo bản năng đưa tay muốn hỗ trợ, kết quả bị trượt chân, cả người trực tiếp ngã nhào về phía bố.

Tô Vọng Chương cả người cũng nhếch nhác, muốn đưa tay đóng van nước lại, không ngờ con gái đột nhiên nhào tới, đẩy hắn lùi về phía sau mấy bước, sợ con gái ngã xuống, hắn chỉ có thể đưa một tay ra đỡ.

Sau một lúc hỗn loạn, cả hai đều bị ống nước làm cho ướt sũng cả người. Cuối cùng sau khi đóng van nước, đường ống nước rốt cục cũng ngừng phun nước, trong phòng tắm chỉ còn lại tiếng thở dốc dồn dập của hai bố con.

Tai nạn bất ngờ  xảy ra quá đột ngột, hai người đều có chút sững sờ, trong lúc nhất thời vẫn duy trì tư thế ôm nhau không động đậy.

Chất liệu của áo choàng tắm mùa hè rất mỏng, bị dòng nước ấm áp phun vào, vải ướt sũng liền dính chặt vào da, trên người Tô Hoan ngoại trừ một chiếc áo choàng tắm, bên trong hoàn toàn không mặc gì, theo tần suất hô hấp của cô, ngực cũng phập phồng lên xuống theo, nhìn xuyên qua lớp vải dán sát, có thể dễ dàng nhìn thấy đường nét của hai bầu vú và núm vú nhô ra.

Tình cảnh của Tô Vọng Chương cũng không khá hơn là bao, trên người hắn vốn chỉ mặc áo sơ mi trắng cùng quần tây màu xám, lúc này cũng bị nước làm ướt, áo sơ mi trắng trở nên trong suốt, dán sát vào người, phản chiếu rõ ràng đường nét cơ ngực cùng cơ bụng, dáng người thoạt nhìn thật gợi cảm.

Tô Hoan nhất thời cảm thấy hai chân mềm nhũn, ngượng ngùng quay đầu đi chỗ khác, nhưng vài giây sau, lại nhịn không được len lén nhìn qua, thầm nghĩ dáng người của bố thật tuyệt, cơ ngực phập phồng như vậy, còn có cơ bụng cũng ưa nhìn.

Giây tiếp theo, một chiếc khăn tắm thật dày bao lấy cả người Tô Hoan, tầm mắt trong nháy mắt hoàn toàn bị che khuất.

Tô Vọng Chương đỡ cô đứng dậy, sau đó nhỏ giọng nói: "Bố sẽ gọi người đến sửa, con đi phòng tắm trong phòng khách mà tắm. "

Nói xong, không đợi Tô Hoan kịp phản ứng, hắn liền vội vàng xoay người rời đi, Tô Hoan bị khăn tắm quấn quanh nên không nhìn thấy bóng lưng người đàn ông, chỉ có dấu chân ướt đẫm của hắn lưu lại trên sàn nhà.

Khi người đó đi rồi, Tô Hoan mới kéo khăn tắm trên đầu ra, âm thầm thở dài một hơi, người bố luôn giữ khoảng cách với cô như thế này, không vượt qua lôi trì nửa bước, muốn câu dẫn hắn thật sự là quá khó khăn.

Tô Hoan tâm tình chán nản đi vào phòng tắm trong phòng dành cho khách tắm rửa, lúc đi ra liền gặp được Thẩm Châu Châu đang chuẩn bị trở về phòng, Thẩm Châu Châu luôn luôn ngụy trang rất tốt, trước mặt mọi người đối với cô là bộ dáng ân cần, nhưng sau lưng lại thay đổi bộ mặt, lạnh lùng nhìn Tô Hoan một cái, sau đó quay đầu trở về phòng.

Tâm trạng Tô Hoan vốn đã sa sút, lại bị cô ta kích thích như vậy, trong nháy mắt ý chí chiến đấu lại hừng hực dấy lên: cô không thể nản lòng, nhất định phải nghĩ biện pháp tống cổ Thẩm Châu Châu ra khỏi gia đình này, Thẩm Châu Châu muốn sinh cho Tô gia một đứa con trai, muốn làm mẹ kế của cô, không có cửa đâu!.

Tô Hoan vội vàng trở lại phòng mình, cầm điện thoại lên, bấm mở khung chat với Hứa Tình Tình: "Có rảnh không? Gặp nhau ở chỗ cũ nhé "

Hứa Tình Tình nhanh chóng trả lời lại cô: " Hôm nay anh cả mình xuất ngũ về nhà, cả nhà mình ra ngoài ăn cơm rồi. "

"Vậy ăn xong rồi thì sao? " Tô Hoan hỏi lại.

" Ai nha, ăn cơm xong mình muốn về nhà trò chuyện với mọi người tăng tình cảm, để mình nói cho cậu biết, anh mình ở trong quân ngũ mấy năm rồi, dáng người của anh ấy, chậc... Chậc... Chậc... "

" Mình có chuyện quan trọng muốn nói với cậu"

" Chuyện quan trọng cũng không sánh bằng việc mình được ngắm nhìn thân thể của đàn ông. Tạm biệt nhé! "

Tô Hoan :"... "

Cái này là trọng sắc khinh bạn!

Đợi đã, Hứa Tình Tình đối với anh trai cũng có những suy nghĩ không an phận sao???

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro