Chương 1049: Đại Hạ Lĩnh Vực (40)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tieen

Phủ Hi nhận ra Tô Mộc đã tỉnh, mới vội vàng quay trở lại giường.

Lúc trở lại, thấy mồ hôi trên trán cô liền bước tới lau cho cô.

"Đồ ngốc, ngủ cũng không an ổn." Hắn nhẹ nhàng dỗ dành.

Tỉnh dậy từ trong mộng, toàn thân Tô Mộc toát ra một cảm giác lạnh lẽo chớ lại gần, Phủ Hi đến gần cô, khiến cô cảm nhận được ấm áp, đôi mắt lạnh lẽo dần dần ấm lên, cô nắm lấy tay hắn, đặt lên ngực mình.

Hơi ấm trong lòng bàn tay hắn, có thể khiến trái tim lạnh băng của cô cảm nhận được hơi ấm.

Phủ Hi thừa dịp xoa xoa ngực cô, cuối cùng không hiểu sao hơi thở trở nên ái muội.

Hắn nửa ôm cô, đặt một tay lên ngực cô, y phục cô lộn xộn, để lộ xương quai xanh tinh xảo quyến rũ.

Dần dần cảm nhận được bàn tay của hắn di chuyển xuống phía dưới, ôm lấy bộ ngực đầy đặn của cô, Tô Mộc ngước mắt lên, bắt gặp ánh mắt bỡn cợt của hắn.

Tô Mộc tay đưa lên, nắm lấy cổ tay hắn, kéo hắn xuống, sau đó nghiêng người dựa vào ngực hắn.

"Ngủ đi."

Nghe được giọng nói lạnh lùng của cô, hắn dào dạt ý cười, nhẹ nhàng vỗ lưng cô.

"Được rồi, ngủ đi."

An tĩnh trong chốt lát, Tô Mộc động đậy, Phủ Hi vòng tay ôm eo cô, giọng nói từ ngực truyền vào tai cô.

"Nếu không ngủ được thì chúng ta làm điều gì đó có ý nghĩa nhé?"

"Ta cảm thấy, không có gì ý nghĩa hơn việc ngủ." Nghĩ đến sức chiến đấu của ai đó, cô vẫn cảm thấy tay mình có chút đau nhức.

Tiếng cười của Phủ Hi từ trong ngực truyền ra, Tô Mộc sờ ngực hắn, ngẩng đầu nhìn hắn.

Thấy cô có vẻ đang suy nghĩ điều gì đó, hắn hỏi: "Sao vậy?"

"Ta vừa có một giấc mộng."

"Ừm." Hắn đưa tay vén sợi tóc trên trán cô ra sau tai.

Cô nói tiếp:

"Mơ thấy mình bị đuổi giết, mơ thấy mình rơi xuống bãi tha ma, mơ thấy mình bị dụ vào Huyết Ngục trận pháp, mơ thấy mình được tái sinh ở một không gian khác, mơ thấy ở một thế giới nọ gặp được An Nhiên."

"Sau khi nghĩ lại, Linh Nguyên trong cơ thể ta, hẳn có liên quan đến bóng đen mà ta mơ hồ nhìn thấy khi mới tỉnh dậy trong bãi tha ma."

"Đây là Linh Nguyên đỉnh cấp nhiều thế giới vẫn luôn tìm kiếm, có thể tùy ý đưa cho một người xa lạ, rốt cuộc là ai đây?"

Cho dù người đó là ân nhân cứu mạng cô.

Nhưng, bất luận là ai, đã đưa nó cho cô, cô sẽ không trả lại.

Phủ Hi nói: "Nếu nàng có tâm, nhất định sẽ tìm được hắn."

Làm sao nàng có thể nghĩ ra người đó là hắn?

Bọn họ quả nhiên tâm linh tương thông, hôm nay hắn phát hiện ra mình đã vô tình cứu được nàng, mà nàng cũng đang nghĩ đến tin tức về người đã cứu mình.

"Nếu ta tìm được hắn, ân cứu mạng này, ta sẽ lấy thân báo đáp." Tô Mộc cười khẽ nói.

"Nếu nàng hứa lấy thân báo đáp, để ta xem người nọ có dám nhận hay không." Hắn nheo mắt, nguy hiểm nói.

Tô Mộc cười, lại dựa đầu vào ngực hắn: "Ta cũng không muốn tìm hắn."

"Tại sao?" Phủ Hi nghi hoặc.

Tô Mộc cười trả lời: "Đồ vật trân quý như vậy, ta sẽ không trả lại."

Phủ Hi cười sủng nịnh: "Không cần trả lại."

Nếu nàng muốn, hắn có thể tìm cho nàng mấy cái.

Nếu Tô Mộc biết được tâm tư của hắn, nhất định sẽ cực kỳ vui vẻ.

Linh Nguyên này, đem cho tất cả các thế giới cao cấp đấu giá, nhất định sẽ thu thập được rất nhiều thứ tốt.

-

Sở Ngự và Lôi Võ đã không làm thất vọng, không ngủ ba ngày, thu hồi toàn bộ linh hồn, bọn họ đặt trong dụng cụ Tụ Hồn, trên đỉnh đầu có chiếc ô che Thiên Đạo, vẫn còn rất tốt.

Sau khi thu được linh hồn, Tô Mộc và Phủ Hi tập trung vào luyện chế yểm thi.

Sau một khoảng thời gian loay hoay, cuối cùng cũng đã có kết quả.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro