Chương 1055: Đại Hạ Lĩnh Vực (46)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tieen

Thừa dịp Phủ Hi đang nấu ăn, Tô Mộc đi lên phía trên nhìn xem.

Tô Mộc đang ở trên một con đường phố, Uyên Minh nơi vốn tràn ngập hắc khí oan hồn quanh quẩn, hiện giờ đã sạch sẽ, non xanh nước biếc, đình đài lầu các, cần gì có đó.

Làm gì còn là bãi tha ma?

Rõ ràng là một thành thị phồn hoa.

Như thể ngửi được hơi thở của Tô Mộc, một đạo hắc quang vọt tới trước mặt cô.

Mắt thấy sắp đụng phải Tô Mộc, hắc quang chợt dừng lại, sau đó mới nhìn rõ ràng đó là một người mặc y phục màu đen.

Là một nam tử.

Trong mắt hắn có chút hưng phấn nhìn Tô Mộc.

Nhìn kỹ hơn, cảm thấy nam tử này trông rất quen.

Lông mày có phần giống với Ôn Diên Dật.

Người này không ai khác chính là huynh trưởng của Ôn Diên Dật, Ôn Diên Hòa.

Khí vũ hiên ngang, cương nghị chính trực.

"Tướng, chủ tử."

Theo thói quen tính buộc miệng thốt ra tướng quân, kịp thời dừng lại, cua một vòng.

"Ngài định dẫn chúng ta đi luyện binh sao?"

Hắn là người đầu tiên được luyện chế trong số những tướng sĩ, khi hắn mở mắt ra người đầu tiên nhìn thấy cũng chính là cô.

Suýt chút nữa hắn đã xem cô thành kẻ địch mà tấn công.

Lúc sau mới biết được mọi chuyện, hóa ra bọn họ không thoát khỏi cái chết.

Mấy trăm năm qua, không ngờ tới, hắn còn có thể sống lại, chứng kiến ​​các huynh đệ đã từng kề vai chiến đấu từng người một trở về.

Cảm giác đó thật khó tả.

Ôn Diên Hòa vừa nói vừa nhìn về phía sau Tô Mộc, không nhìn thấy nam nhân luôn ở bên cạnh cô như hình với bóng, hắn thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Nam nhân kia chỉ ở trước mặt chủ tử mới dịu dàng săn sóc, tinh tế tỉ mỉ, vẻ mặt nhu hòa, còn đối với người khác, lúc nào cũng phát ra một cổ tử uy áp.

Đặc biệt là khi bọn họ tới gần chủ tử.

Vì vậy, dù muốn nói chuyện với chủ tử nhiều hơn, cũng phải nhịn lại.

Thật hiếm khi hôm nay chủ tử không đưa theo hắn cùng lại đây.

Tô Mộc nhìn Ôn Diên Hòa với vẻ mặt phức tạp.

Cô vừa mới xuất hiện ở Uyên Minh, hắn đã nhận ra hơi thở của cô mà đến.

Đó là bởi vì khi cô dung hợp thể xác và linh hồn của Ôn Diên Hòa, cô đã cho hắn một tia linh khí để đảm bảo thành công.

Không ngờ Ôn Diên Hòa luôn có thể lập tức phát hiện ra vị trí của cô bằng tia linh khí đó.

Phủ Hi giải thích rằng, bởi vì Linh Nguyên trong cơ thể cô.

Linh khí trong cơ thể Ôn Diên Hòa đến từ Linh Nguyên trong cơ thể cô.

Nó giống như...

Giống như cùng nhận mẹ.

Bởi vì điều này, Phủ Hi không cho cô sử dụng một chút linh khí nào trong lần luyện chế tiếp theo.

Tô Mộc không để ý, chỉ là người nào đó ghen tị, mỗi lần Ôn Diên Hòa xuất hiện, hắn đều tản ra hơi thở không vui.

Sự tình đã đến nước này, cũng không thể phá hủy Ôn Diên Hòa rồi tu sửa lại, mặc dù Phủ Hi có ý nghĩ này, nhưng Tô Mộc không cho phép, sau đó ôm hôn một hồi, Phủ Hi mới đồng ý không hủy Ôn Diên Hoà.

Tô Mộc từng yêu cầu Ôn Diên Hòa đừng thường xuyên xuất hiện ở trước mặt Phủ Hi, nhưng Ôn Diên Hòa cũng rất ủy khuất.

Hắn nhịn không được muốn đến gần Tô Mộc hơn, khi Phủ Hi đại nhân ở đó, dường như có một rào cản khiến hắn không thể nhận ra sự hiện diện của chủ tử, còn ở thời điểm khác…

"Các huynh đệ đều rất nhớ ngài, tại sao ngài không đi gặp họ?" Ôn Diên Hòa nói.

"Trước tiên dẫn ta đi xem những người xâm nhập Uyên Minh hôm nay đi."

"Bẩm chủ tử, bọn chúng ở bên ngoài, đã bị chúng ta xử lý."

Hiện tại vị trí của bọn họ giống như một thế giới độc lập.

Phủ Hi đặt tên là Minh Vực.

Bên ngoài là chỉ Uyên Minh trước đây, nơi đó vẫn còn chất đống xác chết, nhưng hiện giờ nó giống như một chiếc ô, che chở Minh Vực này.

Ôn Diên Hòa vừa nói vừa cùng Tô Mộc đi ra ngoài.

Mấy vạn tướng sĩ đã chết ở Uyên Minh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro