Chương 1056: Đại Hạ Lĩnh Vực (47)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tieen

Có thêm mấy vạn xác chết mới mẻ, đám ma thú ở Uyên Minh hùng hổ lao tới.

Tô Mộc đưa Ôn Diên Hòa bay lên không trung, đám ma thú cảm nhận được uy hiếp, lần lượt bỏ chạy.

Tô Mộc nhìn xung quanh, nói cho Ôn Diên Hòa phương hướng, Ôn Diên Hòa nhíu mày, sau đó, lao về phía đống xác chết.

Không lâu sau, Ôn Diên Hòa trở lại, bên cạnh còn đỡ lấy một người.

"Chủ tử, đây là Diên Dật sao?"

Vừa rồi chủ tử nói đệ đệ Ôn Diên Dật ở đây, sai hắn đem người đến.

Mà hiện tại người mặt đầy máu, không nhìn rõ gương mặt này, là Ôn Diên Dật sao?

Ôn Diên Hòa không phát hiện được nhiệt độ cơ thể hay hơi thở của Ôn Diên Dật, cũng không biết hắn còn sống hay không.

Tô Mộc dùng pháp thuật dò xét sinh khí của Ôn Diên Dật.

"Hắn đã chết."

Nói với giọng điệu rất bình tĩnh.

Ôn Diên Hòa: ?!

"Cầu xin chủ tử cứu hắn."

Vừa nhìn thấy đệ đệ mấy trăm năm không gặp của mình, ngay sau đó lại nghe nói với hắn, đệ ấy đã chết?!

Vận mệnh thật sự đang trêu đùa hắn.

Nghĩ đến đây, con ngươi Ôn Diên Hòa co lại.

"Là ta giết hắn sao!?"

Khi ba Lĩnh Vực tiến vào Uyên Minh, hắn dẫn một đội nhân mã đi xử lý những kẻ xâm nhập Uyên Minh này.

"Tạm thời đừng nóng nảy."

Tô Mộc trấn an nói.

Tay cô đặt trên đầu Ôn Diên Dật trong không trung, lòng bàn tay hướng về phía hắn, có linh lực xuyên qua lòng bàn tay cô, độ qua người hắn.

Sau đó, từ trong cơ thể Ôn Diên Dật, ánh sáng xanh lục từ đan điền của hắn lan ra...

Mười lăm phút sau, Ôn Diên Dật ho khan một tiếng, chậm rãi mở mắt.

"Niệm, Niệm Nhi?" Hắn mở mắt ra, nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc trước mặt, kinh ngạc nói.

Nhìn vào đôi mắt lạnh lùng của cô, Ôn Diên Dật cụp mắt xuống nói: "Không phải Niệm Nhi, Niệm Nhi đã chết rồi, khụ khụ khụ…"

"Đa tạ chủ tử, đã cứu Ôn Diên Dật một mạng." Đỡ Ôn Diên Đật, Ôn Diên Hòa cảm kích nói.

Tô Mộc nhẹ gật đầu, sau đó hất tay áo biến mất khỏi tầm mắt bọn họ.

Lúc trước cô đưa đan dược cho Ôn Diên Dật vốn là vì Ôn Diên Hòa, nhưng hiện giờ thực sự đã cứu hắn một mạng.

【Ký chủ, Ôn Diên Dật chết chẳng phải tốt hơn sao? Cô luyện chế hắn thành yểm thi, cho hắn ở cùng với đám huynh đệ Ôn Diên Hòa?】

Nó cảm thấy phương pháp này tốt hơn.

"Lao lực."

Còn phải cần cô và Phủ Hi luyện chế, tốn nhiều thời gian và công sức.

Cửu Thiên Tuế: 【 ... 】

Đối với ký chủ mà nói, kiếm tiền mới là việc không uống công sức.

Tô Mộc vốn muốn đi đến địa điểm huấn luyện của đại quân yểm thi, nhưng nửa đường bị Phủ Hi chặn lại.

"Vừa quay người lại là không thấy nàng đâu, bữa tối đã chuẩn bị xong, dù có chuyện gì thì sau bữa tối hãy nói." Phủ Hi ôm cô, chỉ trong chớp mắt, hai người đã xuất hiện ở trước bàn ăn.

Ăn tối xong, hai người cùng nhau tản bộ, tắm gội, trải qua một trận mây mưa.

Tô Mộc nằm trên ngực hắn, hắn nhẹ nhàng vuốt tóc cô.

"Nơi này hình thành một thế giới, cho dù Đại Hạ Lĩnh Vực cạn kiệt linh lực, trở thành một thế giới bình thường, cũng sẽ không ảnh hưởng đến nơi này, Phủ Hi, chàng phải trả giá cái gì?"

Tô Mộc cũng mấy ngày nay mới chứng thực ý tưởng này.

Đây thực sự là một thế giới riêng biệt, một vị diện riêng biệt.

Cửu Thiên Tuế vẫn luôn nói, hắn có thể tay không phá hủy một thế giới, hiện giờ tay không tạo ra một thế giới.

Tạo ra một thế giới, đó là dạng khái niệm gì, cô không thể tưởng tượng được, nhưng hắn không phải vị thần viễn cổ sáng lập ra thế giới, cô chỉ sợ hắn đã làm điều gì khác mà cô không biết.

"Vì nàng, trả giá một chút thì có sao đâu? Chỉ là một ít máu thịt, vạn năm sẽ có thể khôi phục."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro