Chương 1059: Đại Hạ Lĩnh Vực (50)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tieen

Tô Mộc cầm Phạn Nguyệt trong tay, đi về phía Bất Ly.

Bất Ly và Tu Tùy bị tách ra chỉ bằng một chiêu.

Hai người tách nhau rơi xuống đất.

Bất Ly cắn răng nhìn Tô Mộc lao về phía Tu Tùy, cuối cùng vẫn triệu hồi vũ khí để bảo vệ Tu Tùy.

Bất Ly có tâm bảo vệ, nhưng Phủ Hi không cho hắn động thủ, Bất Ly bị nhốt tại chỗ, không thể cử động, Ảnh Truy cũng vậy.

Mà Tô Mộc đi tới trước mặt Tu Tùy, nâng Phạn Nguyệt lên, không chút do dự đâm vào da thịt hắn ta.

"Rắc rắc."

Âm thanh của thứ gì đó vỡ vụn phát ra từ cơ thể Tu Tùy.

Tiếp theo đó là cơn đau đớn nóng rực, như thể có một ngọn lửa đang bốc lên từ cơ thể, muốn thiêu đốt hết thảy.

Là linh mạch của hắn ta bị Tô Mộc dùng Phạn Nguyệt chặt đứt!

Bạch y trên người Tu Tùy bị máu nhuộm đỏ, rõ ràng đau đến trán chảy đầy mồ hôi, nhưng hắn ta thậm chí còn không nhăn mày.

Hắn ta nhìn Tô Mộc, trong đôi mắt giăng kín tơ máu vẫn là ý cười ấm áp, nhưng ẩn dưới nụ cười này là một tính toán hung hãn.

Một thân tu vi mất đi thì đã sao?

Chỉ cần những gì hắn ta làm không phải vô ích.

"Chủ tử..." Vừa nói, một ngụm máu lớn từ trong miệng tràn ra.

Đang lúc này, có rất nhiều nhân mã lại đây, trước mặt có một đạo công kích lao nhanh tới.

Tô Mộc rất bình tĩnh rút trường thương cắm trên người Tu Tùy, sau đó trường thương phá không, trảm đạo công kích kia hóa giải thành hai mảnh.

Đưa Phạn Nguyệt ra phía sau người, cô ngước mắt lên, nhìn binh mã xuất hiện phía trước.

Một bóng người rơi xuống trước mặt Tô Mộc, chính là Chung Ly Quyết.

Vẫn là khuôn mặt nghiêm nghị, nhìn Tô Mộc, trầm ổn nói:

"Uyển Nhi, trở về đi, lần này, vi huynh lấy danh nghĩa gia chủ gia tộc Chung Ly thề, muội trở về, gia tộc Chung Ly sẽ bảo vệ muội."

Hắn ta kiên định nói.

Nhưng Tô Mộc lại cười khẽ, lạnh lùng nói: "Không cần."

Trước đây đã từng khát vọng, nhưng bọn hắn cho cô chính là sự vô tình.

Hiện giờ, cô không cần.

"Nếu như vậy, chính là đối địch với gia tộc Chung Ly tộc, với Đại Hạ Lĩnh Vực!" Chung Ly Quyết chỉ về phía sau nói một cách dứt khoát.

"Uyển Nhi, ngươi nhìn kỹ xem, không chỉ Đại Hạ Lĩnh Vực, còn có những lĩnh vực khác!"

"Ta chưa bao giờ sợ!" Tô Mộc nói.

Chung Ly Quyết biết không thể thuyết phục được cô, cúi người đưa Tu Tùy đi.

Nhưng tay hắn ta chưa chạm vào Tu Tùy, đã bị Phạn Nguyệt ngăn lại.

"Uyển Nhi! Tu Tùy bây giờ đã không còn linh mạch, tại sao ngươi không niệm tình hắn đi theo ngươi nhiều năm, giữ hắn sống mấy ngày!?"

"Không niệm tình thì sao?"

Lời nói của Chung Ly Quyết thực sự rất buồn cười.

Niệm tình Tu Tùy đi theo Chung Ly Uyển nhiều năm sao?

Lúc trước bọn họ phản bội cô, tại sao chưa từng niệm tình mình đã đi theo cô nhiều năm như vậy?

Chung Ly Quyết cảm thấy không thể nói lý với Tô Mộc, nên đã triệu hồi vũ khí ra lĩnh giáo.

Tô Mộc cầm Phạn Nguyệt trong tay, dùng chiêu thức chí mạng, tấn công Chung Ly Quyết.

Người của những lĩnh vực ở phía đối diện đều đang chờ xem.

Người có chút tuổi tác ở đây, đều nhận ra Phạn Nguyệt.

Nàng, chính là Chung Ly Uyển, không thể nghi ngờ.

Ngay cả một cường giả như Chung Ly Quyết, cũng bị áp chế trước mặt nàng.

Chung Ly Uyển là ai?

Vương giả trên chiến trường!

Nàng đã luyện ra một thân bản lĩnh giết địch, chiêu thức sắc bén xảo quyệt, nếu không cẩn thận, sẽ mất mạng dưới tay nàng!

Chung Ly Quyết là huynh trưởng nàng thì sao?

Vào lúc này, trong mắt nàng, chỉ có Giết! Giết!! Giết!!!

Một lần Chung Ly Quyết chật vật như vậy, là khi đối mặt với Phủ Hi.

Lần này đối mặt với Tô Mộc, hắn ta vẫn chật vật như cũ.

Vũ khí của hắn ta đã bị Phạn Nguyệt đánh rớt, chỉ chờ đợi một chiêu chí mạng cuối cùng của Phạn Nguyệt rơi vào ngực.

Trong mắt Chung Ly Quyết, đang chờ đợi cái chết ập đến.

Vào thời khắc mấu chốt, một bóng người lóe lên lại đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro