Chương 1061: Đại Hạ Lĩnh Vực (52)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tieen

Lời còn chưa dứt, hắn đã ngã xuống, miệng lúc đóng lúc mở, nhưng không phát ra âm thanh nào.

Vừa lúc hắn đối diện với thi thể Tu Tùy, nhìn vào tròng mắt còn chưa nhắm lại của Tu Tùy, trong mắt Bất Ly toàn là hối hận.

Lẽ ra hắn nên giết hắn ta từ lâu rồi! Lẽ ra hắn nên bị giết hắn ta từ lâu rồi!

Tính kế của Tu Tùy chưa bao giờ dừng lại...

Tu Tùy đã sớm biết, lần này nhất định không tránh khỏi cái chết.

Cho nên, dù có chết, hắn ta cũng muốn kéo Ảnh Truy và hắn theo để tính kế chủ tử.

Hắn còn muốn nói thêm câu nữa, muốn nói với chủ tử cẩn thận Tu Tùy, nhưng không còn cơ hội...

Mấy đại gia chủ đang chiến đấu với Tô Mộc, đều bị Tô Mộc giải quyết từng người một.

Dù đang giết chóc, nhưng ánh mắt cô vẫn lạnh nhạt như thế.

Đại quân đối diện há hốc mồm khi nhìn thấy tình huống này.

Bọn họ trăm vạn đại quân đối đầu với hai người, nhưng lại khiến bọn họ có loại cảm giác không rét mà run.

Chúng lĩnh vực thấy cảnh này, đều biết không thể giữ lại hai người này!

Lập tức ra lệnh:

"Các tướng sĩ, nghe lệnh, giết!"

"Tiến lên!!"

"Giết!!"

...

Đại quân tiến về phía Tô Mộc và Phủ Hi.

Phạn Nguyệt trong tay Tô Mộc đâm vào ngực của gia chủ cuối cùng, thi thể bị ném đi, hướng về phía đại quân.

Đứng đó, chờ đại quân đánh tới về phía mình.

Đến đây đi!

Cánh cửa tử thần, đã mở ra vì bọn họ.

Một cơn gió mạnh thổi quét qua phía sau cô, mái tóc dài, xiêm y cùng những sợi tóc tung bay trước mặt trăm vạn binh mã, khí thế không hề thua kém.

Chân trái hướng về phía sau, bước đi vững chắc, Phạn Nguyệt đặt ngang ngực, có linh lực bao quanh Phạn Nguyệt.

Với một mũi thương, trong không khí xuất hiện một trận dao động, mang theo lực lượng áp chế ăn mòn về phía đại quân.

Hàng quân xung phong dẫn đầu bị thổi bay, cũng vào thời khắc này, một đám hắc khí xuất hiện sau lưng Tô Mộc, khi hắc khí tiêu tán, đám người Ôn Diên Hòa xuất hiện.

"Chủ tử, ta đã đến chậm." Ôn Diên Hòa lắc mình đến bên cạnh Tô Mộc.

Tô Mộc chậm rãi nói: "Giết!"

Giọng nói lạnh lẽo từ phía trước truyền vào tai đám yểm thi phía sau, ngay lập tức nhiệt huyết sôi trào!

Bao lâu rồi không được nghe cô phát mệnh lệnh, quen thuộc làm sao.

Đại quân yểm thi đi theo phía sau cô, không sợ gì cả!

Trong cuộc chiến này, quân số ngang nhau, nhưng khí thế lại kém ngàn dặm.

Tràn ngập cái chết bên đại quân các lĩnh vực.

Tướng quân của đối phương chật vật bỏ chạy, phía sau là đại quân yểm thi và Tô Mộc đang nhìn bọn họ chạy trốn.

Hiên Viên Văn Thừa và Chung Ly Quyết lại bị trọng thương, được thủ hạ dùng mạng bảo hộ, rời khỏi Uyên Minh.

Ôn Diên Hòa đã cho người chuyển thi thể của Tu Tùy, Ảnh Truy và Bất Ly lại đây.

Tô Mộc nhìn thoáng qua, duỗi tay ra, trong tay cô xuất hiện trường tiên của Chung Ly An Nhiên mà Tu Tùy nhờ Hắc Ảnh đưa tới.

"Chủ tử, đây không phải Mặc Vũ Tiên của An Nhiên tiểu thư sao?" Ôn Diên Hòa hỏi.

Tô Mộc gật đầu, giao Mặc Vũ Tiên vào tay Ôn Diên Hòa.

"Kiểm tra roi này và ba người bọn họ, xem có liên hệ gì hay không?"

Tu Tùy dùng vũ khí của Chung Ly An Nhiên dụ cô ra ngoài, sau đó hai trong ba người bọn họ chết dưới tay cô, Bất Ly là tự sát? Hay là bị Tu Tùy ám sát?

Bất luận là loại nào, cô biết, Tu Tùy nhất định có âm mưu.

Ôn Diên Hòa nhận lấy Mặc Vũ Tiên, sau đó đưa thi thể của ba người rời đi.

Phủ Hi cầm Hắc Ma Đao trong tay dừng trước mặt cô.

Tô Mộc thu hồi Phạn Nguyệt, quay người ôm lấy eo Phủ Hi, hai người biến mất bên trong Uyên Minh.

Dưới ánh nhìn ​​của trăm vạn tướng sĩ, bọn họ trơ mắt nhìn Tô Mộc và Phủ Hi rời đi.

"Thật vất vả mới nhìn thấy chủ tử, sao lại đi rồi?"

"Cũng không phải chuyện lần một lần hai, có tôn chủ ở đây, chủ tử nào có thời gian tới gặp chúng ta?"

"Tôn chủ này, đoạt chủ tử với chúng ta thì thôi đi, lại còn quang minh chính đại đoạt, thật tức quá đi!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro