Chương 1066: Đại Hạ Lĩnh Vực (Xong)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tieen

Hắc Ma Đao đang giao chiến kịch liệt với Thiên Đạo cũng rời đi cùng Phủ Hi.

Thiên Đạo: !?

Chạy trốn rồi?

Ơ, này! Nó vẫn chưa trổ hết thần lực cho bọn họ nhìn thấy a!

Tia sét trên không mạnh đến mức lan rộng như dây leo khắp bầu trời, chấn động như muốn hủy diệt thiên địa, bao trùm lấy Minh Vực và các lĩnh vực xung quanh.

Trong khoảng thời gian ngắn, các lĩnh vực bị cảnh tượng này oanh động, đều suy đoán chuyện gì xảy ra?

Phái người đi hỏi thăm.

Mà ở Minh Vực, Ôn Diên Hòa dẫn đầu đám người Cửu Cảnh Quân, Hắc Ảnh dẫn đầu đám người Hắc Minh Các, sau khi hiện tượng thiên văn dị thường qua đi, nhìn hai cơ thể đang ôm nhau từ từ rơi xuống, Ôn Diên Hòa và Hắc Ảnh tiến lên đón được hai người.

Đưa hai người đặt vào quan tài thủy tinh mà bọn họ đã âm thầm chuẩn bị.

Tướng sĩ và người Hắc Minh Các đều quỳ trước quan tài, im lặng, túc trực bên linh cữu.

Cùng lúc đó, gia tộc Chung Ly ở Đế Lâm Thành Đại Hạ Lĩnh Vực.

Tư Đồ Sát Chiêu hộc máu, bất tỉnh trước Phật.

Khi Chung Ly Quyết chạy đến, vội dùng pháp thuật ổn định linh hồn của Tư Đồ Sát Chiêu, nhưng hắn ta vốn suy yếu nên suýt mất mạng khi ổn định linh hồn của Tư Đồ Sát Chiêu, may mà ám vệ đi theo kịp thời độ linh lực cho hắn ta, tìm các trưởng lão của gia tộc Chung Ly tới chữa trị.

Sau khi Chung Ly Quyết tỉnh dậy, biết Tư Đồ Sát Chiêu đã không sao, đi gặp bà ta nhưng bị cự tuyệt ngoài cửa.

Thị nữ hầu hạ Tư Đồ Sát Chiêu thay mặt truyền lời cho Chung Ly Quyết.

“Gia chủ, lão phu nhân nói, tất cả đều là kết cục đã định, một thân tội nghiệt, người sẽ dùng quãng đời còn lại để chuộc tội trước mặt Phật.”

Thị nữ nói, từ trong tay áo lấy ra một thứ gì đó đưa cho Chung Ly Quyết.

“Gia chủ, đây là lão phu nhân để lại cho ngài, hy vọng sau này gia chủ sẽ trân trọng nó.”

Nói xong, thị nữ xoay người đi vào trong phòng.

Chung Ly Quyết nhìn đồ vật trong tay, con ngươi dãn ra, tràn ngập ưu thương.

Đây là khóa trường mệnh từ nhỏ muội muội đã mang theo bên người, mấy trăm năm trước, sau khi muội muội mất mạng, phụ thân đem về từ trên người muội muội, từ đó về sau, nương coi vật này như trân bảo cất giữ, ngày ngày đặt ở cạnh người, chưa bao giờ rời khỏi.

Lúc này, khóa trường mệnh đã vỡ thành hai nữa, giao vào tay hắn…

Hắn nắm chặt đồ vật trên tay, “Bịch” một tiếng quỳ xuống đất.

Uyển Nhi…

Đáy mắt Chung Ly Quyết dần dần đỏ lên.

Một lần nữa mất Uyển Nhi, mẫu thân vĩnh viễn sẽ không tha thứ cho hắn, mà hắn, cũng sẽ không tha thứ cho bản thân.

Hiên Viên vương tộc.

Sắc mặt của Hiên Viên Văn trắng bệch xử lý chính sự, thị vệ vương tộc tới báo, nói chuyện đã xảy ra bên trong Minh Vực.

“Nàng... Phụt ——” Hiên Viên Văn Thừa hộc máu nhuộm đỏ tấu chương trước mặt.

“Vương!” Thị vệ triệu dược sư tới, Hiên Viên Văn Thừa được đỡ lên giường nghỉ ngơi.

Hiên Viên Văn Thừa nằm ở trên giường, nhìn đồ án Hiên Viên vương tộc phía trên, ký ức trôi về mấy trăm năm trước.

Hắn còn nhớ rõ sau khi mình giải vây cho nàng, nàng đã nói:

“Lần này thái tử bảo hộ Chung Ly Uyển, sau này thái tử kế vị, Chung Ly Uyển trước sau như một, vì thái tử bảo hộ Đại Hạ Lĩnh Vực!”

Nàng sáng chói như vậy, giống như ánh mặt trời cháy rực, làm người ta cam tâm tình nguyện lao đầu vào biển lửa.

Chung Ly Uyển, cô vương không hối hận đã từng tính kế, chỉ vì có thể làm nàng nhớ kỹ, cô vương đã từng xuất hiện trong sinh mệnh của nàng.

Năm trăm năm sau.

Minh Vực đã leo lên kim tự tháp của các thế giới cao cấp, mà bọn họ, chưa từng trải qua chiến tranh giết chóc, mà toàn tâm toàn ý, hết lòng bảo vệ Minh Vực, khổ tâm tu hành.

Trên đỉnh núi cao nhất của Minh Vực, quan tài thủy tinh được treo ở đây, để những người ở Minh Vực ngẩng đầu liền có thể nhìn thấy chủ tử và tôn chủ.

Ôn Diên Hòa mang theo rượu ngon bay lên đây tế điện.

Nhìn hai người bên trong quan tài thủy tinh, trên khuôn mặt tuấn lãng trầm ổn hiện lên một nụ cười ấm áp.

“Chủ tử, Ôn Diên Hòa không phụ lòng tin của ngài.”

Hắn rót ba ly rượu ngon, tay cầm một ly, kính hai người trong quan tài thủy tinh, ngửa đầu uống cạn.

Đưa tay ra sau lưng, nhìn núi non sông nước ở Minh Vực.

“Chủ tử, bây giờ, thuộc hạ mới biết vì sao chủ tử lại tổn hại đến Linh Nguyên của chúng lĩnh vực.”

“Bọn họ cho rằng chủ tử lãnh huyết vô tình, nhưng thuộc hạ lại cho rằng, chủ tử là người có tình nghĩa nhất.”

Có lẽ người của các lĩnh vực, đều hận chủ tử, nhưng chủ tử, lại nghĩ cho thương sinh của các lĩnh vực.

Các lĩnh vực vì tranh đoạt tài nguyên, quanh năm chiến loạn, muôn dân bá tánh như ở trong nước sôi lửa bỏng.

Bọn họ cho rằng, chỉ có chiếm được Linh Nguyên đỉnh cấp mới có thể thoát khỏi biển khổ.

Có thể tranh đoạt, nhưng làm sao dừng lại?

Đại Hạ Lĩnh Vực là một ví dụ, chủ tử vì Đại Hạ Lĩnh Vực tranh đoạt Linh Nguyên đỉnh cấp, cuối cùng giúp Đại Hạ Lĩnh Vực đứng trên đỉnh kim tự tháp của các thế giới cao cấp, sau đó lại trì trệ không tăng lên, cho nên bọn họ chỉ có thể tiếp tục chém giết đoạt lấy, không ngừng nghỉ.

Linh Nguyên đỉnh cấp chưa bao giờ có được thông qua tranh đoạt, mà dựa vào sinh linh linh vực trên dưới một lòng.

Từ niệm mà sinh, từ tâm mà thành…

Chủ tử làm tổn hại Linh Nguyên của các lĩnh vực, năm trăm năm, các lĩnh vực tìm mọi cách tu bổ Linh Nguyên, cũng lấy một phương thức khác cho sinh linh các lĩnh vực nghỉ ngơi lấy năm trăm năm.

Mà cuối cùng, bọn họ cũng có thể lĩnh ngộ của việc tu bổ Linh Nguyên, chân lý đạt được Linh Nguyên đỉnh cấp, chỉ có thể dựa vào chính bọn họ ngộ ra.

Bọn họ cho rằng chủ tử tàn nhẫn, thực ra lại là sinh cơ mà chủ tử đã cho bọn họ.

Chủ tử từng nhìn thấy hết nỗi thống khổ của muôn dân, đây là điều cuối cùng mà chủ tử có thể làm.

Chủ tử…

Cả đời này của Diên Hòa, chưa từng đi theo sai người.

Diên Hòa từng vì ngài mà chết, không hối hận.

Ngài luyện chế yểm thi tái sinh Diên Hòa, lại lần nữa được đi theo ngài, đây là vinh hạnh của Diên Hòa.

Sau này, Diên Hòa cùng Cửu Cảnh Quân sẽ thủ hộ nhà của chúng ta…

Chờ ngài trở về nhà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro