Chương 1067: Phiên ngoại Tu Tùy (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tieen

Khi mới 5 tuổi, hắn đã mất nhà cửa, người thân trong các cuộc chiến loạn tranh đoạt tài nguyên của nhiều lĩnh vực.

Hắn được Hiên Viên vương tộc cứu, tiến vào quân doanh, bắt đầu quá trình học tập, tương lai chỉ nguyện vì Đại Hạ Lĩnh Vực, cũng không còn xảy ra chiến loạn quanh năm khiến nhiều người mất đi nhà cửa người thân.

Năm 10 tuổi, nhờ thiên phú vượt trội, nên các trưởng lão vương tộc đã dẫn hắn đến gia tộc Chung Ly cùng với hai đứa trẻ khác cùng tuổi.

Đó là lần đầu tiên hắn nhìn thấy nàng.

Nàng là Chung Ly Uyển, người được mệnh danh là thiếu nữ thiên tài.

Khuôn mặt trẻ con, buộc tóc đuôi ngựa, mặc trang phục cưỡi ngựa, trên tay cầm một đĩa bánh ngọt, vừa đi về phía bọn họ vừa nhàn nhã ăn bánh ngọt.

"Trưởng lão, đây là muốn tặng người làm ấm giường cho ta sao?" Nàng ăn bánh ngọt, không chút để ý đánh giá bọn họ.

Lúc đó, trong lòng hắn chỉ cảm thấy buồn cười, thiếu nữ thiên tài cái gì, chỉ là một đại tiểu thư bị sủng hư mà thôi.

Nhưng trưởng lão vương tộc lại khách khí giải thích: "Uyển tiểu thư, đây là tùy tùng lão phu chọn cho người."

"Tên họ là gì?" Nàng nhướng mày hỏi, lời nói vô tình lộ ra vẻ kiêu ngạo, không hề tâng bốc vì người trước mặt là trưởng lão vương tộc.

"Tu Tùy, Ảnh Truy, Bất Ly, đó là tên của bọn họ, sau này sẽ theo ý nghĩa tên này đi theo bên cạnh người." Trưởng lão nói.

Đó là lần đầu tiên hắn biết, tên mình là Tu Tùy.

"Ồ? Người có thể được trưởng lão xem trọng như thế, Uyển Nhi rất muốn thử bản lĩnh của bọn họ."

Nói xong, cô tung chiếc đĩa trong tay lên không trung, cơ thể nhỏ bé lao về phía ba người bọn họ.

Ba người đấu với một người, vốn tưởng rằng sẽ thắng tuyệt đối, nhưng cuối cùng bọn họ lại thua.

Nàng trở về vị trí lúc đầu, đĩa bánh ngọt vừa ném lên không trung rơi thẳng vào tay nàng, sau đó lại nhét một miếng bánh ngọt vào miệng, mồm miệng không rõ nói:

"Cũng được, đều lưu lại đi."

Sự khí phách đó, chắc chắn không phải là điều mà một đứa trẻ mười tuổi bình thường có được.

Trong một khoảng thời gian ngắn, đánh bại ba người bọn họ, thua tâm phục khẩu phục.

Lúc này, ba người tâm phục khẩu phục nửa quỳ xuống, chắp tay nói: "Tu Tùy, Ảnh Truy, Bất Ly, gặp qua chủ tử."

Nàng đi tới trước mặt ba người bọn họ, đưa bánh trên tay: "Cùng nhau ăn không?”

Ngẩng đầu lên, hắn đón nhận nụ cười rạng rỡ ấm áp của nàng.

Mà hương vị của bánh ngọt đó, là mỹ vị mà cả đời này hắn sẽ không bao giờ quên.

Hắn cùng Ảnh Truy và Bất Ly ở bên cạnh nàng, mới biết được, nàng treo trên lưng tên gọi thiếu nữ thiên tài, nàng phải chịu đựng khó khăn gấp ngàn lần so với những đứa trẻ cùng tuổi.

Trong rừng rậm Sùng Lạc, nơi nguy hiểm nhất ở Đại Hạ Lĩnh Vực, đủ loại ma thú tụ tập, trong lúc nàng hành tẩu rèn luyện, cho dù vết thương chồng chất, cũng một lần lại một lần bước vào, cho đến khi bước vào trong đó, ma thú đều tránh nàng không kịp mới thôi.

Sách về binh pháp, trận pháp, ban đêm nàng đều thắp đèn đọc đến khuya, ngày qua ngày.

...

Mà ba người bọn họ đều tham gia vào quá trình trưởng thành của nàng từ năm 10 tuổi, bọn họ thành thạo một thứ, nàng lại muốn thành thạo mọi thứ.

Khi mới bước vào chiến trường, nàng cũng một thân máu chảy đầm đìa, nhưng nàng chưa bao giờ ngã xuống, nhiều lần mạnh mẽ kéo hắn, Ảnh Truy và Bất Ly trở lại từ bờ vực của cái chết, hoặc là tìm thấy bọn họ từ đống xác chết mang về.

Sau này, hắn mới biết được, nàng không thể ngã xuống được.

Nàng đeo trên lưng sự kỳ vọng của tất cả chúng sinh trong Đại Hạ Lĩnh Vực.

Về sau trên chiến trường, nàng từ thua đến thắng, lại đến bách chiến bách thắng.

Trong mắt người khác, nàng là tướng quân thường thắng của Đại Hạ Lĩnh Vực, là người khiến các lĩnh vực khác đều đau đầu.

Nhưng làm gì có tự nhiên mà chiến thắng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro