Chương 1149: Tô Mộc chi danh (10)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tieen

"Chúng ta biết nhau sao?" Cô hỏi.

Phủ Hi cười, nụ cười trên môi tựa như mặt trời ấm áp, chiếu sáng trái tim Tô Mộc, khóe môi cô không khỏi nhếch lên nhẹ nhàng cười.

"Lần đầu gặp mặt, xin chào, tôi tên Phủ Hi." Anh đưa tay ra, nói.

Tô Mộc nhìn tay anh, phá lệ đặt tay mình lên lòng bàn tay anh, nói: "Xin chào, tôi tên Tô Mộc."

Bàn tay của anh rất dày rộng, khi anh nắm tay cô, hoàn toàn bao lấy tay cô, rất có cảm giác an toàn.

"Tôi có thể gọi em là Mộc Mộc được không?" Anh hỏi.

Cô muốn từ chối, nhưng không hiểu tại sao lời từ chối trên môi cô lại chuyển thành đồng ý: "Có thể."

Hai người trò chuyện vài câu.

"Uống chút nước đi." Anh từ đâu đó lấy ra một bình nước, mở nắp đưa cho cô.

Cô cầm lấy, nhấp một ngụm, nước ấm vừa để uống.

Sau khi cô uống xong, anh tự nhiên cầm lấy bình nước, đậy lại rồi đặt sang một bên.

Tô Mộc không khỏi thắc mắc.

Người đàn ông này quen thuộc đến thế sao?

Sự quan tâm dịu dàng và ân cần của anh dành cho cô, khiến Tô Mộc có chút khó chống đỡ.

Đến nhà hàng RY, Phủ Hi xuống xe trước, sau đó một tay nắm tay Tô Mộc, một tay bảo vệ đầu cô, dẫn cô ra khỏi xe.

Tô Mộc!?

Những người tới dùng bữa đều là những nhân vật nổi tiếng, khi nhìn thấy Tô Mộc, không khỏi nghiêng đầu nhìn.

"Tô tổng, đã lâu không gặp." Tổng giám đốc của một ngân hàng nổi tiếng chào hỏi.

"Lê tổng, đã lâu không gặp." Đánh giá qua người từng giao tiếp trong ký ức, Tô Mộc bình tĩnh đáp lại.

Mọi người xung quanh gặp Tô Mộc đều chào hỏi, Tô Mộc lần lượt đáp lại.

"Hôm nay thật sự có duyên gặp mặt Tô tổng, sao chúng ta không cùng nhau ăn tối?" Lê tổng đề nghị.

Hắn đã đi trước những người khác một bước, điều này khiến những người cũng có ý tưởng này cảm thấy hơi tiếc nuối.

Nhưng tính toán của hắn, cũng không thành.

"Xin lỗi, hôm nay tôi có hẹn." Tô Mộc nói.

"Ha ha, không dám, không dám, vậy tôi không quấy rầy Tô tổng dùng bữa tối, Tô tổng, mời."

Lê tổng cười ha ha nói, lúc này mới nhìn Phủ Hi người đi phía sau Tô Mộc.

Người đàn ông này...

Là một nhân vật không có trong giới thượng lưu Hoa Quốc.

Hắn ta là tiểu thịt tươi được Tô Mộc bao dưỡng sao?

Nhìn diện mạo thật sự xuất sắc của Phủ Hi, người ta không khỏi nghĩ tới phương diện kia.

Nhưng ánh mắt hơi khinh thường của Lê tổng nhanh chóng bị khí chất lạnh lùng của Phủ Hi uy hiếp.

Với khí chất của người này, hắn đã nhìn người nhiều năm, không thể không nói người đàn ông này không đơn giản như hắn nghĩ.

Đối với việc Tô Mộc và một người đàn ông đẹp trai xuất hiện ở nhà hàng RY, rất nhanh đã có người điều tra danh tính của Phủ Hi.

Một diễn viên... Không có gì hơn.

Nhưng lại được Tô tổng ưu ái, có vẻ thủ đoạn của nam diễn viên này không tầm thường.

Bàn ăn Phủ Hi đặt, là vị trí tốt nhất của RY.

Nằm cạnh cửa sổ với tầm nhìn tuyệt vời, phòng độc lập tinh tế, lộng lẫy, mang nét duyên dáng độc đáo của Hoa Quốc nhưng không mất đi hơi thở hiện đại.

Cách bố trí không gian khéo léo như vậy, nghe nói là được đội ngũ thiết kế của tập đoàn CK thiết kế sáng tạo một cách tỉ mỉ.

Sự tinh tế bên cửa sổ càng đẹp hơn khi nhìn ra thành phố, hoàng hôn đang chiếu rọi, còn có bờ biển màu cam.

Chỗ ngồi tốt nhất, lại có tổng tài Tô Mộc, người phụ trách RY đích thân đến phục vụ.

Khi gọi món, Phủ Hi cũng không hỏi ý kiến Tô Mộc mà gọi đủ loại món ăn.

"Mộc Mộc, em còn muốn gì nữa không?"

Phủ Hi gọi món xong, lại hỏi Tô Mộc một câu.

"Đủ rồi." Cô nói.

Những gì anh chọn đều là những món ăn, đồ ăn nhẹ và đồ uống sang trọng đặc trưng của RY, nhiêu đây đã 20 vạn nhân dân tệ, có thể thấy anh không hề do dự trong quá trình gọi món.

Điều này khiến Tô Mộc có chút nghi hoặc nhìn anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro