Chương 1150: Tô Mộc chi danh (11)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tieen

Bởi vì thái độ của Tô Mộc đối với Phủ Hi, ngay cả người phụ trách RY cũng không khỏi lén liếc nhìn anh.

Tin rằng mọi người sẽ tò mò về một người đàn ông có thể giành được sự ưu ái của Tô tổng.

Xét về ngoại hình và khí chất, người đàn ông này có thể xứng đôi với Tô tổng, nhưng xét về sự giàu có...

Phủ Hi lại liếc nhìn thực đơn: "Thêm một món canh."

Người phụ trách RY lập tức sai người chuẩn bị.

Thư ký Lâm đến muộn hơn Tô Mộc, khi cô ấy đến RY, Tô Mộc và Phủ Hi đang ăn tối, thư ký Lâm gửi tin nhắn cho Tô Mộc.

Tô Mộc nhìn thấy tin nhắn của thư ký Lâm, biết thư ký Lâm có một đứa con trai đang học mẫu giáo, vào lúc này hẳn phải về nấu ăn cho con, nên đã nhắn tin nói cô ấy tan làm.

Thư ký Lâm cũng không chút do dự, để lại xe cho Tô Mộc rồi bắt taxi về.

Trong lúc Tô Mộc và Phủ Hi đang ăn tối, mọi động tác của anh đều rất tự nhiên, mà cô dường như đã quen với hành động bảo vệ từ tận xương tủy của anh.

Người phụ trách RY đang chờ chỉ thị im lặng ăn một nắm thức ăn chó.

Hai người có giá trị nhan sắc đỉnh cao như vậy, chỉ tương tác trong bữa ăn mà ngọt ngào quá đi.

Tuy ông ta đã lớn tuổi lại có trái tim thiếu nữ, muốn có một người bạn trai như vậy.

"Uống ngụm canh cuối cùng đi." Anh chạm vào bát canh vừa mới múc đầy đặt một bên, độ ấm vừa phải, mới đẩy ra trước mặt cô.

Tô Mộc uống xong, anh lấy khăn giấy lau vết canh dính trên khóe miệng cô.

Tô Mộc nhìn đồ ăn còn sót lại trên đĩa trước mặt rồi cầm đũa lên ăn hết.

Phủ Hi ngăn tay cô lại, nói: "Với sức ăn của em, lại ăn nữa sẽ rất no, đồ ăn còn lại này sẽ giữ lại, chúng ta đóng gói mang về."

Lúc này Tô Mộc mới bỏ qua.

Khoảnh khắc đặt đũa xuống, cô mới nhận ra anh vừa nói chính là "chúng ta".

Nói giống như bọn họ sống cùng nhau.

Người phụ trách RY nghe nói muốn đóng gói, nên vội vàng ra ngoài lấy hộp đóng gói.

Cho nên không nghe thấy Tô Mộc đặt đũa xuống nói: "Phủ Hi tiên sinh, là anh và tôi, không phải chúng ta, chúng ta chỉ là quan hệ hợp tác mà thôi."

"Ừm, quan hệ hợp tác." Anh trả lời, nhưng giọng điệu cưng chiều này là cái quỷ gì vậy.

Cô rất nghiêm túc trách móc.

Anh làm cô nghĩ rằng mình giống như bạn gái nhỏ đang giận dỗi.

Mà cô thậm chí cũng không cảm thấy có điều gì không ổn.

Quả nhiên đàn ông đẹp trai đều có độc.

Người đàn ông này chu đáo như vậy, không phải thèm muốn tài sản của cô chứ.

"Thanh toán hóa đơn." Phủ Hi nói, đưa thẻ cho người phụ trách đã đóng gói đồ ăn còn lại vào hộp.

Khi người phụ trách nhìn thấy tấm thẻ đen, trong mắt ông ta hiện lên một tia kinh ngạc.

Thẻ này...

Thẻ đen phiên bản giới hạn toàn cầu.

Ông ta biết Tô tổng có một cái, mà những người khác có thể nhận được tấm thẻ như vậy, đều là nhân vật tầm cỡ tương tự như Tô tổng.

Tính cả thế giới cũng chỉ có khoảng một trăm người.

Nhưng hiện tại...

Người phụ trách đã cẩn thận xác nhận, phát hiện tấm thẻ đó không phải của Tô tổng.

Tấm thẻ phiên bản giới hạn này sẽ dựa trên thân phận của người đó in mạ vàng dòng họ ở góc dưới bên phải, hơn nữa loại thẻ như vậy có giới hạn số lượng.

Người phụ trách biết rõ trong lòng, quả nhiên là người đàn ông có thể xưng đôi với Tô tổng, một trăm chọn một, à không, trăm triệu chọn một.

Tô Mộc cũng cảm thấy người đàn ông này có tiền bởi vì anh xuất ra thẻ đen như vậy, nhưng quá nguy hiểm.

Lỡ như người này muốn chiếm đoạt tài sản của cô, có phải tự cô dẫn sói vào nhà không?

Cô rõ ràng tự nhủ phải đề phòng người đàn ông này, nhưng cơ thể lại lao vào xe anh ta một cách mất kiểm soát.

!?

Sắc đẹp có thể khiến người ta lầm đường lạc lối...

Thật không ngờ rằng, Tô Mộc cô cũng có lúc khổ sở vì mỹ nam.

Chỉ trách người đàn ông này quá hoàn mỹ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro