Chương 1157: Tô Mộc chi danh (18)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tieen

Khi quản gia còn trẻ đã phục vụ bên người ông nội Tô, sau khi ông nội Tô qua đời, quản gia vẫn luôn canh giữ Tô gia cho đến khi Tô Mộc trở về Hoa Quốc, sau đó nhận ông về sống yên bình ở đây.

Quản gia năm nay đã 50 tuổi, ngày thường sống ở một biệt thự khác cạnh biệt thự chính, dọn dẹp hoa cỏ cây cối trong biệt thự, hoặc đi dạo, ông thích nhất là chăm sóc tiểu thư.

Ông đã nhìn tiểu thư lớn lên từ khi cô còn nhỏ, trải qua rất nhiều điều, ông cảm thấy đau lòng cho đứa nhỏ này.

Nhiều năm trôi qua, cuối cùng tiểu thư cũng tìm được một người đàn ông có thể chăm sóc tiểu thư như lão gia.

Phủ Hi biết những người có quan hệ với Tô Mộc, nên anh rất thân thiện với quản gia.

"Bác Lục, tôi đưa Mộc Mộc đi dự tiệc tối, ngài nghỉ ngơi sớm chút."

"Được được, đi đi, người trẻ tuổi các cô cậu chơi nhiều thêm một chút, không cần phải về sớm làm gì." Quản gia mỉm cười hiền từ.

Tô Mộc: ?

Nói gì mà không cần phải về sớm làm gì?

Đây là lần đầu tiên bác Lục gặp anh ta mà, tại sao bác ấy lại tin anh ta là người tốt?

Quả nhiên có một khuôn mặt ưa nhìn là vô cùng quan trọng.

Sau khi lên xe.

"Phủ Hi tiên sinh, anh điều tra tôi thật sự kỹ càng." Tô Mộc ngồi ở ghế phụ, nhàn nhạt nói.

Điều này có thể thấy qua việc anh biết bác Lục.

Cô nhận bác Lục về, ít người biết chuyện.

"Nên vậy." Anh trả lời.

"Chỉ là, tôi hoàn toàn không biết gì về Phủ Hi tiên sinh."

Anh nghiêng đầu, nhìn cô cười nhạt nói: "Em muốn biết điều gì, anh sẽ nói cho em biết."

"Tên thật của anh."

"Phủ Hi."

"Chúng ta gặp nhau khi nào?"

"Rất lâu trước kia, khi em còn đang xuyên qua thế giới nhiệm vụ để hoàn thành nhiệm vụ."

"Mối quan hệ của chúng ta là gì?"

"Mấy ngày nay còn chưa đủ rõ ràng sao?" Phủ Hi cười ái muội, nhìn cô trong mắt tràn đầy dịu dàng.

Tô Mộc: "..."

Rõ ràng, quá rõ ràng, rõ ràng đến nỗi cô cho rằng anh là một người rất tùy tiện, đối với ai đều như vậy.

"Nhìn đường."

Lái xe nhìn cô làm cái gì?

Không sợ xảy ra tai nạn giao thông sao?

Cô thẹn thùng sao?

Phủ Hi chính xác nhận ra sự thật này.

Nếu không phải ở trên đường, anh sẽ nhịn không được muốn lên.

Tô Mộc vốn muốn moi chút thông tin từ miệng anh, nhưng chủ đề càng ngày càng quanh co, anh luôn có thể công khai hoặc ngấm ngầm trêu chọc cô, người đàn ông này thật sự đáng giận!

Thành phố thủ đô, đây là địa điểm giải trí giao lưu đẳng cấp, những bữa tiệc tối được tổ chức tại đây đều là những người nổi tiếng Hoa Quốc.

Khi Phủ Hi dẫn Tô Mộc xuống xe, lấy thư mời bước vào, gần như tất cả mọi người có mặt đều cho rằng anh là dựa vào Tô Mộc mới đến được đây.

Kỳ thực từ lần trước nhìn thấy anh lấy ra loại thẻ đen kia, Tô Mộc cũng không ngạc nhiên khi anh có thư mời.

Danh tính của người đàn ông này vượt xa những gì cô nhìn thấy.

Vừa rồi muốn nói lời khách sáo với anh trong xe, nhưng cuối cùng lại...

"Tô tổng, đây là bạn trai của cô sao? Nhìn quen mắt quá vậy?" Là Triều Dương.

Hôm nay anh ta mặc vest, vô cùng đẹp trai, người phụ nữ bên cạnh anh ta là thư ký Lâm với nụ cười chuyên nghiệp.

"Tô tổng, Phủ Hi tiên sinh." Thư ký Lâm chào hỏi.

Mọi người ở đây biết Tô Mộc đều biết thư ký Lâm, mà Triều Dương, tổ tiên tích đức, mang danh là người tiên phong nghiên cứu khoa học ở Hoa Quốc, người ở Hoa Quốc sẽ kính trọng ba phần khi nhìn thấy anh ta.

Cho nên, việc Triều Dương nhận được thư mời cũng không có gì đáng ngạc nhiên.

Chỉ là anh ta đưa theo thư ký Lâm đi cùng...

Tô Mộc nhìn thư ký Lâm, thư ký Lâm và Tô Mộc nhìn nhau không nói gì.

Triều Dương nhìn Phủ Hi, có chút bất đắc dĩ cười.

Anh ta nhận ra Phủ Hi!?

Lúc trước ở Tinh Tế, gặp phải anh đều đau đầu, hiện tại còn chưa khỏi hẳn đây này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro