Chương 1173: Đại kết cục

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tieen

Tô Mộc cũng khẽ nhếch khóe môi, nắm lấy tay anh.

Trí nhớ của cô đã được khôi phục hoàn toàn khi cô mặc váy cưới.

Anh a...

Mang đến cho cô một bất ngờ lớn như vậy.

Đưa cô trở lại thế giới thứ hai mình sống, làm bạn cùng cô ở đây, cho cô một nhà chồng tuyệt vời như vậy.

Cô nghiêng đầu, nhìn anh.

Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy bộ dáng chân thật của anh, hóa ra anh trông như thế này.

Cô mỉm cười nhẹ.

"Phủ Hi." Nhẹ gọi.

"Anh ở đây." Anh trả lời, ánh sáng trong mắt cô khiến trái tim anh cảm thấy nóng bừng.

"Cảm ơn."

Cảm ơn vì sự xuất hiện của anh, mang lại màu sắc cho thế giới của cô.

"Đồ ngốc, anh rất vui."

Nuông chiều cô, yêu cô, bảo vệ cô…

Đó là may mắn của anh.

Anh nghiêng người, xuyên qua lụa mỏng, hôn lên môi cô.

Hai người hôn nhau nhẹ nhàng, đẹp như ngày xuân đầy nắng, hoa nở, chim hót, suối róc rách.

Sau một nụ hôn dịu dàng, anh ôm lấy cô, tiếp tục đi về phía trước...

Trước tầm mắt của mọi người, như có ma thuật, chiếc váy cưới màu đỏ của Tô Mộc từ dưới chân cô dần dần thay đổi, hóa thành một chiếc váy cưới màu trắng tinh khiết.

Phủ Hi bên cạnh cô mặc một bộ vest chỉnh tề.

Trên con đường trước mặt hai người, hoa nở rộ, đung đưa nhẹ nhàng trong gió, như đang hát một bản tình ca động lòng người.

Trên đường này, trang phục của bọn họ đã thay đổi nhiều lần.

Những người khác chỉ ngạc nhiên trước sự kỳ diệu của ma thuật này.

Mà chỉ có Tô Mộc biết, đây chính là món quà anh tặng cô.

Những bộ đồ cưới này, là một hình ảnh thu nhỏ của nhiều thế giới mà cô và anh đã đi qua.

Anh nhớ rất rõ, cô cũng vậy.

Trong mắt Tô Mộc hơi nóng lên.

Hai người đứng trên sân khấu không có MC, không có người chủ trì, không có người nhà, chỉ có hai người họ.

Anh nắm lấy tay cô, đặt lên môi, nói một cách cẩn thận và nghiêm túc:

"Cùng người thề ước, sống chết có nhau."

Cô cười rạng rỡ như hoa: "Nắm lấy tay người, cùng nhau bạc đầu."

Hai người nhìn nhau cười.

Có một luồng ánh sáng đỏ nhàn nhạt xoay tròn trong lòng bàn tay, đi vào trái tim hai người.

Đến tận nay, cô và anh, sống chết có nhau, không rời không bỏ.

-

Sau hôn lễ.

Hiện trường hôn lễ của hai người xuất hiện trên các mặt báo tài chính, giải trí và các tờ báo khác cũng như trên màn ảnh.

Trở thành một chủ đề nóng trong một thời gian dài.

Sự chân thành có thể được nhìn thấy trong mọi cách trang trí ở hôn lễ.

Điều được bàn tán nhiều nhất chính là việc hai người tay trong tay bước đi trên thảm đỏ, những màn thay đổi trang phục cưới, đẹp không tả xiết, làm người nghiền ngẫm.

Mỗi bộ trang phục cưới, dường như đang kể một câu chuyện xưa cảm động.

Hai người này là một sự kết hợp hoàn hảo.

Các nhân viên của Quốc tế CK đã đến công ty từ sáng sớm và nhận kẹo cưới của Boss.

Một túi không chỉ có kẹo cưới mà còn có một phong bì lớn màu đỏ.

Sau khi nhồi nhét hàng tấn thức ăn chó, nhìn thấy kẹo cưới và phong bì màu đỏ, ngay lập tức cảm thấy thật đáng giá!

Vào ngày thứ ba sau khi hai người kết hôn, Tô Mộc trở lại làm việc tại tập đoàn CK.

Nhiều tay săn ảnh túc trực bên ngoài đã lợi dụng đề tài này, nói rằng cả hai chỉ là liên hôn thương nghiệp v.v.

Nhưng tai tiếng không thật, bị vả vào mặt bởi những bức ảnh do nhân viên Tập đoàn Quốc tế CK chụp được leak ra.

Hai người cùng nhau bước đi, giữa ánh mắt nhìn nhau đều là ấm áp, nếu đây là giả, coi như bọn họ mù.

Bởi vì ảnh ngày thường này tạo ra oanh động, từ nay các nhân viên của Quốc tế CK đã nảy sinh sở thích chụp ảnh hai người cùng nhau trên đường.

Fan của Phủ Hi đã sưu tầm những bức ảnh này, mở tài khoản chính thức cho hai fan CP, thu hút vô số người liếm màn hình, xin thức ăn chó.

Tại lễ trao giải cuối năm, Tô Mộc đi cùng Phủ Hi, fans hiện trường phát sóng trực tiếp hai người, thu hút rất nhiều người xem.

Phần lớn cư dân mạng bị nhồi nhét thức ăn chó đều nghĩ rằng: Hãy nhét thức ăn chó càng mãnh liệt hơn đi.

-

Tham dự lễ trao giải xong, hai người rời đi, lúc đó đã gần mười hai giờ.

Phủ Hi lái xe, Tô Mộc ngồi ở ghế phụ trò chuyện.

Cô hơi ngước mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, màn đêm dần tối, bầu trời đêm lấp lánh những ngôi sao, cô đột nhiên nói: "Phủ Hi, em muốn ngắm mặt trời mọc."

"Đảo Mộc Hề ở một vị trí không tồi." Nói xong, anh vừa đỗ xe một bên.

Anh dẫn cô ra khỏi xe, mở một cái lỗ trong không gian, bước vào trong nháy mắt đã đến đảo Mộc Hề.

Đảo Mộc Hề này, chính là đảo Thụ Dương mà Tịch gia đã tặng Tô Mộc làm sính lễ.

Trong bóng tối, ngồi được một lúc, Tô Mộc dựa vào vai anh, cảm thấy có chút buồn ngủ.

"Em buồn ngủ rồi."

Anh ôm cô vào lòng: "Ngủ đi, khi mặt trời mọc anh sẽ gọi em."

Cô ngước mắt nhìn anh, đôi mắt lấp lánh: "Em muốn đợi cùng anh."

"Được." Anh cười cưng chiều, cúi đầu hôn lên khóe mắt cô.

Cô xoay người, dựa vào ngực, nhìn bầu trời đêm, điện thoại đột nhiên reo lên.

Cô lấy điện thoại di động ra, thấy là tin nhắn khẩn cấp của thư ký Lâm.

Hợp tác với nước M yêu cầu sáng mai cô phải qua đó để bàn bạc.

Dự án hai tỷ...

"Chúng ta quay về đi."

Tô Mộc dựa vào ngực anh, hơi ngẩng đầu lên, còn anh thì hơi cúi đầu nhìn rõ thông tin trên điện thoại của cô.

Tô Mộc đưa tay ra, ôm lấy mặt anh, nghiêm túc nói.

"Phủ Hi đại nhân, em cần kiếm tiền nuôi anh."

Phủ Hi mỉm cười, nhìn thấy rõ ràng bóng dáng của mình phản chiếu trong mắt cô, nhưng sâu trong đáy mắt, lại đang tính toán tiền.

Anh nắm chặt tay cô, cúi người hôn cô.

Môi và răng chạm vào nhau, anh khàn giọng nói:

"Chuyện kiếm tiền, ngày mai nói."

Nếu ngày mai em còn có thể dậy được thì tới nói.

"Em... ưm ~" Tô Mộc nuốt hết lời nói trong miệng.

Anh hôn cô mãnh liệt khiến cô không thể suy nghĩ, lại nghe anh động tình nói:

"Tô Mộc, anh yêu em."

Cô áp vào lồng ngực ấm áp mạnh mẽ của anh, đôi mắt như nước.

"Em cũng yêu anh."

Yêu anh không rời không bỏ, sinh tử gắn bó.

Cuộc đời dài lâu, hạnh phúc khi có anh.

Anh khẽ vuốt ve đôi lông mày quen thuộc của cô, dịu dàng.

Tô Mộc.

Sau khi du hành qua hàng ngàn thế giới, gặp được em, anh cảm thấy cuộc sống này thật đáng giá.

【Hết chính văn.】

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro