Chương 1172: Ngân hà không lấp lánh bằng em (33)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tieen

"Ngươi trả lại ký ức cho ta, ta nhớ lại thử xem." Tô Mộc nói rất hoàn hảo.

Cửu Thiên Tuế suýt chút nữa đã nghe theo cô.

【Ký chủ, cô xem, cô vẫn muốn lấy lại ký ức của mình đúng không? Cô cho bổn hệ thống hơn mười vạn tích phân đi, bổn hệ thống sẽ trả lại ký ức cho cô sau một giây.】

Đương nhiên không có khả năng một giây, nhưng nó nhìn thấy chú ký ức gần như biến mất, xem ra ký chủ sẽ sớm lấy lại được ký ức, cho nên nó muốn dùng thứ này để kiếm tiền.

"Ngươi nói lời này, ngươi tin không?"

【Bổn hệ thống nói, không có gì sai cả.】

"Ta có thể đồng ý với ngươi, nhưng nếu ngươi không thể trả lại ký ức cho ta trong một giây, ngươi sẽ thua, ngươi sẽ cho ta 17 800 tích phân."

【Được... cái đầu khô.】

Cửu Thiên Tuế: 【 !? 】

Rốt cuộc là ai lừa ai?!

【Ký chủ, nếu nghĩ thông suốt có thể tìm được hệ thống nga.】

Cửu Thiên Tuế nói xong liền bỏ chạy.

Bởi vì Phủ Hi tiên sinh từ trong bếp đi ra!

Phủ Hi đeo tạp dề, khuôn mặt tuấn mỹ, thực sự rất đẹp mắt.

Tô Mộc đưa tay ôm một cái.

"Phủ Hi đại nhân…"

"Sai rồi, gọi chồng." Phủ Hi chủ động sửa lại, bước tới ôm cô lên khỏi ghế sofa.

"Chồng." Tô Mộc vòng tay qua cổ anh, để anh ôm cô đi về phía bàn ăn.

Cô thích việc anh chiều chuộng cô, như thể vẻ huy hoàng của thế giới được phản chiếu trong đôi mắt dịu dàng của anh khi anh nhìn cô.

Nụ hôn của anh nhẹ nhàng rơi xuống, trên môi không ngừng nở nụ cười.

Buổi tối, sau khi Tô Mộc ngủ say, Phủ Hi vuốt tóc cô, nhẹ nhàng nói: "Hệ thống."

Tim của Cửu Thiên Tuế ngừng đập, cẩn thận nói:

【Phủ Hi đại nhân, hệ thống ở đây.】

"Chú ký ức."

【Thưa Phủ Hi đại nhân, chú ký ức dự kiến ​​sẽ biến mất sau năm ngày.】 Cửu Thiên Tuế ngoan ngoãn trả lời.

"Ừm."

【Nếu Phủ Hi đại nhân không còn chuyện gì, hệ thống lui xuống.】

"Chờ đã."

Cửu Thiên Tuế run bần bật.

Phủ Hi nhàn nhạt nói: "Sau khi cô nhớ lại, hệ thống giải trừ trói định."

【Vâng vâng, Phủ Hi đại nhân, hệ thống tuyệt đối không lưu lại.】

Cho dù ký chủ có nhất quyết giữ nó lại, nó cũng sẽ không ở lại.

Đối mặt với Phủ Hi đại nhân mỗi ngày, hệ thống không thể chịu đựng được.

Tốt hơn là nên nhanh chóng rời đi.

"Lui đi."

【Vâng, Phủ Hi đại nhân.】

Mỗi lần nói chuyện với Phủ Hi đại nhân, Cửu Thiên Tuế cảm thấy bất cứ lúc nào cũng có thể lạnh, lại thở phào nhẹ nhõm.

Năm ngày sau.

Hôn lễ của Phủ Hi và Tô Mộc.

Những nhân viên tại hiện trường hôn lễ giống như chiến lược gia quân sự đang diễn tập, phòng ngự như một bức tường sắt, giới truyền thông khi nghe tin cũng không chụp được một góc quần áo của bọn họ.

Về phần những vị khách có mặt tại hiện trường, không chỉ có thương trường Hoa Quốc, thì là những ông lớn thuộc mọi tầng lớp chính trị đều tụ tập ở đó, mà còn có nhiều người từ quốc tế, thậm chí cả những nhân vật thuộc hắc đạo ngày thường không thể nhìn thấy cũng đến, có thể nói đó là một hôn lễ độc nhất vô nhị.

Ông Tịch đã gần 80 tuổi, trong hôn lễ ông đã cười thật tươi.

Khoảnh khắc Phủ Hi nắm tay Tô Mộc xuất hiện, đẹp...

Đẹp đến mức cả thế giới đều bị lu mờ.

Chiếc váy cưới màu đỏ được cắt may và thêu vô cùng tinh tế lộng lẫy, tấm lụa mỏng trên đầu tung bay trong gió, dung  nhan tuyệt mỹ được che giấu dưới tấm lụa mỏng thật bí ẩn mà xinh đẹp.

Một thiết kế kết hợp trang phục cưới truyền thống của Hoa Quốc với trang phục cưới hiện đại ra đời, vì cô mà tạo ra, vì cô mà sáng lạn.

Người đàn ông bên cạnh cô cũng mặc trang phục cưới truyền thống, trông như một mỹ nam bước ra từ tranh cổ.

Lúc này, toàn bộ khán giả đều tập trung vào hai người, như thể chỉ có bọn họ trên thế giới...

Mà Phủ Hi nắm chặt bàn tay mềm mại ấm áp kia trong tay, trong mắt hiện lên sự dịu dàng vô tận.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro