CHAP 27: THẦN ƠI, NGÀI THẬT SỰ KHÔNG QUẢN TÔI SAO?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

EM LÀ NAM, ANH CŨNG YÊU 2.

CHAP 27: THẦN ƠI, NGÀI THẬT SỰ KHÔNG QUẢN TÔI SAO?

Hôm nay lại nợ 1 chap, chap 28 dịch gần xong rồi, sáng mai sẽ post cho mọi người, công việc gần đây rất bận, mọi người thông cảm nhen ^^!

Lúc nhận được kết quả phỏng vấn, Mạch Đinh quả thật không dám tin vào mắt mình, cậu nhìn đi nhìn lại, xác nhận thông tin trên email. Cậu trước tiên là làm theo yêu cầu trên văn bản đem thông tin cần thiết gửi cho bộ phận nhân sự, sau đó thì tắt máy tính, yên lặng đè nén âm thanh, tiếng cười to kịch liệt lập tức vang lên khắp cả phòng, Mạch Đinh rung đùi đắc ý, khoa tay múa chân, chỉ đáng tiếc cậu là mù âm nhạc, không có động tác nào theo nhịp điệu.

Sau khi tâm tình bình phục, cậu lập tức móc điện thoại ra sốt ruột muốn gọi điện thoại nói với An Tử Yến, nhưng vừa bấm gọi cậu lại cúp máy, dẫu sao cũng là thời gian anh làm việc, Mạch Đinh chỉ đành phải nén lại gọi một cuộc điện thoại khác cho mẹ: “Mẹ, con tìm được việc làm rồi!!”

“Còn chưa thức dậy nữa, sáng sớm đã gọi điện thoại đến làm phiền mẹ.” mẹ Mạch Đinh quay đầu qua nói với ba Mạch Đinh: “Đinh Đinh nói nó tìm được việc làm rồi, haha~” trong loa vang lên không chỉ tiếng cười của mẹ Mạch Đinh, mà còn có của ba Mạch Đinh, Mạch Đinh  vẫn phân rõ được khác biệt giữa cười nhạo và cười vui vẻ, cậu cắn răng: “Con nói là thật đó, hơn nữa còn là cùng bộ phận với công ty của An Tử Yến.”

“Con với tiểu Soái làm chung công ty? Mẹ nghe nói công ty đó rất lợi hại, con làm sao mà vào được, hơn nữa con ở bộ phận quan hệ xã hội không có vấn đề gì chứ, mẹ cảm thấy con thích hợp với bộ phận hậu cần hơn.”

“Con mới là con trai ruột của ba mẹ đó!! Đợi chút, mẹ làm sao biết An Tử Yến làm ở công ty nào đã vậy còn nắm rõ tình hình nữa?” lúc trước mình nếu như không phải là lén lén nhìn thấy, thì ngay cả địa chỉ công ty của An Tử Yến cũng không biết được.

“Đương nhiên là tiểu Soái thân yêu của mẹ nói cho chúng ta biết, ai biểu con giống như khinh người, bình thường căn bản rất ít khi gọi điện thoại về nhà, ba con muốn đi xem công ty đó, mấy ngày trước tiểu Soái còn đặc biệt đến đón ba mẹ đi đến công ty, mẹ với ba con quả là mở rộng tầm nhìn.”

Quá đáng lắm rồi, thật sự không thể lại quá đáng vậy, cậu cái gì cũng không biết, mặc dù lúc đó mình không tiện lộ mặt ở công ty, cũng không cần gạt bỏ mình giống như người ngoài chứ. Mạch Đinh đang muốn oán trách, mẹ Mạch Đinh lại nói: “Con tìm được việc làm là việc tốt, mẹ sẽ làm một bữa ăn ngon cho con, cả nhà chúng ta cùng nhau chúc mừng. Này, ông đừng đọc báo nữa, ra ngoài đi mua chút đồ ăn ngon, tôm, thịt bò, cá, con trai hiếm khi về nhà ăn cơm.”

“Giờ cũng được rồi, con lập tức trở về.”

“Tiểu Soái đâu?”

“Hôm nay không phải là cuối tuần, anh ấy đang làm việc, đừng quan tâm anh ấy, con trở về là được rồi.”

“Con quên chuyện này đi ha.” Mẹ Mạch Đinh lại quay đầu sang nói với ba Mạch Đinh: “Tiểu Soái quá bận không đến được, tùy tiện mua chút thịt heo là được rồi.”

“Ít nhất cũng che điện thoại lại đừng để con nghe thấy!! Hai người, hai người là cha mẹ…” Mạch Đinh lại bắt đầu ca cẩm ba mẹ mình, mẹ Mạch Đinh không thèm chấp chuyện này, so với Mạch Đinh còn hung ác hơn: “Con cho rằng thịt heo bây giờ rẻ lắm sao, mẹ làm sao mà lại nuôi một người không biết tiết kiệm như con chứ.” Nói xong liền cúp điện thoại. Aiz, Mạch Đinh ngay cả ham muốn về nhà cũng không có, vẫn còn muốn tìm kiếm ấm áp của gia đình từ An gia, nhà mình căn bản cũng không có chút ấm áp nào.

Mạch Đinh vừa vào nhà không bao lâu đã bắt đầu thay ba mẹ quét dọn vệ sinh, cảm thán số phận của mình, thừa hưởng thành quả kém may mắn của mẹ Mạch Đinh, Mạch Đinh vẫn không dám mở miệng nói, một khi mở miệng nói mẹ Mạch Đinh sẽ ôm tay nói: “Nếu không phải mẹ lúc đó tính toán trước, cho con học mấy thứ này, tuy rằng mục đích là vì có thể tìm được con dâu, có điều con cũng nghĩ xem, con không có công năng này, tiểu Soái nói không chừng sẽ không có cách nào tiếp tục sống với con, con không phải nên cám ơn mẹ sao?” lời của bà cũng chỉ khiến Mạch Đinh càng tăng thêm bi ai.

Trừ bỏ mấy chuyện này, thỉnh thoảng về nhà ở chung với ba mẹ cũng không tệ lắm, mẹ Mạch Đinh quan tâm từ sớm đã làm xong cơm tối, sau khi Mạch Đinh ăn xong chuẩn bị đi, bị ba Mạch Đinh kêu lại, trong tay cầm một túi đồ giống như đại lễ đón tết.

“Tử Yến vẫn chưa ăn cơm đúng không, đem mấy món này về cho nó ăn.”

Mạch Đinh nhìn đồ trong túi, toàn là món ngon, không hài lòng tức giận nói: “Con không nhìn được nữa, hai người quá nhẫn tâm rồi.” Mẹ Mạch Đinh đang rử chén chạy ra khỏi phòng bếp, cánh tay còn dính bọt rửa chén gõ đầu Mạch Đinh: “Chúng ta trong lòng hiểu rõ, con có thể tìm được công việc là may mắn nhờ ai hả.”

“Đau! Con tùy tiện nói thôi, nghiêm túc làm gì chứ.” Mạch Đinh sờ sờ đầu: “Vậy con đi đây, hai người giữ gìn sức khỏe.”

Sau khi đóng cửa, mẹ Mạch Đinh cảm thán: “Nói chúng ta nhẫn tâm, cũng không biết ai mỗi ngày dính lấy tiểu Soái cũng không chịu về nhà, có điều, tiểu Soái thật sự rất soái.” Ba Mạch Đinh nhìn bóng dáng mẹ Mạch Đinh quay lại phòng bếp, làu bàu: “Tôi cũng không kém đến vậy.”

Tranh thủ trước khi An Tử Yến tan ca, Mạch Đinh thở hổn hển chạy xuống dưới lầu, đứng ở cầu thang thỉnh toảng nhìn xung quanh, cho đến khi nhìn thấy bóng dáng quen thuộc, cậu hai bước chạy thành một bước về trước, nhào lên trên người An Tử Yến: “Em đậu phỏng vấn rồi! Ngày mai có thể đi làm rồi!”

An Tử Yến ôm Mạch Đinh trên người, lạnh lùng nói: “ Em biết nóng thế nào không?”

“Trong công ty với trên xe có máy lạnh, ở bên ngoài đương nhiên là sẽ nóng rồi.”

“Là do hành động của em gây ra, đi xuống.”

Mạch Đinh nhảy xuống, hai ngừoi đi lên lầu, Mạch Đinh lắc lắc cái túi: “Em hôm nay về nhà ba mẹ, hai người sợ anh đói, nên kêu em mang về cho anh.” Vừa nói xong cậu lại tự mình cười, An Tử Yến quét mắt nhìn:

“Lại phát bệnh?”

“Không phải! Em cũng không có bệnh! Thật kỳ lạ, bây giờ đều là nói nhà ba mẹ, luôn cảm thấy đó là nhà của ba mẹ, đây mới là nhà của em.”

“Chỉ là nhà thuê.”

“Tên gia hỏa làm cụt hứng.” Mạch Đinh móc ra chìa khóa vặn mở cửa: “Ấm áp của nhà em với nhà anh đều cho anh rồi, vậy không công bằng, cho nên em chỉ có thể giành ấm áp trên người anh thôi.” Cửa vừa mở, An Tử Yến vỗ vỗ cánh tay Mạch Đinh, cậu không biết gì quay đầu lại, thấy An Tử Yến ra hiệu cho cậu đứng ở bên cạnh anh, nhất thời không hiểu rõ nhưng Mạch Đinh vẫn làm theo, sau đó cậu giống như quản gia đứng bên cạnh nhìn An Tử Yến giống như thiếu gia vào cửa.

“Ấm áp thì không cho em được, có thể cho em thứ khác.” Lại là vẻ mặt xấu xa.

“Lưu manh thối!” Mạch Đinh đỏ mặt mắng.

Thần ơi, ngài thật sự không quản sao, An Tử Yến đang giỏ trò lưu manh kìa.

Trước khi đi làm, Mạch Đi mọi việc đều cần phải lên kế hoạch đương nhiên không thể thiếu cân nhắc một lượt, quan trọng nhất là tuyệt đối không thể để liên lụy An Tử Yến, cũng tuyệt đối không thể để bất cứ ai phát hiện quan hệ của cậu và An Tử Yến, nếu không có thể sẽ bị chuyển đến bộ phận khác, càng nghiêm trọng hơn là sẽ bị khai trừ. Nói không chừng sẽ điều tra ra là An Tử Yến gian lận mới để cho mình vào công ty, hành vi vì chuện riêng gian lận sẽ phá hủy tiền đồ hoặc là cả đời của An Tử Yến!! Cậu càng nghĩ càng nghiêm trọng, nên rút ra kết luận là: liều chết cũng phải yêu đương vụng trộm thành công!

Đầu tiên, cậu đem nhẫn ở ngón vô danh tháo ra để vào trong ngăn tủ, nhưng dường như lại không nỡ, thế là tìm sợi dây màu đen treo nhẫn vào đeo lên cổ, đi làm phải mặc âu phục, đeo bên trong sẽ không nhìn thấy.

Sau đó, cậu ở trước gương luyện tập ánh mắt với vẻ mặt của mình, đến lúc tuyệt đối không thể lộ ra bất cứ yêu thương với hoa si nào.

Lại sau đó, cậu vạch ra hàng loạt phương pháp bảo mật, không thể ngồi xe An Tử Yến đi làm, thời gian vào công ty cũng phải cách nhau, tan ca cũng giống như vậy, bảo đảm sẽ không lộ ra sơ suất.

Sau đó, cũng là quan trọng nhất, ngồi bên cạnh nói chuyện với An Tử Yến, bên phía mình mọi chuyện đều chuẩn bị chu đáo, nói tới nói lui lỗi BUG lớn nhất vẫn là An Tử Yến. Ở trường học đã quen thấy An Tử Yến không nghiêm túc nghe giảng, thái độ làm việc tùy tiện, cậu đã có thể tưởng tượng ra bộ dạng lúc anh làm việc, khẳng định là ăn không ngồi rồi hoặc là nghịch điện thoại, hoặc là nghe nhạc, hoặc là đọc sách, hoặc là ngủ.

“An Tử Yến, chúng ta nói chuyện.”

“Nói cái gì?”

“Lúc anh làm việc tuyệt đối đừng trêu ghẹo em, cũng đừng nói mấy lời không hiểu gì, càng đừng có đặc biệt chăm sóc em, quan tâm đặc biệt, chúng ta cùng nhau vạch ra kế hoạch tác chiến, anh không cần lo lắng, cứ theo sắp xếp của em sẽ không sai đâu.”

An Tử Yến tắt đèn kéo chăn lên: “Không rãnh.”

“Này, này…” Mạch Đinh mở đèn lên: “Anh như vậy là không được, anh biết không hả?”

“Anh nói không rãnh, phải làm sao em mới nghe hiểu hả?” Uy hiếp phát ra, Mạch Đinh tắt đèn, yếu ớt giúp An Tử Yến đem chăn vuốt cho phẳng lại: “Vậy anh ngủ đi.”

Thần ơi, ngài nhìn An Tử Yến xem, anh ấy đang uy hiếp tôi.

Thần ơi, ngài tại sao không để ý tôi, cũng chăm sóc chút tâm tình của tôi chứ.

Thần ơi, tôi ngày mai phải đi làm rồi, cùng chung với An Tử Yến.

Thần ơi, cám ơn ngài.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro