Thiên sứ (p2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày Minseok ra viện, em cả người trùm từ đầu đến chân, được bạn đời che chở trong pheromone mật ong ngọt ngào. Việc mất con từ tuổi đời còn trẻ khiến bố mẹ 2 bên đều rất lo lắng, bố mẹ Minseokie muốn đón em về nhà để chăm sóc. Gia đình Minhyeong cũng muốn đôi chồng chồng trẻ về nhà đông vui để dễ trò chuyện, vơi đi nỗi buồn.

Nhưng hiện tại Minseok không muốn làm phiền ai hết, em chỉ muốn được ở cùng Minhyeong, được bao bọc bởi pheromone bạn đời mới khiến em cảm thấy an tâm vào lúc này.

Bọn họ về nhà, căn nhà vẫn như lúc mới đi, phòng cho em bé đang được chuẩn bị với nôi, áo quần, xe đẩy hay cả phần lưu niệm từ chuyến đi Brazil vừa về.

"Em vào phòng thay áo quần đi, anh đi dọn dẹp"

Minhyeong bước tới phòng em bé nhìn quanh một lượt, trên nóc tủ vẫn còn giấy tờ ảnh siêu âm em bé.

Tiếng khóc của Minseok vang ra từ phòng ngủ, bên đây Minhyeong cũng đang cắn răng chỉ để nước mắt mình chảy ra, tiếng hức hức vang lên thiệt khẽ.

Con của bọn họ bé xíu đáng yêu vậy mà lại bỏ bọn họ đi sớm quá.

"Cha xin lỗi con. Do cha không làm tốt nên con mới bỏ chúng ta đi sớm vậy"

"Con hãy hứa đi chơi rồi về sớm với cha và bố con nhé"

"Lần sau gặp lại cha và bố sẽ bảo vệ con bằng cả tính mạng chúng ta. Cha hứa đó"

Minseokie mệt mỏi nằm lên chiếc giường quen thuộc, Minhyeong của em đã ủ ấm giường bằng mùi mật ong ngọt ngào và nhiệt độ phòng theo sở thích của em. Đây là cảm giác an toàn, là "nhà" mà Minhyeong luôn mang đến cho em.

Em muốn đợi Minhyeong ra để sấy tóc cho anh như mọi lần nhưng quá buồn ngủ nên khi Minhyeong bước ra thì đã thấy bạn đời mình cuộn tròn ngủ an yên.

Đôi mắt em sưng đỏ, gò má cũng hốc hác lại vì những nhiều thứ đã rút cạn năng lượng trong em, Minhyeong gỡ nhẹ chiếc chăn cho em thoải mái, thả nhẹ pheromone cho em an toàn, hắn cuối xuống hôn trán em, ôm em trong lòng, mở đèn ngủ.

Đêm nay bọn họ đã về nhà.

Cả tuần sau đó cả 2 đều ở nhà làm vài chuyện đơn giản như nấu ăn cùng nhau, xem chung bộ phim hay đôi lúc vô tình nhắc về đứa nhỏ thì cả hai người đều chìm trong im lặng.

"Minhyeong này nếu em bỏ nghề thì sao anh?" Minseokie chậm rãi hỏi Minhyeong.

"Anh vẫn sẽ nuôi em. Anh tôn trọng quyết định của em nhưng anh biết em sẽ không làm thế."

"Em thật sự không thể đụng vào bàn phím hay Lol được nữa, mỗi khi nhìn những thứ ấy, tay em lại run lên. Tay em đầy máu vì chính em đã hại con chúng ta"

Minseok run rẩy úp mặt vào tay khóc nức nở. Minhyeong bước đến ôm bạn đời mình vào lòng.

"Không phải lỗi của em. Không phải lỗi chúng ta. Chỉ là chưa phải lúc để đứa con này bên cạnh anh và em"

"Em xin lỗi nếu em khỏe mạnh hay kỹ lưỡng hơn thì chúng ta đã không mất con"

"Anh xin lỗi vì đã không bảo vệ bố con em tốt hơn"

"Không phải lỗi của anh mà ... Lỗi em"

"Không phải lỗi em. Ngoan nín nào nghe anh. Chúng ta cùng nhau đi bác sỹ một chuyến nhé. Chúng ta cùng nhau đi"

"Không em không muốn. Em chỉ muốn ở bên cạnh Minhyeong thôi .."

"Tuần sau chúng ta sẽ đi làm lại, Minseokie em không muốn tiếp tục chơi game thì chúng ta lên gặp lãnh đạo nói chuyện nhé..."

"Em...emm. Em thật sự nhìn game em sợ lắm nhưng mà em chưa muốn bỏ nghề. Em phải làm sao đây anh ơi"

Minseokie bật khóc lên vai Minhyeong, Minhyeong bế thốc Minseokie đi vòng quanh nhà, vừa đi vừa vỗ lưng an ủi, bảo rằng bọn họ có thể xin cho Minseok nghỉ giải mùa hè để em điều trị tâm lý. Anh và mọi người sẽ cố gắng đến World để chờ em trở lại.

"Em có tin oppa không?" Minhyeong cố chọc cười Minseok

"Em tin"

"Vậy em phục hồi sức khỏe chúng ta cùng nhau ôm cúp thế giới lần nữa nhé"

"Chutttttt. Oppa cố lên nhé" Minseok hôn thật kiêu lên má Minhyeong.

"Nhớ có thưởng cho oppa "

"Vâng chồng yêu"

Tiếng cười cuối cùng cũng trở lại căn nhà nhỏ.

Đêm đến lên chiếc giường ấm, nỗi sợ hãi của Minseok lại tràn về, em lên tiếng hỏi bạn đời.

"Minhyeong này, anh có nghĩ em là người bố tệ không anh? "

"Vậy anh cũng không tốt...."

"Không mà, Minhyeong của em là tốt nhất" Minseok lấy tay bịt miệng Minhyeong.

"Vậy em đừng tự trách mình nữa. Anh sẽ thấy mình là Alpha vô dụng"

Minseokie lấy tay Minhyeong áp nhẹ lên bụng mình

"Lúc trước ở đây từng có một sinh mệnh, giờ không còn em thấy trống vắng lắm" nước mắt em vô thức lăn dài.

Minhyeong dùng tay còn lại lau nước mắt cho em, con của hắn và em, hắn cũng có sợi dây liên kết với đứa bé trong bụng, giờ đây vùng bụng lạnh ngắt không còn ấm áp như lúc trước hắn cũng buồn, hắn cũng xót lắm chứ. Giọt máu hai người cùng nhau tạo nên nói mất là mất làm sao hắn chịu được.

"Con chúng ta chắc cũng ham chơi, lần sau gặp lại anh sẽ đánh mông con vì tội ham chơi khiến bố nó buồn thay em"

"Minhyeong đánh nhẹ thôi nhé, không thì em sẽ đánh Minhyeong đó"

"Vâng vợ yêu. Giờ ngủ nhé"

Đến ngày đi làm lại Minhyeong nắm chặt tay Minseokie bước vào trụ sở. Mọi người vẫn cư xử bình thường với Minseok, không ai tỏ ra quá sốt sắng với em,  Wooje và Hyeonjoon trông còn suy sụp hơn cả nhà Minhyeong hay như Sanghyeok hốc hác và xanh xao hơn cả thời gian ở Brazil.

"Anh nghén. Ọeeeeee...Con bé có vẻ phù hợp vùng Nhiệt Đới hơn ở đây... Ọeeeeee" Sanghyeok bước nhanh vào toilet và tiếng nôn khan phát ra không ngừng.

"Tao ổn đừng hỏi " Hyeonjoon nắm tay Wooje vào phòng họp, đôi mắt Wooje đầy tơ máu. Minseok nhìn Minhyeong tỏ vẻ không hiểu, team này bất ổn không chỉ có bọn họ.

"Vì tình trạng sức khỏe của Minseok giải mùa hè sẽ đôn CL lên đánh cùng Minhyeong. Anh hi vọng Minseok sẽ sớm phục hồi sức khỏe để trở lại cùng mọi người"

"Anh Minseok cứ yên tâm nghỉ ngơi nhé. Mọi người sẽ chờ anh"

"Minseokie cứ nghỉ ngơi đi, rảnh đi tập yoga cùng anh"

"Em xin lỗi đã để ảnh hưởng mọi người "

"Đây là chuyện không ai muốn mà em, em nghỉ ngơi cho đến khi sẵn sàng nhé" thầy Kkoma vỗ vai em ủi.

"Vâng ạ" Minseok lau vội nước mắt mỉm cười nhìn mọi người.

Cứ thế Minseok đã không đụng vào game hay Lol đã là 2 tuần, em lên lịch  gặp bác sỹ tâm lý, hay tham gia vào các lớp Yoga hay Gym để tăng sức khỏe, đêm đến thì Kwanghee hay Hyukkyu cùng nhau trò chuyện giúp em vui vẻ hơn.

Hôm ấy Minseok đi đến trụ sở thăm mọi người luyện tập, phía hành lang Minseok nghe thấy tiếng cãi nhau của Wooje và Hyeonjoon.

"Em không phải là người như vậy"

"Bên anh em sẽ không hạnh phúc đâu"

"Em nói không là không"

Wooje tức đến bật khóc, Minseok chạy đến nắm tay Wooje dắt lên sân thượng.

"Moon Hyeonjoon làm em buồn sao?"

"Không phải, anh ấy tốt với em ấy. Anh ấy quá tốt. Em yêu anh ấy lắm em sẽ không chia tay anh ấy đâu".

Minseok ôm em trai vào lòng, cho em dựa lên vai mình khóc nấc, Minseok không hỏi lý do, chỉ muốn dỗ dành em út của team. Mỗi người đều có những nỗi buồn và khi Wooje sẵn sàng em ấy sẽ kể cho Minseok nghe.

"Anh Minseok đỡ buồn hơn chưa?"

"Hôm trước anh mơ thấy con anh, bé bảo bố ơi bố chờ con nhé, bạn con muốn gặp con rồi con sẽ gặp bố và cha sớm thôi."

"Nhưng anh nhớ bé lắm phải không?"

"Phải, anh nhớ bé con lắm, bé con trong mơ giống anh và Minhyeong lắm, anh buồn lắm."

"Jinseong còn chẳng thèm báo mộng anh". Sanghyeok chầm rãi vừa uống thuốc vừa bước tới vừa nói.

"Biết đâu ảnh chỉ bị bắt cóc, sau này ảnh sẽ thoát ra tìm bố con anh"

"Hi vọng là vậy. Mùi em ấy để lại sắp hết rồi, đứa nhỏ không biết làm sao chịu nổi đây"

"Mùa mưa sắp đến rồi đó anh"

3 Omega 3 câu chuyện, 3 hoàn cảnh, không ai nhìn ai, không ai nhận câu chuyện mình là đáng thương nhất ngay lúc này.

"Giờ anh không mang thai thì anh đã uống vài ly rồi đó"

"Anh Sanghyeok à...."

"Anh đùa thôi...."

"Lát tan làm chúng ta đi uống nhé, tụi em uống rượu, anh uống thuốc bổ"

"Vậy đi, đi tập tiếp nào Wooje. Em đi cùng chứ Minseokie". Sanghyeok ngoái đầu nhìn Minseok.

"Vâng anh, chúng ta cùng đi thôi"

Minseok bước vào phòng luyện tập sau thời gian dài, trong góc Minseok nghe tiếng Minhyeong đang "sấy" bé support CL, chỉ dẫn em phải phối hợp sao cho đúng.

Minseok bất giác mỉm cười, hóa ra Minseok yêu tiếng bàn phím, yêu tiếng click chuột đến vậy, em nhìn bàn phím, nhìn bảng đồ, nhìn những con tướng vừa lạ vừa quen. Em hít hơi sâu ngồi xuống máy và bật trò game lên, Minseok đăng nhập tên mình.

Nước mắt em lại không kềm được mà chảy xuống, tay em run run đặt lên bàn phím và chuột. Minhyeong bước đến vỗ vai em, ngồi xuống cùng nhau ghép trận cả Sanghyeok, Hyeonjoon và Wooje cũng đã ghép trận chung Minseok.

Trận này mọi người cùng nhau bảo vệ support của họ, Minseok muốn chơi tướng gì đều được, chạy quanh map thì đều có Wooje hay Hyeonjoon sang bảo vệ.

Team đối phương thấy tên Quái vật thiên tài tái xuất cũng ngạc nhiên nhưng chỉ xin chào đơn giản và hứa không nhân nhượng trong ván game này.

Minseok đã chơi rất vui, cũng khóc rất nhiều, vừa chơi vừa khóc, em cảm thấy mình như được tái sinh lần nữa.

Đêm đó team Omega cùng nhau đi uống, 2 Alpha chỉ có thể ngồi bàn khác xa xa để canh chừng. Tiếng nói cười vọng ra cũng khiến bọn họ an tâm phần nào. Uống chán Sanghyeok bước ra kêu Hyeonjoon và Minhyeong vào đưa Omega về ký túc xá.

Minseok vừa nắm tay Minhyeong vừa lắc vừa cười kể rằng em đã gặp con hai người họ trong mơ, bảo rằng chờ bố đoạt World con sẽ trở lại, rằng bé rất yêu bố và cha nhiều lắm, bé đi xíu xiu rủ bạn cùng đi chung, sẽ lại về với hai người sớm thôi.

Minhyeong mỉm cười, liên tục gật đầu và vuốt lưng Minseok để em dễ nói chuyện hơn.

Kết thúc LCK Mùa hè, DK vô địch T1 lại á quân, đủ chuẩn đi World như Minhyeong đã hứa cùng Minseok.
Minseok cũng không lười biếng mà chăm chỉ luyện tập để trở lại cùng team, bé con hứa sẽ trở lại vì vậy Minseok sẽ mang cúp World để làm quà chào đón con bọn họ.
____________

Một mùa World nữa lại đến, lúc này thai của Sanghyeok đã khá lớn, anh di chuyển cũng mệt mỏi hơn, bé con trong bụng thậm chí có dấu hiệu muốn  sớm sinh do làm việc quá nhiều. Điều này khiến cả team luôn trong tình trạng căng thẳng và tập trung cao độ.

Minseok đã trở lại luyện cùng team, Quái vật thiên tài nhanh chóng bắt nhịp cùng Meta mới và thảo luận về các đối thủ với ban huấn luyện và anh Sanghyeok, mạnh mẽ quyết đoán hơn cả ngày trước.

Năm nay World tiếp tục tổ chức tại Hàn, lý do mà ai nhìn vào cũng biết.

"Yên tâm anh đã có ngày dự sinh rồi là sau trận chung kết thế giới cả tuần lận. Mọi người đừng lo ".

Sanghyeok dù nói vậy nhưng vẫn ra sức tập luyện hướng dẫn cho Mid của đội CL. 6 tháng anh nghỉ thai sản chỉ là bước đầu, cả team sẽ dần cần thích nghi với việc anh không ở bên cạnh. Cũng đã đến lúc phải tính chuyện tương lai rồi.

"Ahyeon à con có phản đối thì cũng đừng đạp mạnh vậy chứ. Bố vẫn bên cạnh mấy chú mà"

Sanghyeok cười hiền từ, xoa nhẹ lên vùng bụng gồ của mình, mấy tháng trước Seoul đã có vài trận mưa, mùi mưa lạnh an ủi tâm hồn Sanghyeok cũng như khiến đứa trẻ trong bụng dịu đi phần nào.

Jinseong mà không biến mất thì hẵng bé con này sẽ rất bám cha, sẽ chỉ cần nghe mùi cha mà trở nên ngoan ngoãn hay sẽ hùa theo cha nó mà ăn hiếp anh.

Chỉ tiếc là em ấy không có ở đây và anh thì vẫn phải mạnh mẽ tiếp tục chờ đợi ngày đoàn viên.

"Anh Sanghyeok ơi em có chỗ này không hiểu"

"À chỗ này thì phải thế này thế này "

Càng vào sâu mức độ căng thẳng càng cao, các bác sỹ đều khuyên Sanghyeok đừng cố sức quá, ban huấn luyện thì nghĩ phương án đổi người trong tình huống bắt buộc. Sanghyeok vẫn tin bé con với gen di truyền từ bố và cha sẽ không làm anh thấy vọng, sẽ "chiến đấu" đến trận cuối cùng.

Ahyeon hẵng là em bé rất mạnh mẽ lại ngoan ngoãn, đam mê late game như cha nên các ván T1 từ tứ kết, bán kết, rồi cả chung kết đều là 5 ván căng thẳng.

Chiếc cúp World lần nữa ở lại Hàn Quốc. Người hâm mộ lúc này mới đùa bảo team T1 6 người đánh với 5 người, vậy nên càng đánh càng hay, càng đánh càng bay, ai mà thắng nổi.

Sanghyeok sau trận chung kết cười rất tươi được bác sỹ hộ tống ra xe đều vẫy tay chào mọi người.

"Quả là Quỷ Vương bất tử"

"Sức khỏe trâu bò thật. Tôi mang thai cận sinh sinh hoạt còn khó khăn chứ đừng bảo là phải tập trung thi đấu như vậy"

"Toàn bác sỹ bệnh viện nổi tiếng. Nhà có điều kiện thuốc men bác sĩ cận kề đứng kế bên, túc trực suốt. Đừng so sánh làm gì ông ơi"

"Anh ấy lại mang về cúp cho Hàn Quốc. Mãi yêu Lee Sanghyeok. Chúc anh và bé con khỏe mạnh"

"Lee Sanghyeok sắp có người kế thừa rồi, không biết Alpha Beta hay Omega nhỉ. Nôn ghê á "

Sanghyeok chuyển dạ sinh con vào 3 ngay sau chung kết thế giới, là một Alpha nữ khỏe mạnh, anh đặt tên bé là Lee Ahyeon.

Minhyeong và Minseok vào thăm thì đều thầm xin vía của chú họ, dù rằng  Minseokie mà có em bé thì gánh nặng team năm sau sẽ rất cao. Nhưng Minhyeong chấp nhận miễn là bạn đời hắn vui là được.

Một tháng sau chung kết thế giới là lúc Jeong Jihoon kết hôn Hyuk Kim Hyukkyu. Cả giới Esport lẫn người hâm mộ hết đi từ niềm vui này đến niềm vui khác.

2 tháng sau Jeong Jihoon và Kim Hyukkyu thông báo đã lên chức cha và bố.

Đồng thời nhà Minhyeong và Minseok cũng đã báo tin mừng thiên thần nhỏ đã quay trở lại với lại với gia đình họ.

Năm đầu tiên khi Jinseong biến mất cứ thế yên ả trôi qua.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro