Chương 21: Vừa đi vừa làm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đàm Hạ cũng không muốn trả lời vấn đề xấu hổ như vậy, chỉ đành nhón mũi chân, đem khuôn đem khuôn mặt nhỏ đặt trên đặt lên vai anh, quay đi không nhìn anh, rồi sau đó chủ động đón ý nói hùa theo tiết tấu của anh, vặn vẹo vòng e0 phối hợp với động tác thọc vào rút ra, cũng không hề đè nén, đi the0 cảm giác khuây khoả rên rỉ ra tiếng.

Cố Hằng thấy Đàm Hạ nhiệt tình chủ động như vậy, cũng không cố ý trêu chọc cô nữa, chỉ đem toàn bộ tinh lực đặt trên động tác nguyên thủy nhất ở dưới háng, giờ phút này anh cũng không cần dùng đến kỹ xảo gì, chỉ chín nông một sâu mà đảo lộng, đã làm cô gái nhỏ trong lòng ngực không còn chút sức lực chống cự thân mình, cô mềm mại dựa vào ván cửa và ngực anh, bị côn thịt của anh cắm đến cả người kích thích, rên rỉ theo tiết tấu.

Trong nhà, hình ảnh kiều diễm thanh âm dâm mĩ, tiếng thở dốc cùng tiếng rêu rỉ đan chéo chéo vào nhau, còn có thanh âm bạch bạch khi mông va chạm vào ván cửa, nghe thấy tiếng vang cũng có thể suy đoán được, lúc này nhục huyệt kiều nộn của người phụ nữ, đang thừa nhận mưa rền gió dữ xỏ xuyên qua.

Dòng xuân bên trong huyệt tiết ra càng nhiều, bị vật cứng của Cố Hằng cắm xuống, theo khe thịt bắn ra ngoài cơ thể, đem chỗ hai người giao hợp làm cho lầy lội một mảnh, tiếng rên rỉ của Đàm Hạ cũng càng thêm cao vang.

"Ô...mau bắn đi nhiều...mệt mỏi quá"

Kéo dài đến hơn hai mươi phút bị thao lộng trong tư thế đứng thẳng, đã làm thể lực Đàm Hạ hao hết, đùi cô đã không vắt được lên eo Cố Hằng, liên tiếp trượt xuống, thân mình cũng mềm thành một bãi, chỉ muốn mau chóng nằm lên giường, nhưng cố tình vật kia dưới háng Cố Hằng còn rất cứng, không hề có dấu hiệu muốn bắn.

"Lúc này mới vừa bắt đầu, đã chịu không nổi?" Cố Hằng trêu đùa.

Người đàn ông này rất mang thù, từ sau khi bị cô cười nhạo là quá nhanh, mỗi lần không làm đến kiệt sức là tuyệt đối không chịu buông tha cô, biết xin tha cũng vô dụng, tay nhỏ mềm mại của Đàm Hạ, lung tung lôi kéo trước ngực anh, đem áo khoác tây trang cùng áo sơ mi của anh kéo ra, lộ ra cơ ngực tinh tráng.

Mỗi lần cô bị anh hút đầu vú, đều tê dại no căng sảng khoái, làm cô càng nhanh cao trào, cô nghĩ đầu vú đàn ông hẳn là cũng rất mẫn cảm, để anh nhanh bắn, cô mới có thể sớm nghỉ ngơi một chút, khuôn mặt nhỏ của Đàm Hạ trực tiếp dán đến ngực anh, vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm láp theo quầng vú và đầu vú của anh, lại học bộ dáng của anh, đem đầu vú ngậm vào trong miệng tinh tế liếm mút

Cố Hằng bị hút đến liên tiếp thở dốc, da đầu tê dại, động tác dưới háng vô hình trung xỏ xuyên qua tăng nhanh hơn rất nhiều, động tác mãnh liệt hơn, thân thể Đàm Hạ cũng thật sự khó có thể duy trì cân bằng, sau mấy lần cắm sâu vào, trực tiếp hung hăng ép thân thể cô lên ván cửa, ngay cả cái gáy cũng theo va chạm đập vài cái lên cửa.

Cố Hằng thấy thế hai tay vội nâng mông cô đem cô bế lên, đi nhanh về hanh về phía phòng ngủ, bởi vì côn thịt không có rút ra khỏi hoa huyệt mềm mại, thân thể Cố Hằng cao lớn chân cũng dài, chân bước một bước thì động tác cũng lớn một phần, quy đầu cứng rắn cũng đấu đá lung tung trong nhuỵ tâm kiều nộn của cô, đâm Đàm Hạ cao giọng thét chói tai, hai tay đấm đánh ngực Cố Hằng.

"A...mau buông tôi xuống...ưm... quá sâu...đừng nhúc nhích" Đàm Hạ nhẹ nhàng xin tha.

Thân thể run rẩy theo mỗi bước chân của Cố Hằng, bị cắm toàn thân tê dại, ngăn không được rùng mình, khuôn mặt nhỏ của cô hồng thành một mảng đỏ, hai mắt mê mang sắp không mở ra được, lại vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng bộ dáng Cố Hằng cười xấu xa.

"Cái này làm em phản ứng lớn như vậy sao? Đáng tiếc không phải ở nhà của chúng ta, bằng không từ phòng khách đi đến phòng ngủ, phỏng chừng em sẽ cao trào rất nhiều lần." Cố Hằng khi nói chuyện, vậy mà không có tiếp tục đi về phòng ngủ, ngược lại ôm Đàm Hạ chậm rãi đi lại trong phòng, vừa đi vừa cắm huyệt mềm.

Chân Đàm Hạ kẹp hai bên eo Cố Hằng, bị cắm đến căng chặt, hai tay cô theo bản năng gắt gao ôm cổ Cố Hằng, cả người giống như gấu koala treo trên người Cố Hằng, giờ phút này cô lại có chút ghét bỏ thân thể quá mức yếu ớt của mình, lúc này mới để Cố Hằng trêu đùa cô dễ dàng như vậy.

Hai tay anh chỉ nhẹ nhàng nâng mông mình lên, thoáng nâng lên xuống đã có thể đem cô cắm đến dâm thủy văng khắp nơi dục tiên dục tử.

Cô còn chưa kịp há mồm mắng anh, tiếng rên rỉ dâm mĩ đã tràn ra trước, thịt mềm bên trong nhục huyệt thường xuyên rút lại, gắt gao hút lấy côn thịt của anh, thế nhưng vài bước ngắn ngủi của anh, lại lần nữa bị làm đến cao trào, Đàm Hạ chỉ có thể hai mắt nhắm chặt không nhìn anh.

Cố Hằng phát giác cô đang lên cao trào, dần dần thả chậm động tác thọc vào rút ra, để cô hưởng thụ dư vị cao trào, đợi sau khi thịt mềm nhục huyệt chậm rãi thả lỏng, Cố Hằng vậy mà ôm mông cô, lặng lẽ hoạt động quy đầu chống lên vị trí đó, đỉnh lên điểm G mẫn cảm nhất của cô.

Cơ thể cô đã cao trào hai ba lần, mặc dù không chạm vào điểm G cô cũng mẫn cảm không thôi, giờ phút này bị quy đầu Cố Hằng đỉnh vào, anh còn không động, khoái cảm dòng điện tê dại đã từng đợt chuyển vận ra ngoài, cả người Đàm Hạ tê dại, ngay cả nói chuyện cũng run lên.

"Không cần... ưm...đừng cắm nơi đó Cố Hằng..."

Đàm Hạ nói một chữ run rẩy nửa ngày, Cố Hằng lại một chữ cũng không nghe vào, đôi tay ôm mông cô đĩnh vòng eo, dùng vật cứng dưới háng kia hung hăng chọc làm điểm G của cô, ở trong phòng vừa đi vừa làm, lúc này dâm thủy ở huyệt cô tràn đầy, cắm sâu một cái liền đem dâm thủy phun trào ra rất nhiều.

Cố Hằng đi qua lại trên sàn nhà, hoa huyệt Đàm Hạ xối ra chút dâm thủy, hình ảnh dâm mĩ xấu hổ vô cùng, trong phòng đều là tiếng khóc nức nở mang theo tiếng rên rỉ của Đàm Hạ, cùng tiếng mạnh mẽ thao.

Nhà cũng không rộng lắm, Cố Hằng cũng không ngại liên tục đi vài vòng, hai phòng một phòng khách đều bị Cố Hằng đi qua vài lần, mỗi phòng đều tràn ngập hương vị hoan ái nồng đậm.

Lần cuối cùng lao tới, Cố Hằng cũng thật sự chịu không nổi lúc này mới ôm Đàm Hạ muốn bắn, đưa cô đến trên sô pha, vật cứng cắm mạnh vào nộn huyệt của cô, gắt gao đè ép, đem một dòng nùng tinh phun vào nhụy hoa của Đàm Hạ, tinh dịch nóng rực đem cả người cô nóng đến run rẩy rùng mình.

Hoan ái qua đi, Đàm Hạ không vui đẩy Cố Hằng ra, bất mãn nói: "Vừa rồi tôi đã kêu từ bỏ, vì sao một hai phải vừa đi vừa... Cái kia..."

Nhắc tới hình ảnh vừa rồi, Đàm Hạ vẫn xấu hổ khuôn mặt nhỏ đỏ bừng.

"Không phải em rất thích sao? Lúc vừa đi vừa thao em, phản ứng của em là lớn nhất, hơn nữa người sướng nhất không phải là em sao? Tôi thì mệt mỏi cả người đau nhức." Cố Hằng nằm liệt trên sô pha, vẻ mặt vô tội nói.

"Anh!" Đàm Hạ tức giận.

Ở trong lòng thầm mắng thân thể mình không biết cố gắng, hiện tại có thật sự nghi hoặc, thân thể rốt cuộc chỉ có phản ứng với Cố Hằng, hay là đối với người đàn ông khác cũng như thế, sao chỉ cần bị anh chạm vào, cô liền mất đi lý trí, mặc anh đoạt lấy.

"Hạ Hạ, tôi mệt, buồn ngủ quá, đêm nay có thể ngủ lại chỗ này của em không?" Cố Hằng nhìn Đàm Hạ, dùng ngữ khí làm nũng nói chuyện.

Nói thật, trong nháy mắt Đàm Hạ có chút mềm lòng, muốn đồng ý, nhưng nghĩ đến cô không thể ngã hai lần trên cùng một nơi, liền lập tức nói: "Không được! Hai ta không phải là bạn giường sao? Có bạn giường nào làm xong, còn ngủ cùng nhau, anh mau về đi, ngày mai tôi còn phải dậy sớm đi làm."

Đàm Hạ nói xong, lập tức kéo Cố Hằng dậy, đẩy anh ra ngoài cửa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro