Chương 22: Giải trừ quan hệ bạn tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Thật là xách váy liền vô tình." Cố Hằng lắc đầu bất đắc dĩ nói, đành phải sửa sang lại quần áo của mình, rồi ra cửa.

Cố Hằng đi rồi, Đàm Hạ nhìn mặt đất hỗn độn, nhớ tới hình ảnh vừa rồi, trong lòng vẫn còn sợ hãi, cô gần gần như đã trầm luân trong nhục dục do Cố Hằng tạo ra, khó có thể kềm chế bản thân, cô không thể tiếp tục sa đọa như vậy được, cô cần phải nhanh chóng rứt ra.

Nhưng biện pháp tốt nhất để quên đi một đoạn tình, hoặc một người đàn ông, chính là tìm một người mới và thời gian, cô không có thời gian để chậm rãi tiếp nhận, vậy chỉ có cách tìm một người mới.

Nhưng trước mắt, bên cạnh cô cũng chỉ có Sở Áo là người có chút tâm ý với cô, không biết Cố Hằng đã nói gì với anh ta, khiến anh ta sửa miệng không muốn theo đuổi cô nữa, vậy nếu anh ta không theo đuổi cô, cô chỉ có thể nghĩ cách theo đuổi Sở Áo.

Dù sao cũng là một học trưởng chất lượng, cô cũng có cái nhìn tốt với anh ta, sau khi hạ quyết tâm, Đàm Hạ dọn dẹp phòng xong, tắm rửa sạch sẽ, liền ngã đầu ngủ, sáng sớm hôm sau, ngoại trừ tự mình làm bữa sáng dinh dưỡng cho Sở Áo, thì chính là lôi số di động của Cố Hằng từ sổ đen ra, gửi một tin nhắn.

[giải trừ quan hệ bạn tình đi, Đàm Hạ]

Nói đến tài nấu ăn của cô, cũng coi như là nhờ Cố Hằng ban tặng, sau khi kết hôn, cô tin câu nói kia, muốn bắt được trái tim của đàn ông, phải nắm được dạ dày của anh ta.

Cho nên cô bắt đầu khổ tâm nghiên cứu nấu ăn, biến đổi các loại món ăn cho anh, đáng tiếc anh không ăn cơm ở nhà, cho dù ăn anh cũng chưa bao giờ tỏ vẻ gì, tỉ mỉ chuẩn bị đồ ăn cho anh hay tuỳ tiện làm, với anh mà nói gần như không khác nhau là mấy.

Sau khi tới công ty, Sở Áo vừa lúc ở văn phòng, bữa sáng anh ta thường ăn là sandwich và cà phê, sau khi tiến vào, Đàm Hạ vội cười tươi đem bữa sáng mình làm, để tới trước mặt Sở Áo.

Dịu dàng nói: "Đàn anh, hôm nay em tự mình làm bữa sáng, tốt cho dạ dày lại nhiều dinh dưỡng, anh nếm thử đi, uống cà phê và ăn sandwich đối với dạ dày không tốt."

"Ừm, cảm ơn em, hôm nay em xem số liệu hậu trường chưa? Số liệu đang ngày càng tăng, chứng minh việc triển khai bộ Quá khứ, càng ngày càng hấp dẫn người đọc hơn." Sở Áo chỉ vào số liệu hậu trường trên màn hình máy tính, nói với Đàm Hạ.

Lúc này, anh ta mới phát hiện ánh mắt cô so với lúc trước có hơi khác biệt, trong lòng cả kinh, vội nói: "Đàm Hạ, lời hôm qua anh nói với em, em nghe xong đừng để trong lòng."

"Đàn anh, là vì Cố Hằng đã nói với anh cái gì sao?" Đàm Hạ nghiêm túc hỏi.

Bằng không nửa giờ ngắn ngủi, Sở Áo sao lại chuyển biến nhanh như vậy?

"Kỳ thật anh..."

Sở Áo còn chưa nói dứt lời, tiếng chuông di
động của Đàm Hạ đột nhiên vang lên, vừa nhìn lại là Cố Hằng gọi tới, buổi sáng cô gửi tin nhắn xong, quên chưa chặn anh lại.

Đàm Hạ vội vàng tắt máy, sau đó ngẩng đầu tiếp tục hỏi: "Anh muốń nói gì vậy?"

Giọng nói vừa ngừng, tiếng chuông lại lần nữa vang lên, lần này Đàm Hạ tắt máy xong, trực tiếp cho anh vào danh sách đen, văn phòng mới yên tĩnh trở lại.

"Cố tổng anh ta chưa nói gì cả, chẳng qua là anh nhìn ra, vợ chồng hai người người dư tình chưa dứt, anh cũng không muốn nhảy vào vũng nước đen này, tuy anh quả thật có ý thích với em, trước đây khi em tham gia cuộc thi anh đã có ấn tượng sâu sắc, nhưng thật sự không cần vì tình cảm mà lấy trứng chọi đá với Cố thị." Sở Áo nói thẳng ra.

Đây cũng là tác phong từ trước tới nay của anh ta, anh ta vốn theo chủ nghĩa nói không với chuyện kết hôn, tuy cũng nói chuyện yêu đương, nhưng đều tuỳ tâm trạng, vui vẻ thì gặp gỡ không vui thì tan, càng không phải là kẻ si tình, tất nhiên không muốn vì Đàm Hạ mà đắc tội với Cố Hằng.

"Dư tình chưa dứt, ai cùng anh ta dư tình chưa dứt, em và anh ta chỉ là...." Đàm Hạ sốt ruột thiếu chút nữa nói ra hai chữ bạn tình.

"Chỉ là dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng, khó xa khó phân, dây dưa không rõ?" Giọng nói của Cố Hằng đột nhiên từ cửa truyền đến.

Đàm Hạ quay đầu nhìn lại, thấy thật sự là Cố Hằng đứng ở cửa văn phòng.

"Cố Hằng, anh có ý tứ hay không, chuyện riêng của chúng ta, ai bảo anh tới chỗ tôi làm việc?" Đàm Hạ đứng lên không vui nói.

Ai ngờ Cố Hằng lại nhàn nhã đi tới, tới gần bên người Đàm Hạ, tự nhiên nói: "Đàm tiểu thư tự mình đa tình làm cái gì, tôi tới tìm Sở tổng nói chuyện công việc, không liên quan tới việc tư của Đàm tiểu thư."

"Tốt nhất là như vậy." Đàm Hạ tức giận nói.

Sở Áo thấy Cố Hằng tới, vội đứng dậy bắt tay, dẫn anh đến bên sô pha ngồi xuống, phân phó thư ký pha trà.

"Sở tổng, em ra ngoài trước." Đàm Hạ thấy vẻ mặt khoe khoang của Cố Hằng khi nhìn cô, bộ dáng vô cùng thiếu đòn, quyết định nhanh chóng rời đi, nhìn càng ngày càng bực.

Ai ngờ vừa định rời đi, Sở Áo lại nói: "Đàm Hạ, công ty giải trí Bay Cao nhìn trúng truyện tranh của chúng ta, là tác phẩm đang viết dở của em, nhưng phim chuyển thể và kịch bản gốc có khác biệt lớn, nên phải cải biên rất nhiều, về sau việc cải biên kịch bản, em trực tiếp thảo luận bàn bạc với Cố tổng nhé."

"Một bộ phim chuyển thể từ truyện tranh, muốn chuyển thể thì tự anh ta bàn bạc, không phải là biên kịch của công ty bọn họ tự cải biên sao?" Đàm Hạ không dám tin nhìn về phía Sở Áo.

"Tôi thân là giám đốc công ty, nhìn trúng hạng mục này, tự mình chú ý, có vấn đề gì sao?" Cố Hằng liếc nhìn về phía Đàm Hạ, khoé miệng giơ lên cười khẽ trả lời.

"Anh!" Đàm Hạ chán nản.

Sao có thể bất luận là chuyện công việc, hay là về chuyện kia, cô đều bị anh làm cho tức chết.

"Được thôi" Đàm Hạ nổi giận đùng đùng ra văn phòng.

Trở lại công việc đi lên lấy kịch bản gốc khi, các đồng sự thái độ với cô, lại đột nhiên 180° đại chuyển biến.

"Hạ Hạ, cô xem tin tức giải trí chưa? Đỉnh lưu tiểu thịt tươi Lục Thần muốn đóng vai nam chính trong truyện tranh của cô đó, khuôn mặt của anh ta thật sự rất giống cô vẽ đó, bây giờ truyện tranh của cô có độ nổi tiếng cao nhất bảng đó, fans của anh ta bây giờ đều ở dưới truyện tranh của cô khen ngợi truyện tranh cô vẽ tốt, câu chuyện rất xuất sắc đâu."

"Lục Thần đóng truyện tranh của tôi?" Đàm Hạ không dám tin nói.

"Đúng vậy, chính là Lục Thần của giải trí Bay Cao, truyện tranh của cô không phải bị công ty bọn họ nhìn trúng sao? Sáng nay đã tuyên bố rồi."

Các đồng nghiệp đều đang bàn luận sôi nổi, cực kỳ hâm mộ, Đàm Hạ xoay người nhìn vẻ mặt tươi cười khoe khoang của Cố Hàng, giống như đang chờ cô tới khen ngợi, lại một bụng ủy khuất cùng hờn dỗi, nổi giận đùng đùng lôi kéo Cố Hằng đi đến phòng họp, sau đó đóng cửa lại, chất vấn: "Là tác phẩm của tôi, vì sao tôi lại không biết chuyện gì, đã tuyên bố cho một diễn viên lưu lượng đóng truyện tranh của tôi, hơn nữa truyện tranh của tôi, nam chính vốn dĩ là vì để thích ứng với thị trường sau đó mới thêm vào, cũng không phải nhân vật quá quan trọng, vì sao lại muốn nhấn mạnh điểm này? Nếu muốn cải biến, vậy ít nhất phải hỏi ý kiến của tác giả là tôi đây chứ!"

"Kể từ khi em ký hợp đồng với Áo Nhạc, vốn đĩ các tác phẩm của em trong thời gian làm việc ở đây đây đều thuộc quyền sở hữu của công ty, em chỉ có quyền tác giả thôi, nếu muốn hợp tác không phải là nên hợp tác với Sở tổng các em sao? Hôm qua, sau khi tôi tới đây nói chuyện với anh ta, anh ta có rất nhiều thời gian để nói với em? Hơn nữa, Lục Thần trở thành nam chính, đối với em mà nói, cũng chỉ có lợi chứ không có hại, cho nên em là đang tức giận cái gì?" Cố Hằng đối với sự tức giận vô cớ của cô, thật sự có chút nghi hoặc.

"Đúng vậy, đem một tác phẩm mới của tôi, đặt ở bảng đề cử hoàng kim, rồi đem tác phẩm mới nổi này đi chuyển thể thành phim, được một đỉnh lưu đóng chính, đều là vinh hạnh lớn lao của tôi, tôi nên dập đầu quỳ lạy tạ ơn, nhưng...... Tôi thật sự không muốn một chút nào, sau khi tôi rời khỏi anh, tôi chỉ muốn chứng minh một mình vẫn có thể sống rất tốt, nhưng hành động của anh, lại làm tôi cảm thấy mình thật nực cười."

Đàm Hạ đang vô cùng tức giận nhưng càng nói lại càng bình tĩnh, đã không còn sự phẫn nộ, chỉ cảm thấy thật vô lực.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro