Chương 96: Hôn lễ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai người cứ ôm chặt lấy nhau, qua một lúc lâu, khi dư vị cao trào biến mất, Mạnh Lễ mới đặt Liễu Nhứ xuống giường.

Mạnh Lễ đứng dậy đi xuống giường, anh đi vào phòng tắm lấy nước ấm, dùng khăn lông lau khô phía dưới cho Liễu Nhứ.

Cơ thể của Liễu Nhứ đêm nay rất nhạy cảm, chảy rất nhiều nước, đùi cô nhớp nháp, ngay cả lông mu cũng dính đầy dân thủy.

Nếu không lau, chắc chắn ngủ sẽ không thoải mái.

Sau khi rửa sạch sẽ, Mạnh Lễ lên giường ôm Liễu Nhứ vào trong lòng.

Liễu Nhứ mơ màng, cô không mở mắt ra, vừa chạm vào lồng ngực rộng lớn của người đàn ông, cơ thể liền tự động chào hỏi, dường như đã sớm quen với cái ôm và nhiệt độ cơ thể của người đàn ông.

Liễu Nhứ cảm thấy mình và Mạnh Lễ là hôn nhân hợp tác, tức là chỉ đơn giản đăng ký kết hôn, sau đó chung sống với nhau.

Cô nghĩ vậy.

Cho nên cô căn bản không ngờ Mạnh Lễ sẽ tổ chức hôn lễ sau ba ngày.

Thậm chí còn không nói trước với cô.

Buổi sáng hôm nay, sau khi Mạnh Lễ đi làm, chỉ còn một mình Liễu Nhứ ở nhà.
Không lâu sau, có người bẩm chuông cửa,
Liễu Nhứ tưởng Mạnh Lễ quên đồ nên vội vàng về lấy.

Vừa mở cửa, mới phát hiện hai người phụ nữ tươi cười, trong tay cầm một hộp đồ trang điểm.

Một người phụ nữ trong số đó nói chuyện dịu dàng lịch sự: "Bà Mạnh, chào cô, tôi là chuyên viên trang điểm mà anh Mạnh mời đến trang điểm cho cô."

"Trang điểm? Trang điểm gì?" Liễu Nhứ không hiểu.

Đúng lúc này Mạnh Lễ gọi điện thoại tới, sau khi nghe máy, xác định đối phương thực sự được Liễu Nhứ mời tới, cô mới cho người vào nhà.

Liễu Nhứ bị người phụ nữ ấn xuống ghế sô pha, đối phương cầm đủ thứ chai lọ bôi lên mặt cô, nửa tiếng sau trang điểm xong thì lại làm tóc cho cô.

Sau khi làm tóc xong, đối phương còn định cởi quần áo của cô.

Liễu Nhứ bị dọa, cô vội vàng dùng tay che trước ngực "Các cô định làm gì?"

Người phụ nữ lấy ra một hộp các tông đựng quần áo đưa cho Liễu Nhứ, "Bà Mạnh, đây là bộ váy anh Mạnh đặt may riêng cho cô, nếu cô không muốn chúng tôi mặc giúp thì cô cũng có thể tự mặc: "Tôi tự mặc được rồi." Liễu Nhứ cầm hộp đồ trên tay, đi vào trong phòng ngủ đóng cửa lại.

Vài phút sau, cô ôm ngực bước ra.

Bộ váy dài chạm đất, làn da ở bả vai và cánh tay trắng như tuyết, thiết kế phần trên tôn lên đường cong đầy đặn và bộ ngực căng tròn.

Dáng người yêu kiều cùng với đường cong tinh xảo này, hai người phụ nữ trong phòng khách thầm than dáng người của bà Mạnh đẹp thật.

Hóa ra bộ váy anh Mạnh đặt may riêng cho cô là váy cưới, không biết anh định giở trò gì, chỉ bảo cô trang điểm, mặc váy cưới rồi đi the0 hai chuyên viên trang điểm xuống lầu, sẽ có người lái xe đưa cô đến chỗ của anh.

Liễu Nhứ đi the0 chuyến viên trang điểm xuống lầu, quả nhiên dưới lầu đã có người đợi.

Người nọ mở cửa xe, mời cô lên xe.

Không lâu sau, chiếc xe dừng lại bên ngoài một nhà thờ. Liễu Nhứ xuống xe, có người dẫn cô đi về phía trước.

Đẩy cửa nhà thờ ra, bên trong chật kín khách mời, phía dưới sân khấu trung tâm, một người đàn ông mặc vest, đi giày da chậm rãi quay đầy lại.

Hôn nay Mạnh Lễ mặc một bộ vest cùng tông với chiếc váy cưới của Liễu Nhứ, kiểu tóc vuốt gọn gàng tỉ mỉ, không hề cẩu thả, cơ thể cao thẳng, nhìn từ xa cảm thấy đẹp trai chết người, không thua kém gì minh tinh trong TV.

Ánh mắt hai người chạm nhau, Liễu Nhứ đi lên thảm đỏ, chậm rãi đi về phía anh.

Đi chưa được bao xa, nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc, Liễu Nhứ sửng sốt "Cha, sao cha lại ở đây?"

Cha Liễu lau nước mắt ở khóe mắt, xúc động nói: "Nhứ Nhứ, có bạn trai mà không nói với cha một tiếng, đứa con rể này rất đáng tin cậy, đi đường xa đưa cha mẹ con đến đây."

Liễu Nhứ mơ hồ nhìn thấy gương mặt quen thuộc của mẹ mình trong đám đông.

Ngẩng đầu nhìn người đàn ông dưới sân khấu, âm thầm cảm thán, anh Mạnh giỏi thật, mới hai ngày đã thu phục được cha mẹ cô.

Nhìn dáng vẻ này, hình như cha mẹ cô rất hài lòng với cậu con rể này.

Cha Liễu nắm tay Liễu Nhứ, chậm rãi đi về phía Mạnh Lễ, toàn bộ sự chú ý của mọi người đều tập trung vào cặp đôi.

Mạnh Lễ nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Liễu
Nhứ, chậm rãi dắt cô đi về phía sân khấu.

Dưới sự chứng kiến của mọi người, Mạnh Lễ đe0 nhẫn cho Liễu Nhứ, hai người cùng tuyên thệ trở thành vợ chồng hợp pháp.

Sau bữa tiệc, cha Liễu, mẹ Liễu, Mạnh Lễ và Liễu Nhứ, bốn người trở về tiểu khu Hoa Uyển.

Bạn bè và đối tác của Mạnh Lễ tới không ít, nhưng Liễu Nhứ không nhìn thấy cha mẹ
Mạnh Lễ.

Nghĩ đến khoảng thời gian trước khi Mạnh
Lễ nằm viện, không một người thân nào tới chăm sóc anh, trong lòng Liễu Nhứ cảm thấy thương xót cho người đàn ông.

Cô nắm tay anh, không khỏi có chút chặt hơn.

Từ giờ trở đi cô sẽ là người nhà của anh.

Buổi tối, rửa mặt xong.

Hai người lên giường ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro