Chương 56. Chu Hải Đường vụng trộm với người đàn ông khác

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong khi hai người đang trò chuyện thì Trần Bưu đã đưa nhóc con quay trở lại.

Phùng Xuân Chi mượn không nhiều lắm, 30 đồng, Trần Bưu đưa cho cô ấy cầm.

Chờ cô ấy đi rồi, Thúy Hoa mới thở dài: "Chị dâu cũng rất khó khăn."

Trần Bưu cười cười: "Cuộc sống của nhà ai mà không khó khăn? Cuộc sống nhà của chúng ta cũng rất khó khăn."

Hai vợ chồng liếc nhau, Thúy Hoa cười cười.

Hai vợ chồng son không tiết lộ sự giàu có của mình ra ngoài, dù có tiền cũng nói không có tiền.

Người bên ngoài nhìn vào thấy cuộc sống khổ sở, nhưng không biết rằng họ trải qua cuộc sống rất dễ chịu.

Muốn ăn cái gì thì mua cái đó, mặc không đẹp không sao cả, dù sao thời đại này chỉ chú ý trái ba năm phải ba năm khâu khâu vá vá liên tục.

Khi ra cửa mà trên quần áo không có mấy miếng vải chắp vá, mọi người sẽ coi thường bạn.

Chỉ có nhà giàu có mới có thể mặc quần áo phẳng phiu trơn nhẵn, những người lao động đều mặc quần áo chắp vá.

Giữa trưa Trần Bưu đi ăn tiệc, Lưu Thục Cầm tới gọi ba miệng ăn bọn họ về nhà ăn cơm.

Thúy Hoa không về, Trần Bưu lại không đi, mang theo trẻ con đi ăn cơm cũng không thấy ngon.

Ăn cơm xong Thúy Hoa liền đưa Trần Trường Sinh ra ngoài đi bộ, trên đường lớn có biểu diễn múa ương ca.

Chơi hơn một giờ, Trần Trường Sinh đã mệt rã rời, Thúy Hoa đang định dắt nhóc về nhà thì mờ hồ nhìn thấy Chu Hải Đường.

Vốn dĩ cô ta không có gì đáng để xem, nhưng hành vi của cô ta lại có chút lén lút.

Đi đường thường xuyên nhìn trước sau, hiển nhiên là sợ bị người quen nhìn thấy.

Lòng hiếu kỳ của Thúy Hoa trỗi dậy, cõng con trai rồi lén đi theo.

Bất tri bất giác đã đi theo Chu Hải Đường càng ngày càng xa, dần dần đi vào nơi dân cư thưa thớt.

Thúy Hoa thấy Chu Hải Đường tiến vào một cái sân nhỏ đổ nát, nhìn qua thì đây là nơi không có người ở.

Con trai ngủ rồi, Thúy Hoa rón ra rón rén lần mò đi vào.

Mới vừa tới gần thì nghe được ai nói cái gì mà em muốn chết, Thúy Hoa mới đầu cũng chưa phản ứng kịp, xuyên thấu qua mới thấy rõ tình huống bên trong không khỏi trừng lớn đôi mắt.

Chu Hải Đường áo không đủ che thân, một người đàn ông cởi chuồng ở phía sau hôn môi cô ta.

Thúy Hoa kinh ngạc vội vàng bịt tai con trai mình, sợ âm thanh không hài hòa kia khiến con trai tỉnh.

"Đồ lẳng lơ, có phải muốn dương vật lớn của anh không?"

Chu Hải Đường: "Muốn chết đi được, cái đồ phế vật kia của Trần Hà như đồ trang trí vậy..."

Trần Hà ngay cả đồ trang trí cũng không bằng, nếu không Tào Phượng Kiệt có thể ngoại tình sao?

Một hai ba khi tiền mua tới tay, Chu Hải Đường lúc đầu không hiểu hắn, có một lần bị người ta cưỡng hiếp mới hiểu được tình dục thoải mái thế nào.

Mà người cưỡng hiếp cô ta chính là người đàn ông cô ta đang tằng tịu cùng, cũng không biết nên nói Trần Hà xứng đáng, hay là nên nói vận mệnh của hắn chính là như thế.

Dương vật của người đàn ông vừa thô lại vừa dài, Chu Hải Đường xoa vú cầu xin người đàn ông hung hăng đụ mình.

"A, mau cho dương vật lớn của anh cắm vào..."

Người đàn ông lại không hề sốt ruột, ấn cô ta xuống bắt ăn dương vật của mình.

Ngay khi Chu Hải Đường nuốt dương vật của người đàn ông vào hẳn trong miệng xong, Thúy Hoa liền kinh ngạc đến mức cái miệng nhỏ mở thành hình chữ O.

Thứ này còn có thể nuốt vào trong miệng sao?

Cùng không ít phụ nữ nói chuyện về việc phòng the, nhưng Thúy Hoa chưa bao giờ nghe nói có thể ăn dương vật.

Đừng trách Thúy Hoa thuần khiết như vậy, chủ yếu là chưa từng tiếp xúc tới loại người như này, nên làm sao hiểu còn có loại giao hợp như thế này.

Chu Hải Đường ngồi xổm xuống mút liếm dương vật của người đàn ông, tiểu huyệt thì chảy nước tí tách.

Cuối cùng cô ta không chịu nổi nữa, ngón tay vừa cắm vào tiểu huyết của mình xoa nắn, miệng thì vừa tiếp tục bú liếm cho người đàn ông.

"Đồ lẳng lơ, vểnh mông lên."

Chu Hải Đường vểnh mông như chó cái, người đàn ông cùng lúc đó đỡ dương vật dài hơn một thước cắm vào bướm cô ta.

Tên kia đụ Chu Hải Đường thoải mái đến mức híp mắt rên thành tiếng.

Hai người càng đụ nhau tình cảm càng mãnh liệt, Thúy Hoa vội vàng ôm con rời khỏi đây.

Về đến nhà thì trời cũng đã tối rồi, 6 giờ hơn Trần Bưu mới trở về.

Thúy Hoa không nói với Trần Bưu chuyện Chu Hải Đường vụng trộm với người đàn ông khác, bị Tào Phương Kiệt dạy dỗ một lần là đủ rồi, chuyện nhà người khác vẫn nên ít xía vào mới tốt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro