Chương 59. Có vài người tới rồi đi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Con gái còn chưa sinh, Thúy Hoa mà buộc ga-rô thì chẳng phải ước mơ có con gái của Trần Bưu sẽ tan biến sao?

Trần Bưu tiêu tiền tìm người buộc ga-rô thay Thúy Hoa, mạo hiểm về sau có thể phải gánh hình phạt nghiệm trọng, có thể thấy được anh cố chấp với việc có con gái như thế nào.

Thúy Hoa lo lắng đề phòng một thời gian, dần dần phát hiện không ai tìm tới cửa, cho nên chuyện này cũng liền gác lại ra sau đầu.

Bất tri bất giác đã tới cuối năm, hai vợ chồng Trần Đại Sơn muốn bọn họ đều về nhà ăn tết, mọi người ai cũng không trở về.

Ba nhà Trần Minh, Trần Bưu, Trần Phong đón năm mới với nhau, nhà Trần Dũng trải qua năm mới một mình.

Thời gian dần trôi, rất nhiều người tới rồi đi.

Trần Dũng cơ bản không cùng anh em trai mình qua lại, hai vợ chồng một mình trải qua cuộc sống rất yên tĩnh, ngày lễ ngày tết hiếm khi trở về hỏi thăm vợ chồng Trần Đại Sơn.

Hôm nay là 30 tết, mọi người đều ở nhà Trần Bưu đón năm mới.

Thúy Hoa, Phùng Xuân Chi, vợ Trần Phong là Thiệu Vân cả ba người phụ nữ cùng nấu cơm, còn ba người đàn ông nhìn con mình nói những câu chuyện vô nghĩa.

Trong ba nhà thì nhà Trần Bưu có cuộc sống tốt nhất, gà vịt thịt cá để ăn Tết đều không thiếu.

Ba anh em đang đàm luận về chuyện giải thể.

Văn kiện bên trên đã sớm đưa xuống dưới, các thí điểm ở thành phố đang triển khai, tháng mười hai này bọn họ sẽ chính thức triển khai công tác giải thể.

Việc thi hành chính sách mỗi nơi mỗi khác, năm 1980 có chỗ đã giải thể, đến chỗ bọn họ thì là cuối năm 1982.

Chủ yếu căn cứ vào kinh tế của từng địa phương để điều tiết và khống chế, có địa phương sớm một chút có địa phương chậm một chút.

Chung quy việc giải thể này cũng khiến một số người mất đi công việc, ví dụ như nhóm người đi làm hợp tác xã cung ứng và tiếp thị.

Nhưng mà trước mắt bọn họ vẫn còn đi làm, còn chuyện có thể đi làm bao lâu thì khó có thể nói.

Phùng Xuân Chi làm việc ở hợp tác xã cung ứng và tiếp thị, chuyện giải thể đối với nhà Trần Minh không phải là chuyện tốt gì.

Hai vợ chồng nhận được tin liền tức giận, Phùng Xuân Chi nếu như nghỉ việc, cuộc sống ở nhà hắn sẽ càng khổ hơn.

Trần Minh thở dài: "Ăn chung nồi không có gì không tốt, vì sao muốn giải thể chứ?"

Trần Phong cười cười: "Cơm tập thể có cái gì tốt? Khắp nơi bị hạn chế, chỗ nào hiện giờ được tự do?"

Trước kia mua đồ gì cũng phải dùng đủ loại tiền giấy, hiện giờ tạm biệt cái niên đại kia rồi.

Trần Minh khẽ thở dài, hiển nhiên là trong lòng có nỗi khổ nói không nên lời.

Trần Bưu dỗ con trai Trần Trường Thọ: "Em lại rất thích hiện tại, cuộc sống trước kia rất nghẹn khuất."

"Ăn tết xong em định làm gì?" Trần Phong hỏi Trần Bưu.

"Em định mở xưởng rượu."

Trần Phong gật gật đầu: "Được đó, trong số các anh em thì hiện tại cuộc sống của em là khấm khá nhất."

Lúc trước là người không một ai trong nhà xem trọng, ai có thể nghĩ đến Trần Bưu sẽ có ngày hôm nay.

Không đi làm, người ta cũng nuôi sống cả nhà, cuộc sống so với bọn họ dễ chịu hơn rất nhiều.

Trần Bưu cười cười, ôm hôn con trai nhỏ của mình: "Em muốn kiếm nhiều tiền, tốt cho con trai và vợ em..."

Thúy Hoa vào nhà lấy đồ vừa lúc nghe thấy những lời anh nói, mỉm cười đi ra ngoài.

Cơm làm xong, người lớn một bàn trẻ con một bàn, mười sáu món ăn, thịt làm chủ, món ăn chay là phụ.

Cơm nước vui vẻ ăn xong, ba người phụ nữ hòa thuận, băm xong nhân bánh bao, không còn việc gì mới vào nhà nói chuyện tán gẫu.

Ba anh em Trần Bưu mang theo bọn nhỏ đi ra ngoài chơi, trong nhà chỉ còn lại nhóc con Trần Trường Thọ.

Thúy Hoa lấy sữa cho con, Thiệu Vân thò lại gần: "Trường Thọ lớn nhanh ghê."

Trần Trường Thọ ăn lượng cơm như Thúy Hoa, thời gian trôi qua, lượng sữa uống đến kinh người.

Chỉ dựa vào sữa của Thúy Hoa căn bản nhóc con ăn không đủ no, không đủ chỉ có thể uống kèm sữa bột.

Một túi sữa bột bằng lương mấy ngày làm việc, Trần Bưu mua sữa bột đã chất thành rương dọn ở trong nhà.

"Lớn nhanh sao? Mỗi ngày con đều ở trước mặt em nên em cũng không nhận ra."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro