Chương 68. Ấm áp tốt đẹp (đại kết cục)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ăn cơm xong Trần Trường Sinh đưa ra quyết định muốn tham gia quân ngũ, không định thi đại học.

Thúy Hoa và Trần Bưu tôn trọng lựa chọn của con trai, hai vợ chồng đồng ý nhưng thẩm tra chính trị lại không thông qua.

Trần Bưu khi còn trẻ từng đi lao động cải tạo, lại còn bị nghi ngờ có liên quan tới đánh nhau ẩu đả, Trần Hà là tội phạm giết người, trực hệ đời thứ ba có hai người như vậy hoàn toàn chặt đứt ước mơ tham gia quân ngũ của Trần Trường Sinh.

Hai vợ chồng dù như thế nào cũng chưa từng nghĩ đến, Trần Bưu bị Trần Hà hố còn không tính, giờ còn gián tiếp hố con trai của mình.

Thù này hận này, trong nội tâm Trần Bưu đều là phẫn nộ.

Lúc trước nếu như không phải bởi vì nhà Trần Hà gây rối, Trần Bưu sẽ phải đi lao động cải tạo sao?

Không thể làm lính, còn nghỉ học, Trần Trường Sinh cuối cùng vào xưởng rượu đi làm.

Vốn dĩ Thúy Hoa có ý định khuyên cậu năm sau tiếp tục đọc sách, nhưng con trai cô từ bỏ việc học.

Ước mơ của Trần Trường Sinh là trở thành một người quân nhân, đã định sẵn không thể hoàn thành ước mơ, việc học đối với cậu mà nói cũng không còn quan trọng nữa.

Trần Bưu và Thúy Hoa còn có thể nói cái gì nữa?

Con trai có ngày hôm nay trực tiếp có quan hệ với bọn họ, trong lòng dù xin lỗi, cũng chỉ có thể tùy ý cậu.

Phùng Xuân Chi liền nói, cha con Trần Bưu đời này xem như đã bị hủy ở trong tay Trần Hà.

Hố cả cha hố cả con, ai mà không cảm thấy đó là điều không công bằng đối với Trần Trường Sinh.

Không có biện pháp, chuyện đã qua 10-20 năm, tìm ai để nói rõ lí lẽ.

Trần Bưu nếu như biết sẽ ảnh hưởng nhiều tới con trai mình như vậy, lúc trước đã nhẫn nhịn xuống rồi, chỉ có thể nói trên đời này không hề có thuốc hối hận để uống.

Dần dần Trần Bưu đem nhà máy giao cho Trần Trường Sinh xử lý, chậm rãi lui về phía sau màn.

Hai người tuổi còn trẻ lại sống cuộc sống về hưu, vào mùa xuân năm 1998, Thúy Hoa lại lần nữa mang thai.

Người cũng đã 40 tuổi, Thúy Hoa không muốn đứa nhỏ này, Trần Bưu liền dụ dỗ cô.

Chủ yếu là do thân thể Thúy Hoa tốt, tuy rằng là sản phụ tuổi cao nhưng cũng không có gì quá nguy hiểm.

Trần Bưu hỏi thăm xong mới quyết định để Thúy Hoa sinh đứa nhỏ này, muốn hoàn thành ước mơ có con gái của mình.

Mười tháng mang thai rồi cũng tới ngày sinh.

"Em không muốn sinh con, quá đau!"

"Sinh xong đứa này chúng ta sẽ không sinh nữa."

"Hai lần trước không phải anh cũng nói như vậy sao..."

"Lần này thật sự sẽ không sinh nữa."

"Chồng của em là đúng kẻ lừa đảo."

Trần Bưu canh giữ ở trước cửa phòng sinh chờ đợi đứa trẻ sinh ra, mấy giờ sau y tá mang một bé gái ra.

Phùng Xuân Chi và những người khác bước lên, Trần Bưu kích động đến mức cả người run rẩy.

Trần Trường Sinh liền nói ba mẹ mình không có việc để làm, rõ ràng tuổi tác hai người đã lên chức ông bà, một hai phải còn muốn sinh đứa thứ ba.

Đứa nhỏ lớn lên khỏe mạnh theo từng ngày, điều Trần Bưu không nghĩ tới chính là lượng cơm con gái ăn cũng như Thúy Hoa.

Chờ đứa nhỏ biết đi rồi, Trần Bưu liền mang con gái mình ra đường cái khoe khoang.

Nhóc con rất đáng yêu, ai thấy đều sẽ sờ rồi ôm một cái, Thúy Hoa mỗi lần thấy vẻ mặt đầy sự đắc ý của Trần Bưu đều sẽ nhịn không được cười cười.

"Chú ơi, cháu gái chú thật là xinh đẹp."

Cháu gái?

Trần Bưu đen mặt: "Đây là con gái của tôi."

Thiếu nữ xin lỗi rồi đỏ mặt rời đi, Thúy Hoa bị làm cho bật cười ha ha.

"Không cho cười."

Loại như chuyện như vậy cho dù có xảy ra thì Trần Bưu vẫn thích mang con gái ra ngoài.

Thúy Hoa cười đủ rồi: "Anh dựa vào cái gì không cho em cười? Bọn nhỏ nói không có sai, tuổi của anh bằng ông nội nhà người ta."

Trần Bưu ho khan một tiếng, bế con gái mình lên, không nói lời nào, đi về nhà.

Thúy Hoa nhìn bóng dáng cha con bọn họ, khóe miệng khẽ nhếch lên rồi đi theo phía sau.

Ánh đỏ hoàng hôn nổi bật đám mây nơi chân trời, bóng dáng hai cha con dần dần dài ra, bỗng chợt nghĩ về quá khứ, khi đó Trần Bưu đang ôm Trần Trường Sinh trong lòng ngực...

"Mẹ?"

Thúy Hoa quay đầu lại nhìn về phía có thanh âm, thấy hai đứa con trai của mình thì mỉm cười chờ bọn họ lại gần.

Một nhà năm người bước chậm ở dưới ánh hoàng hôn, thoạt nhìn rất ấm áp tốt đẹp.

Toàn văn ( đại kết cục )

——

Tác giả có lời muốn nói: Kết thúc rồi, lời nói trong thâm tâm, đối với kết cục này đối với riêng cá nhân tôi mà nói thì khá hài lòng, chuyện xưa tuy rằng thực ngắn nhưng bố cục đều có, mỗi người đều có đích đến của riêng mình.

Cảm ơn những chú heo con đáng yêu mỗi ngày đều kiên trì chờ tôi, mỗi lần viết truyện mới đều thấy bóng dạng của mọi người, trong lòng tôi đặc biệt kích động.

Nhìn thấy mọi người nhắn lại, nhiều lúc tôi không biết trả lời thế nào, cho nên mọi người đừng trách tôi.

Về phần truyện mới, trước mắt mở hai cái 《 bùn đất bụi bặm [ văn tiểu thư, cốt truyện, NP]》.

Quyển sách này ba ngày sau không vượt quá 50, tôi sẽ xóa văn bản, trước mắt mới có 3 cái, có vẻ như khả năng xóa truyện là rất lớn.

Một quyển khác có tên: 《 vực sâu dưới ánh trăng [ ngược văn, cốt truyện, H]》

Tóm tắt:

Dư Tĩnh và Thẩm Thư chia tay đã 5 năm, bánh răng vận mệnh xoay qua xoay lại làm cho bọn họ đan chéo ở bên nhau.

Một người là phụ nữ có chồng, một người là đàn ông có vợ.

Dư Tĩnh đối với Thẩm Thư mà nói, cô chính là thuốc phiện của anh, đã ngửi qua không thể thoát khỏi.

Thẩm Thư đối với Dư Tĩnh mà nói, chính là ánh sáng bên trong sinh mệnh.

*

Thẩm Thư nói: Chúng ta nếu như không thể cùng nhau lên thiên đường thì chúng ta hãy cùng nhau xuống địa ngục đi!

Nhân danh tình yêu cầm tù Dư Tĩnh ở bên người, nhục nhã cô tra tấn cô, mang theo cô từng bước một bước vào vực sâu.

*

Ghi chú 1: Nam chủ điên cuồng biến thái, không hề có tam quan đáng để nói, nữ chủ bề ngoài kiên cường nhưng nội tâm lại yếu ớt.

Ghi chú 2: Ngược là chủ thịt vì phụ, người có trái tim pha lê thì hãy tìm đường để ăn, đi cốt truyện.

Ghi chú 3: Thể xác và tinh thần nam nữ chủ đều không sạch sẽ, là NP hay là 1vs1 phải xem cốt truyện mới phát hiện được, người có thói ở sạch nên cẩn trọng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro