Chương 80. Cha con cùng nhau uống sữa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giấc ngủ này, Thanh Thanh trực tiếp ngủ đến khi trời tối, khiến Ly Thượng lo lắng và tự trách.

"Đây là ngày thứ 3 rồi, sao chị dâu vẫn còn chưa tỉnh?" Y Lâm nói.

"Đúng vậy, coi như ngủ thế nào đi nữa, thì cũng không thể ngủ lâu như này được." Thôi Ái nói.

"Cô ấy sẽ không biến thành người thực vật chứ?" Y Lạc nói.

"Nói bậy bạ gì đấy, cô ấy cũng không bị xe đụng, làm sao có thể trở thành người thực vật được." Thôi Ái không biết nên nói gì với ý tưởng của Y Lạc.

"Này, mọi người có cảm thấy bụng của chị dâu càng ngày càng lớn không?" Y Lâm nói.

Nghe vậy, Thôi Ái và Y Lạc đều nhìn về phía bụng của người phụ nữ nằm ở trên giường. Mặc dù cô đang đắp chăn nhưng cái bụng quả thật phùng lên rất nhiều.

Thôi Ái bước lên phía trước một bước, vừa định vén chăn lên nhìn, lại bị Ly Thượng túm tay lại.

"Cô muốn làm gì?"

Hic... Mặc dù lời nói của người đàn ông này cô ấy nghe không hiểu, nhưng dường như anh không muốn cho cô ấy xem. Thôi Ái nhìn anh em nhà họ Y với ánh mắt cầu cứu.

Y Lạc nhận được tín hiệu, tiến lên một bước, vỗ vai Ly Thượng và an ủi: "Đừng lo lắng, Thôi Ái chỉ muốn nhìn bụng bầu của Thanh Thanh một chút thôi, chẳng lẽ anh không phát hiện ra bụng của chị ấy trở nên to hơn rất nhiều sao?"

Nghe vậy, Ly Thượng buông tay Thôi Ái ra, đích thân vén chăn lên.

Mọi người nhìn cái bụng bầu mười tháng kia thì hơi sửng sốt, chỉ có mình Ly Thượng vẫn duy trì vẻ bình tĩnh.

Hai anh em nhà họ Y liếc mắt nhìn nhau, mặc dù bọn họ chưa kết đôi, nhưng bọn họ cũng biết giống cái ở trong bộ lạc mang thai đều giống nhau khoảng năm đến tám tháng, nhưng mà... Thanh Thanh hiện tại mới hơn ba tháng đúng không?

"Thủ lĩnh, anh biết chuyện gì xảy ra sao?" Y Lạc hỏi Ly Thượng.

Ly Thượng gật đầu một cái: "Tôi biết."

Thật ra thì, từ đêm hôm đó khi anh đưa cô trở về, thì anh dã phát hiện bụng của cô lớn hơn trước, nhớ lại sự thay đổi của Thanh Thanh sau mỗi lần bắn tinh ở bộ lạc Ly Cơ, anh cũng biết, lần này có chuyện gì xảy ra.

"Chắc là tác dụng của tinh dịch, đêm hôm đó, tôi cho cô ấy ăn no, bảo bối ở trong bụng cô ấy chắc hấp thụ được chất dinh dưỡng, cho nên lớn lên."

Y Lạc: "..."

Y Lâm: "..."

Thôi Ái không biết Ly Thượng nói gì với anh em nhà họ Y, nhưng nhìn thấy vẻ mặt không nói nên lời của hai anh em, cô cũng không nói nhiều.

Bởi vì cô ấy quan tâm nhất chính là vấn đề sinh nở, thấy bụng có vẻ sắp sinh, cô ấy có chút lo lắng.

Vì vậy, cô bước sang một bên, kéo tay áo len của Y Lâm hỏi: "Có nên cho Thanh Thanh nhập viện không? Nhìn bụng này có vẻ sắp sinh rồi."

"Không được", trước khi Y Lâm trả lời thì Y Lạc đã đi tới nói với Thôi Ái: "Cô phải biết loài của chúng tôi khi sinh ra sẽ mang hình dáng một con thú, nếu như sinh ra trong hình dáng của một con thú thì sẽ gặp rắc rối."

Thôi Ái suy nghĩ một lát, đúng lậy, nếu sinh ra là sư tử, thì thật sự xảy ra chuyện lớn.

Nghĩ như vậy, cô ấy nói với hai anh em: "Vậy thế này đi, ngày mai tôi sẽ nhờ bạn tôi xem có thể tìm một bác sĩ gia đình đến xem tình trạng của cô ấy không."

Trước mắt cũng chỉ có thể làm như vậy. Hai anh em gật đầu.

Nhưng mà, cuối cùng kế hoạch vẫn không đuổi kịp thay đổi.

Rạng sáng lúc 3 giờ, Ly Thượng đang ngủ bên cạnh Thanh Thanh, cảm nhận được tiếng động sột soạt ở trong chăn, anh gần như mở đôi mắt xanh sắc bén ra ngay lập tức.

Anh ngồi dậy, vén chăn lên, khi nhìn thấy ba con sư tử màu trắng thì hơi ngẩn người.

Đây là ··· Thanh Thanh và những đứa trẻ của mình sao?

Không để cho anh kịp suy nghĩ nhiều, ba tên nhóc ở trong chăn thấy chiếc chăn dày được vén lên, cuối cùng cũng được tự do, liền ê a ê a bò lên trên người người phụ nữ.

Trên người Thanh Thanh không mặc đồ, quần áo đã sớm bị Ly Thượng ném sang một bên..

Trong nháy mắt, hai núm vú non nớt của người phụ nữ đã bị hai con sư tử trắng nhỏ mút lấy, chúng ăn uống vui vẻ.

Ly Thượng tỉnh táo lại, nhìn thấy còn có một con sư tử lông trắng đang vì không cướp được sữa mà liều mạng đi tới bóp ngực người phụ nữ. Trong lòng anh mềm nhũn, khẽ mỉm cười.

"Tên nhóc này, đợi một lát nữa rồi uống, đừng vội."

Đợi gần 10 phút, sau khi cả hai no nê, Ly Thượng mới đưa tên nhóc kia lên ngực của người phụ nữ, tên nhóc kia vừa ngửi thấy mùi sữa thơm, men theo mùi hương đó ngậm lấy một bên đầu vú.

Ly Thượng nhìn thấy nó uống từng ngụm từng ngụm, anh cũng không khỏi nuốt nước bọt.

Nhìn bầu ngực trống không ở bên cạnh, Ly Thượng cúi đầu, ngậm lấy bầu vú có hơi sưng đỏ bên cạnh, mạnh mẽ mút lấy, dòng sữa ngọt ngào không ngừng chảy vào trong miệng.

Sau khi uống sữa xong, lúc này Ly Thượng mới hài lòng liếm liếm môi.

Sau khi lau người cho Thanh Thanh và thay xong ga trải giường ướt đẫm, Ly Thượng ôm lấy ba đứa trẻ đang ngủ, đặt chúng vào giữa anh và Thanh Thanh, đắp chăn, hài lòng nhắm mắt chìm vào giấc ngủ. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro