Chương 81. Đặt tên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thanh Thanh đã ngủ một giấc rất sâu, trong khi ngủ cô đã mơ rất nhiều giấc mơ, nhưng trong đó mọi thứ đều là mảnh vỡ. Cô muốn ghép những mảnh vỡ lại với nhau, nhưng làm thế nào cũng không có sức lực.

"Thanh Thanh, có phải em sắp tỉnh không?" Ly Thượng nhìn thấy mí mắt Thanh Thanh khẽ nhúc nhích, cái miệng nhỏ không ngừng nỉ non điều gì đó, anh lập tức hưng phấn nắm tay gọi tên cô.

"Mẹ, mẹ, mẹ ···" Đồng thời, ba con sư tử trắng dường như cảm nhận được điều gì đó, cũng kêu to ở bên tai Thanh Thanh.

Là ai đang gọi cô? Ly Thượng sao? Hình như là Ly Thượng! Nhưng ai lại gọi cô là "Mẹ"? Mẹ? Mẹ? Chẳng lẽ ···

Nhận ra rằng con của mình đã ra đời, Thanh Thanh cũng không thể ngủ được nữa.

Ưm ưm một tiếng, Thanh Thanh mở mắt ra, chớp chớp, sau đó lại chớp chớp.

Những con sư tử nhỏ thật dễ thương, đôi tai có lông xù, đôi mắt màu xanh, thật sự giống màu của con sư tử nào đó.

Hai con sư tử trắng khác thấy Thanh Thanh tỉnh lại cũng tiến về phía trước liếm mặt và cổ của người phụ nữ.

"Ah, thật nhột, hahahaha, đừng liếm."

Ly Thượng nhìn thấy giống cái nhà mình cuối cùng cũng tỉnh lại, sự lo lắng của mấy ngày nay cũng tan đi. Anh ôm ba tên nhóc nghịch ngợm xuống dưới đất, sau đó đỡ người phụ nữ dậy, chờ sau khi cô ngồi thẳng dậy, mới quan tâm hỏi: "Em có thấy khó chịu ở đâu không?"

Lúc này Thanh Thanh làm gì còn quan tâm tới vấn đề khó chịu ở đâu, bây giờ tất cả tâm trí của cô đều đặt ở trên người ba con sư tử nhỏ kia: "Ly Thượng, ba con, là em sinh sao?"

Ly Thượng nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên và phấn khích của cô, cưng chiều sờ đầu cô: "Đúng vậy, có hai con trai và một con gái."

Vừa nói, Ly Thượng vừa chỉ một nhóc sư tử đang ngủ ngon lành ở trên người Thanh Thanh: "Anh vẫn còn chưa đặt tên, chờ em tỉnh lại chúng ta cùng nhau đặt."

Thanh Thanh thấy đứa bé xinh đẹp như điêu khắc, khóe miệng thổi bong bóng đang ngủ say, trong mắt cô đều tràn ngập vẻ dịu dàng.

Hahahaha, cô thật sự có cục cưng, hơn nữa còn có tận bốn đứa.

Quan trọng hơn là, cô không cảm thấy gì cả, không đau đớn và co thắt tử cung, hơn nữa cơ thể của cô còn nhẹ nhàng uyển chuyển hơn trước.

"Ly Thượng, ai là bé Cả?"

Nghe bạn đời nhà mình hỏi chuyện, Ly Thượng cũng hơi ngẩn người, ai là bé Cả? Hic... anh thật sự không biết đứa nào được sinh đầu tiên, và đứa nào được sinh ra cuối cùng.

Thanh Thanh nhìn thấy vẻ mặt lúng túng của Ly Thượng, thì đã hiểu, vừa định trách mắng anh mấy câu, thì tiếng nói giòn giã của mấy đứa nhóc đã vang lên.

"Mẹ, con là bé Cả."

"Mẹ, con là bé Hai."

"Mẹ, con là bé Ba."

Thanh Thanh nhìn thấy ba tên nhóc đang đứng xếp hàng ở mép giường, trong lòng cảm thấy ngứa ngáy. Làm sao chúng lại có thể dễ thương tới vậy? Cô thật sự muốn chạm vào bộ lông của chúng.

Con sư tử trắng nhỏ màu xanh mà cô nhìn đầu tiên chính là bé Cả, "Bé Cả lại đây", Thanh Thanh vẫy tay với nó rồi nói.

Con sư tử nhỏ có đôi mắt màu xanh hiểu ý, ngay lập tức nhảy từ dưới mặt đất lên bên cạnh Thanh Thanh.

Thanh Thanh chạm vào bộ lông mượt và đôi mắt màu xanh da trời của bé Cả nói: "Mẹ đặt tên cho con, gọi con là Ly Lạc."

Sau khi nói xong, Thanh Thanh nhìn về phía Ly Thượng, ánh mắt dường như dò hỏi cái tên này có được không, Ly Thượng gật đầu đồng ý.

Lúc này Thanh Thanh mới nhìn về phía Ly Lạc: "Con có thích cái tên này không?"

Ly Lạc vui vẻ cắn cắn đuôi gật đầu nói: "Con thích ạ."

"Thích thì được rồi, vậy bây giờ gọi bé Hai là", bé Hai được đặt tên vui vẻ chạy tới chạy lui ở trên mặt đất: "Bé Hai tên là Ly Văn, cục cưng có thích không?"

"Ly Văn rất thích, mẹ, con cám ơn mẹ."

Thanh Thanh mỉm cười, vẫy vẫy tay gọi cậu nhóc.

Ly Văn biết rằng mẹ muốn mình đi lên, cậu nhóc vui vẻ giẫm chân sau, cả người liền chui vào cái ôm ấm áp của Thanh Thanh.

"Cục cưng ngoan." Thanh Thanh vuốt ve bộ lông trắng muốt của cậu, xúc cảm này thật là tuyệt. Lông đuôi của bé Cả có màu đen, của bé Hai có màu vàng, còn bé Ba thì sao?

Nghĩ như vậy, Thanh Thanh nhìn về phía bé Ba.

Bé Ba nhìn thấy mẹ cuối cùng cũng chú ý tới mình, vui vẻ nhảy lên giường, rúc đầu vào cổ người phụ nữ.

"Ha ha ha, bé Ba, đừng làm loạn, cổ của mẹ ngứa quá."

Thanh Thanh nhìn vào đôi mắt đen của bé Ba, cảm thấy rằng bé Ba này chắc theo gen của mình, nếu không, tại sao đôi mắt này lại không phải màu xanh da trời.

Suy nghĩ một lát, Thanh Thanh vừa chạm vào bộ lông của cậu nhóc, vừa nói: "Bé Ba, con tên là Ly Hà, có thích không?"

Ly Hà nghe thấy tên của mình thì thỏa mãn bật cười: "Hahaha, con có tên rồi, con tên là Ly Hà."

Sau khi đặt tên cho ba con sư tử nhỏ xong, Thanh Thanh muốn Ly Thượng đặt tên cho con gái nhỏ của mình, bèn chỉ chỉ nhóc sư tử xinh đẹp đang ngủ ở bên cạnh nói: "Ly Thượng, con gái của chúng ta, anh đặt tên đi."

Ly Thượng hơi sửng sốt, anh đặt tên sao? Hic...

Sau khi suy nghĩ một lát, Ly Thượng nói với Ly Thanh với vẻ không chắc chắn: "Gọi là Ly Thanh đi, em cảm thấy thế nào?"

"Cũng được, vậy gọi con bé là Ly Thanh đi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro