Chương 82. Biến hình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Liên tiếp mấy ngày, Thanh Thanh cũng không đi làm, câu lạc bộ bắn súng Thôi Ái giới thiệu bên kia đã tới thúc giục hai lần.

Thanh Thanh cảm giác mình rất khỏe mạnh, căn bản không cần ở cữ, sau khi thuyết phục mọi người, lúc này mới lựa chọn ngày thứ hai sau khi tỉnh dậy đi câu lạc bộ.

Trước khi ra khỏi cửa phòng, nhìn một lớn ba nhỏ trông mong nhìn chằm chằm cô, cô có chút không đành lòng.

"Ly Thượng, anh biết đấy, nơi này không phải bộ lạc Ly Cơ, sinh hoạt ở đây, các phương diện đều cần dùng tiền, hơn nữa, cả nhà chúng ta nếu như vẫn ở nhà Thôi Ái, không thích hợp lắm."

"Cho nên, em phải ra ngoài làm việc."

Ly Thượng hiểu được ý của cô, năm ngày qua, anh đã nghe Y Lạc Y Lâm nói qua, đại khái cũng hiểu được đây là một thế giới như thế nào.

Anh vuốt mái tóc trên trán cô, hôn cái miệng nhỏ nhắn của cô một cái, dịu dàng nói: "Yên tâm, đứa bé có anh chăm sóc, em đi làm đi."

"Tạm biệt mẹ, về sớm một chút!" Bé Cả Ly Lạc nói.

"Mẹ, nhớ phải nhớ con!" Bé Hai Ly Văn nói.

"Mẹ, Ly Hà sẽ nhớ mẹ!" Bé ba Ly Hà nói.

Nghe người đàn ông cùng bọn nhỏ nhà mình dùng ngữ khí ôn nhu như vậy nói chuyện với cô, trong lòng Thanh Thanh ấm áp cùng vui vẻ.

"Ừ, ngoan, mẹ sẽ nhanh chóng trở về."

Cầm túi xách cùng chìa khóa, mở cửa lên xe, chờ ngồi lên xe về sau, Thanh Thanh mới hậu tri hậu giác phát hiện: "Ách... Xe này... Thôi Ái rửa rồi?"

Khó trách ngày hôm qua sau khi cô tỉnh lại, Thôi Ái một bộ dáng cười hèn hạ nhìn mình, vừa nghĩ tới trên xe có nhiều dấu vết sau đó như vậy, Thanh Thanh mặt đỏ tới mang tai.

Ly Thượng thấy Thanh Thanh ngồi trong xe một hồi lâu còn chưa lái đi, anh không khỏi giẫm chân trốn đến bên cửa sổ xe, hỏi: "Làm sao vậy?"

Thanh Thanh hạ cửa sổ xe xuống, lắc đầu với anh, vừa định nói mình không sao, lại nhìn thấy ba đứa nhỏ phía sau Ly Thượng, sắc mặt Thanh Thanh nhất thời đại biến nói: "Ly Thượng, nhanh, đừng để ba đứa trẻ đi ra."

Ly Thượng nhìn ba thằng nhóc đi ra, sắc mặt cũng khó coi, trầm giọng nói: "Ba người các con, mau đi vào, không thể đi ra."

Ba đứa nhỏ thấy cha mình nghiêm khắc quát bọn chúng như vậy, bước chân không khỏi dừng lại, sau đó lập tức ngoan ngoãn chạy về phía cửa lớn phía sau.

Thấy ba đứa con trai nhà mình đi vào, lúc này trong lòng Thanh Thanh mới kiên định lại, vừa định hỏi Ly Thượng có biện pháp gì để cho bọn chúng khôi phục hình người hay không, Ly Thượng mở miệng: "Thanh Thanh, em yên tâm đi làm, hôm nay anh sẽ dạy bọn nó khôi phục hình người."

Có những lời này của Ly Thượng, tảng đá lớn trong lòng Thanh Thanh hoàn toàn buông xuống.

"Được, vất vả cho anh rồi, chờ em trở về." Nói xong câu đó, Thanh Thanh xoay chìa khóa, lái xe ra ngoài.

Trong phòng khách, ba con sư tử trắng cúi đầu, không dám nhìn Ly Thượng ngồi trên sô pha.

"Ly Lạc, Ly Văn, Ly Hà, các con phải nhớ kỹ, về sau không thể ở bên ngoài lấy hình thú hoạt động, nếu không, sẽ có nguy hiểm đến tính mạng, biết không?"

"Biết rồi." Ba con sư tử nhỏ ngoan ngoãn gật đầu.

Thấy con mình nghe lời như vậy, giọng Ly Thượng không khỏi nhẹ giọng xuống: "Biết là tốt rồi. Bây giờ, cha dạy các con cách hóa thành hình người."

Ba thằng nhóc vừa nghe cha mình nói muốn hóa thành hình người, không đợi anh nói xong, trực tiếp ý niệm khẽ động, hóa thành ba đứa nhóc trắng nõn non nớt đứng ở trước mắt Ly Thượng.

Ơ ha ha, ba thằng nhãi con này, lợi hại, biến hình thật sự là rất tự nhiên.

Nhưng ngày đó lúc sinh ra, bọn chúng hẳn là hình dạng trẻ con, lúc ấy có thể là bị chăn rất dày che lại, không thể nhúc nhích, cho nên mới hóa thành hình thú.

Ly Thượng nhìn ba đứa con trai đã có thể đi xiêu xiêu vẹo vẹo, vẫy tay theo bọn chúng: "Lại đây, đi vài bước cho cha xem."

Nghe vậy, Ly Lạc, Ly Văn, Ly Hà bắt đầu tập tễnh đi về phía người đàn ông trên sô pha.

Lúc Thôi Ái vào phòng khách, nhìn thấy chính là hình ảnh này, cô ấy trợn mắt há hốc mồm nửa ngày cũng không nói nên lời.

"Không cần kinh ngạc, tốc độ sinh trưởng của thú nhân rất nhanh, qua một tháng, ba thằng nhóc kia sẽ khoảng năm sáu tuổi." Y Lạc thấy Thôi Ái đứng bất động như cột đá, tiến lên một bước, nói với cô ấy.

"A? Còn có thể như vậy sao? Vậy cục cưng Ly Thanh thì sao?" Thôi Ái như là mở cửa tiến vào một cái thế giới mới, không khỏi tò mò hỏi.

"Ách...... Cái này là câu hỏi lớn với tôi rồi, Ly Thanh sẽ dựa theo tốc độ sinh trưởng của con người các cô." Y Lạc không xác định nói.

Thôi Ái gật đầu, tỏ vẻ hiểu rõ, Y Lạc không xác định rõ cũng có thể hiểu được, dù sao một nhân loại cùng một thú nhân kết hợp, đứa trẻ sinh ra quả thật không thể dựa theo quy luật tự nhiên của thế giới song phương mà xác định.

Nhưng nghe Y Lạc vừa rồi nói, Thôi Ái lập tức ý thức được cái gì, "Ôi chao ôi chao ôi chao, cái này không đúng, nếu dựa theo những gì anh nói, sau một tháng bọn chúng sẽ năm hoặc sáu tuổi, thế... một năm sau, bọn chúng sẽ là một ông già sáu mươi bảy mươi tuổi sao? A... sao có thể... Thanh Thanh còn trẻ như vậy."

Y Lạc: "......

Y Lạc vừa định giải thích, Y Lâm từ phòng mình đi ra, vừa tiến lại gần Thôi Ái, vừa giải thích: "Không phải, thú nhân đực vừa mới bắt đầu phát triển tốc độ rất nhanh, nhưng đợi đến ba bốn tháng sau, cũng chính là lúc mười tám tuổi, bọn họ sẽ bảo trì không thay đổi trong vòng mười tám năm tới, mười tám năm sau mới có thể dựa theo quy luật sinh lý bình thường mà trao đổi chất."

Y Lạc mặc dù bất mãn Y Lâm cướp lời, cũng không có nói không đồng ý, ngược lại, Y Lâm nói không sai.

Thôi Ái cảm giác thật sự là thần kỳ, động vật có thể biến thành người, người lại có thể biến thành động vật, thú nhân còn có thể cùng nhân loại sinh con, cô ấy đột nhiên cảm thấy hứng thú với thế giới kia: "Nếu có cơ hội, thật muốn đi xem một chút."

Mặc dù giọng Thôi Ái rất thấp, nhưng lỗ tai của thú nhân lại rất nhạy bén, càng không nói đến Y Lạc Lâm đứng gần cô ấy như vậy.

Hai anh em nghe thấy cô ấy nói muốn đi xem một chút, là đi thế giới kia của bọn họ nhìn một chút sao?

Vừa nghĩ tới Thôi Ái đối với thế giới kia của bọn họ có hứng thú, hai mắt hai anh em nhất thời sáng ngời, trong lòng đều tự tính toán kế hoạch của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro