Chương 29: Biểu tiểu thư sắp gả đến đây?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Gia ngủ ở chỗ này của di nương, ta đi nhà chính hỏi Đại Dũng xem tiếp đến cần làm gì." Tiểu Quả nói xong cũng liền đi qua nhà chính.

Dọc theo đường đi, những nô bộc khác đã bắt đầu làm việc.

Nàng nhìn thấy đám người Tiểu Điệp, Tiểu Lan đang ngồi nhổ cỏ trên mặt đất.

Nàng vờ như không nhìn thấy nhưng Tiểu Điệp vừa nhìn thấy nàng, nhớ đến nàng là người bên cạnh Uyển Nương, trong lòng liền cảm thấy khó chịu, cố ý cao giọng nói:

"Ta nghĩ người thiếp xấu xí kia cũng chẳng còn vui vẻ được mấy ngày nữa đâu."

"Sao thế?" Tiểu Lan hiếu kì hỏi.

"Chính thê sắp gả vào, người ta là tiểu cô nương tươi trẻ mỹ mạo chỉ mới mười sáu tuổi, Hà di nương vừa già lại xấu, sao gia có thể để ý đến nàng ta được.

Nghe thấy mấy từ chính thê sắp gả vào, Tiểu Quả đột nhiên dừng bước lại, vểnh tai lắng nghe.

"Sao ngươi biết?" Tiểu Lan giả vờ không hiểu lên tiếng hỏi.

Trước đó, Tiểu Điệp cùng Tiểu Lan vốn là nha hoàn trong phòng Thạch Thương Tiều, cho dù bây giờ bị biến thành nha đầu thô sử nhưng vẫn có mối quan hệ tốt với đám người Tiểu Mật. Bên chỗ Thạch Thương Tiều vừa có động tĩnh gì bọn họ liền biết được chút ít từ miệng Tiểu Mật.

Có điều, hôm qua Tiểu Mật chỉ nói, biểu gia muốn gả biểu tiểu thư tới đây, gả này đương nhiên là ám chỉ vị trí chính thê, có điều gia vẫn chưa gật đầu vì còn đang lo nghĩ chuyện lũ lụt ở Giang Nam, có lẽ phải chờ thêm một thời gian nữa.

Nhưng vào trong tay đám nha hoàn thì chuyện này gần như ván đã đóng thuyền, chỉ còn là vấn đề thời gian nữa mà thôi.

Biểu tiểu thư chắc chắn chính là đương gia chủ mẫu tương lai của Thạch gia.

"Hôm qua, biểu gia đến chính là để đàm luận vấn đề hôn sự với gia đấy, chẳng bao lâu nữa, biểu tiểu thư sẽ gả vào đây rồi."

"Đây quả thực là chuyện tốt." Tiểu Lan vờ khoa trương thốt lên.

"Đúng vậy, sửu thiếp kia không phách lối được mấy ngày nữa đâu."

Tiểu Quả bỗng nhiên chuyển hướng đi tới.

Tiểu Điệp còn tưởng rằng nàng muốn hỏi việc về biểu tiểu thư, đầu ngẩng lên cao, mắt chứa ý khinh miệt, không ngờ Tiểu Quả lại chỉ trực tiếp cho nàng ta một cái bạt tai.

"Ai cho phép ngươi nói Hà di nương như thế?"

"Ngươi dám đánh ta?" Tiểu Điệp tức giận đứng bật dậy.

"Một nha đầu thô sử như ngươi mà cũng dám nói xấu di nương, ta đánh ngươi một bạt tai là quá dễ dàng cho ngươi rồi."

Tiểu Quả ngẩng đầu, khí thếp hoàn toàn không thua người.

"Quả thực là cáo mượn oai hùm mà!" Tiểu Điệp cắn răng hừ hừ: "Ngươi cứ phách lối đi, chờ Hà di nương bị vắng vẻ, đám nha hoàn trong phòng như các ngươi cũng chỉ có nước gặm màn thầu mà thôi, nói không chừng còn thảm hơn cả chúng ta!"

Tiểu Quả căm tức lại cho nàng ta một cái tát.

"Ngươi..." Tiểu Điệp đang định tiến lên đánh lại Tiểu Quả.

Đám nha đầu khác thấy vậy liền cuống quýt kéo nàng ta lại.

"Đây chính là nha hoàn nhị đẳng trong phòng di nương, không thể trêu!" Bọn nha đầu vội vã khuyến cáo.

"Trước kia ta chính là nha hoàn nhất đẳng." Tiểu Điệp khó chịu nói.

Tiểu Quả lặng lẽ nhìn nàng ta: "Ngươi còn dám nói hưu nói vượn nữa ta liền đi bẩm báo Trần cô cô khai trừ ngươi!"

Tiểu Quả phất tay áo rời đi.

"Ngươi cũng chẳng ngang ngược được bao lâu đâu." Tiểu Điệp tức giận kêu gào sau lưng sau lưng Tiểu Quả: "Hà di nương của ngươi sắp bị vắng vẻ rồi! Những ngày tháng an nhàn của các ngươii cũng sắp kết thúc rồi, ta chờ nhìn dáng vẻ nghèo túng của các ngươi... Ha ha ha..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro