Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô mang trong mình niềm tin mãnh liệt là cậu ta đã lắc lon nước này đến điên chỉ để chơi khăm cô sau lần cô lỡ độc mồm chửi xéo cậu ta.

-'Đây, vậy là được rồi đúng không. Nhận đi, cầm mỏi tay ý' Karma

Cậu ta mà cũng ngoan ngoãn mà làm theo lời nói của cô à, nhưng nó không có gì xảy ra hết vậy là cậu ta chỉ có ý cho cô nước thôi à. Ồ lần này cô sai, nhưng giờ xin lỗi thì quê quá,

-'Ồ, cảm ơn'

-'Không xin lỗi vì nghĩ oan cho tôi à' Karma

-'Không, đó là bản năng phòng vệ tự nhiên của con người trước những thứ cần đề phòng. Trách thì do cậu không đáng tin thôi'

-'Tôi không đáng tin mà có người còn nhận sự giúp đỡ của tôi cơ đấu' Karma lấy ra hộp sữa dâu đâm ra mà uống.

-'Ồ nhưng cậu tự ý giúp mà'

-'Đâu có ai bắt cậu nhận đâu nè, mà cậu vẫn nhận đó thôi' Karma

-'Chẳng ai không nhận khi được cho cả đúng chứ'

-'Cứ cho là vậy đi nhưng mà này, cậu mua cái này ở đâu thế, ngon đấy chứ. Mà tôi chưa thấy loại này bao giờ' Karma

-'Tiệm bánh quen thôi, nghe nói họ tự sản xuất. Nếu cậu thích tôi sẽ cho cậu địa chỉ'

____________(flashback)___________

Bữa ăn trưa sắp kết thúc sắp đến giờ vô học mà cô phải leo xuống núi để lấy đồ. Á thật là mệt mỏi, cô cũng không biết tại sao cô lại nghĩ ra chuyện cảm ơn Akabane vì nói giúp cô mấy câu nữa, tại vì sau đó cậu ta cũng làm cô té.

Theo lý là huề rồi nhưng cô lại dở cái tính không muốn nhận mà không trả nên mới bày ra cái trò này nè, cô thích người ta nợ mình chứ không thích mình nợ người ta, để họ sống trong khổ sở để tìm cách giúp lại mình nó làm cô đỡ nhức đầu hơn.

Cô cũng không biết ô học cái nết này từ ai không biết, nghe thì có vẻ ngầu ngầu ấy nhưng thật chất như con dở hơi. Nhìn có nhức độ nào khác là còn làm mệt bản thân và gây nợ cho người khác nữa.

Không những chỉ có 1 mình cô mệt với cái nết này của cô mà cô còn kéo theo Yuuki nữa, chắc nó mà biết cái này nó không mua cho cô mà là cho đứa khác mà còn là nam nữa thì chắc nó tức chết mất.

Nói là không gây nợ cho ai, nhưng trả nợ người này lại nợ người khác, rồi làm vậy chi không biết nữa nè, lạ đời.

-'Yurin, tớ nhớ em đâu có thích uống sữa dâu, sau nay lại thèm ngang vậy' Yuuki

-'Không có gì đặc biệt đâu, đột nhiên vậy thôi. Cảm ơn cậu đã giúp nha'

Cô nhận lấy cái bịch mà Yuuki đưa cho, 2 hộp sữa dâu còn có mấy bịch nước ép cho cô nữa.

-'Ớ lại mua đồ cho tao nữa à, lại có chuyện gì à'

-'À thì ra là, hôm nay không có về cùng em được, em thông cảm nhé' Yuuki

-'Thấy chưa, biết ngay là có chuyện mà'

-'Xin lỗi bé nha, thiệt là không chờ bé được' Yuuki

-'Thôi quen nhau bao lâu, hiểu nhau bao lâu rồi mà. Chẳng sai đâu'

-'Cảm ơn em. Nhưng em cũng lên lớp cũng sắp đến giờ vào lại lớp rồi. Vào trước đây nhá' Yuuki

-'Biết rồi, bái bai. Học vui vẻ'

-'Em cũng vậy' Yuuki nói rồi đi lại vào cơ sở chính

Cô cũng nên về lại cơ sở phụ đi nhỉ, không nhanh lên là chẳng làm kịp cái gì mất. Bày chuyện vẽ chuyện cho cố vô nên giờ băng rừng muốn gãy giò luôn nè, sao đám này có thể chịu được được chuyện này hay thế nhỉ, cô cũng thuộc dạng khoẻ chứ có phải chân yếu tay mềm dễ hụt hơi đâu mà cũng thở chết khi phải băng rừng đây nè.

Thật ra chuyện cũng chẳng có gì lớn lắm chỉ là nhờ trận đánh nhau của Akabane và Terasaka nên là cô mới cắt được ý định của bọn Terasaka khi muốn cô làm cho bọn họ hưởng. Vì vậy muốn cảm ơn cậu ta chút thôi.

Chuyện chỉ có vậy thôi mà cô hành Yuuki book đồ rồi mang đến cho cô, ngàn đời mong nó đừng biết đến chuyện này không nó giận là cô không có nước ép uống cả tháng. Cô không muốn vậy đâu, dù gì nó là đứa duy nhất chiều được cái sở thích của cô.

Cô ghi vào 1 tờ note với nội dung 'Cảm ơn đã giúp đỡ, mong rằng cậu không bị sao. Hansoran Yurin'. Dán trên 1 hộp sữa rồi thì bỉ cả 2 hộp vào hộc bàn Karma. Cô ngại nói thẳng lắm dù gì cô và cậu cũng hay móc mỉa nhau mà.

Mà đã ngại thì vốn đừng có làm cái vụ này mới đúng, là thấy ngại, mà không làm thì không được, má ơi nhìn đâu có giống mấy nhỏ đang muốn tặng quà crush mà không dám nè.

Không vậy thì càng không giống, cô mắc gì phải ngại chức, cô có làm gì đâu, cũng đâu có thích cậu ta, đâu cơ bản chỉ là lời cảm ơn thôi. Đúng rồi, không mắc ôn gì phải ngại hết

____________(end flashback)_______________

-'Sao phải phiền vậy chứ, Yun cứ mua cho tôi là được mà' Karma

-'Cậu đang nói sản cái gì vậy Akabane. Sao tớ phải làm như vậy chứ'

-'Tớ không biết, cậu tìm lý do để không làm đi' Karma

-'Thứ 1, tiệm đó mở cửa sau khi giờ mình vô học. Thứ 2 tớ không dư tiền'

-'Vậy chẳng phải càng đáng quý sao. Dù mở cửa lúc chúng ta đang học cậu vẫn cố để mua cho tôi. Hay mà như hôm nay nè' Karma

-'Nhưng không phải ngày nào cũng vậy được đâu'

-'Tớ không yêu cầu mỗi ngày đâu, chỉ 1 vài lần thôi. Tiền đương nhiên là tớ sẽ trả rồi' Karma

-'Không vậy chẳng khác gì đứa chạy vặt cho cậu cả'

-'Không có đâu mà dù có thì làm gì có đứa chạy vặt nào xinh như Yun đâu. Cậu sẽ là đứa xinh nhất' Karma

-'Nè nói gì vậy, nghĩ là cậu xem tôi như cái tên chạy giặc thật à'

-'Không nhưng cậu vẫn phải mua sữa cho tôi. Vậy nhé, tàu tôi đến rồi, bái bai.' Karma nói rồi vẫy vẫy tay rồi bước lên tàu luôn

-'Nè, Akabane, này quá đáng vừa thôi'

Cô cũng đuổi theo nhưng nào có kịp chứ cậu ta chui vô luôn rồi, tàu cũng đóng luôn rồi. Cậu ta còn chỉ chỉ vô cái tai như nói không nghe được gì á thiệt là chọc tức cô mà.

Cậu ta nói cô xinh à, ừ thì cô xinh thiệt mà, ủa không lẽ đây là lấy lòng để cô vác cái thân này đi mua cho cậu ta à, Há cậu nghĩ cậu đang dụ đứa nào ấy chứ không phải cô rồi, tiếc cho cậu mấy mánh này cô gặp rồi, không dễ lừa đâu.

—--------------------------

Hôm nay bọn cô phải di chuyển đến cơ sở chính để nghe phổ cập, á, đường đi có thể nào bớt rừng rú chút xíu không. Còn chuyện phải đến sớm nữa chứ, mệt chết đi được.

Cô mệt chết mất, đến nơi thì mấy đứa từng nhẹ giọng nói chuyện, làm thân với cô cũng quay đi phắn nữa, nhưng ý nhất cô còn có Yuuki.

-'Yurin, Yurin, á bé con của tớ, nhớ cậu chết mất. Cậu chắc cực khổ lắm nhỉ, băng rừng vượt suối vậy mà. Em của tớ,' Yuuki

-'Bớt đi quỷ ơi, mới gặp nhau buổi sáng, mới có mấy tiếng thôi'

-'Không không phải đâu, nhớ em lắm á,' Yuuki vẫn tiếp tục ôm cô rồi lắc lắc cô qua qua lại lại.

-'Yuuki, bình tĩnh đây là chỗ đông người, đừng làm trò kiểu vậy'

-'Sao em lại nói đây là làm trò chứ, tớ buồn đó' Yuuki

-'Hansoran-san người quen của cậu à' Kayano

-'Ờ đúng vậy, giới thiệu với mọi người, Hanaya Yuuki từ lớp B bạn của tớ. Còn Yuuki đây là bạn cùng lớp với tớ' 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro