Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lâm Linh Khởi vốn dĩ đang nghiêm túc nghe lời anh nói, nào biết cuối cùng anh lại nói một câu như thế, chọc cho cô vừa thẹn vừa giận. Càng làm cho cô hỏng mất chính là cô có thể rất rõ ràng cảm nhận được gậy thịt của anh sau khi bắn tinh xong đã mềm nhũn lại lần nữa thức tỉnh giữa hai cánh mông cô, vật còn sống dần dần trướng lớn cũng từng chút lại từng chút chụp đánh lên da thịt mẫn cảm của cô.

Mặt cô đỏ bừng vặn vẹo, ý đồ tránh thoát châm ngòi mê hoặc lòng người, nhưng thân thể chưa thoả mãn lại khiến cho động tác đong đưa kháng cự cực kỳ giống với đón ý nói hùa. Thế là gậy thịt tà ác liền không kiêng nể gì, hoạt động giữa một mảnh hạ thân lầy lội, phập phồng giữa nếp gấp cánh mông, kích thích ra khát vọng rùng mình.

Hoa huyệt thở dốc khát vọng anh cho nhiều hơn, eo mông phập phồng tựa như câu dẫn, ngọt ngào đẹp đẽ khiến anh trầm thấp phát ra tiếng cười. Mặt Lâm Linh Khởi đỏ tận mang tai, hận mình không thể ngay lập tức tự nổ mạnh, đáng tiếc cô không có cách nào đưa chính mình lên chín tầng mây, chỉ có thể tùy ý anh áp lên mở bắp đùi ra, cảm nhận vật cứng thô to kia kia lại một lần nữa dựng thẳng lên, hướng về phía hoa huyệt đầm đìa nước sốt đâm vào.

Lúc này anh nửa ngồi dựa vào đầu giường, mà cô vốn đã dựa vào trong lòng ngực anh, bất lực mà tùy ý anh bài bố. Tư thái như vậy, khiến cho cô lần đầu tiên thấy rõ phân thân tà ác của anh. Trong nháy mắt, cô kinh ngạc vì vật kia quá lớn, hoài nghi bản thân mình làm thế nào có thể dễ dàng nạp vào được. Nào biết ở giữa hoa huyệt thở dốc, gậy thịt thô to nhẹ nhàng ấn đầu, đằng trước liền giống như là bị hút vào, lập tức bị hoa môi nuốt hết.

"Ô......"

Hình ảnh trước mắt cùng với phản ứng của thân thể, đối với cô mà nói quá kích thích, càng kích thích hơn chính là, người đàn ông nhẹ nhàng đong đưa eo mông, sau khi lấy côn thịt vẽ ra đường xoắn ốc ái muội trong cơ thể cô, liền rút lui ngay lập tức. Hoa huyệt tham lam liếm mút cùng sức mạnh gậy thịt cắm rút, khiến cho thân thể của cô phát ra tiếng vang cô pi khó nhịn khi anh rút ra khi, nước sốt sa đọa chảy ra dính nhớp, kéo theo ra những sợi ái muội, phảng phất như dưới thân hai người đã hoàn toàn hòa tan, không muốn chia lìa.

Lâm Linh Khởi nhắm mắt lại, muốn chặt đứt hình ảnh tà ác vừa nhìn thấy ra khỏi đầu, người đàn ông lại lại thổi khí nóng, dùng giọng nói giống như ác ma ở bên tai cô ái muội thở dốc: "Trước kia anh thường ôm lấy em từ phía sau nhỉ...... Chẳng qua cũng là từ phía sau tới, hôm nay chúng ta có thể đổi tư thế mới."

Nói xong, anh ôm cô hơi ngửa ra phía sau, khiến hai chân cô mở lớn, uốn gối đè lên chân dài rắn chắc của anh, Lâm Linh Khởi đến sức khép chân lại cũng không có, chỉ có thể run rẩy thân thể rên rỉ phát ra tiếng.

"A Quỹ...... Không cần như vậy...... A a...... Đừng như vậy a a......"

Gậy thịt thô to cũng không nóng lòng hoàn toàn đi vào cả cây, chỉ kiên nhẫn tiến tiến lui lui ở miệng huyệt, câu ra càng sâu khát vọng trong cô. Tinh dịch mới vừa bắn vào trong nữ thể, ở dưới sự cắm rút chậm rãi của anh, hòa với mật nước của cô chảy ra, chưng cất dưới nhiệt độ cơ thể hai người, tản mát ra mùi hương dâm mĩ nồng đậm.

Giờ này khắc này, bất kể là thanh âm, cảm giác hay hơi thở, đều đã khiến Lâm Linh Khởi phát cuồng, Quỹ vẫn ngại không đủ, nhéo lên hoa hạch sớm đã sưng to nóng lên kia, nhẹ xoa chậm vê, đè ép nơi ẩn nấp nhất của cô, cả trong lẫn ngoài đồng thời đều bị khoái cảm dày vò.

Cơ khát không có cách nào thỏa mãn, dục vọng lại ở trong vui thích liên tục tăng mạnh, đôi tay cô không có chỗ chống đỡ, chỉ có thể nắm chặt lại, ý đồ chống cự bị anh đùa bỡn, đáng tiếc thân thể bị mở ra lại chặt hẹp, cũng không có cách nào ngăn cản khoái cảm như dời non lấp biển mà đến.

Đầu ngón tay anh phảng phất như có lực hấp dẫn, khiến cho hoa hạch trong nữa thể hội tụ xúc cảm khó nhất nại, mỗi một lần anh nhấn lên, đều sẽ phát ra khoái cảm nóng cháy, từ hoa hạch theo máu tản mát ra toàn thân, rung động đến toàn thân cô đều tê dại. Mà thời khắc đó côn thịt chỉ xoay quanh ở miệng huyệt, càng tà ác làm người ta phát cuồng.

Hoa huyệt sớm đã ướt đẫm, bất kể có thít chặt chẽ như thế nào, đều không thể giữ côn thịt lại, rất nhanh liền bắt đầu co rút khóc nức nở, Lâm Linh Khởi cũng rên rỉ càng thêm rách nát. Quỹ thập phần vừa lòng cô không có cách nào tự kềm chế sa đọa, ôn nhu hỏi: "Không cần loại nào? Là muốn anh rời đi, hay là muốn anh vào sâu một chút?"

"Ô...... A Quỹ...... Anh hư...... Anh thật sự rất xấu...... Hô......"

"Em không thích à? Không thích anh liền rời khỏi."

Cử chỉ tà ác cùng với câu hỏi của anh, đáp lại là cô liên tục vừa khóc vừa kể lể, nhưng trả lời như vậy sẽ chỉ khiến anh càng thêm hưng phấn mà thôi, Quỹ ngậm cắn vành tai phấn nộn của cô, ở bên tai cô nhẹ giọng ép hỏi, Lâm Linh Khởi nào nhịn được tra tấn như vậy, không bao lâu liền buông giáp đầu hàng.

"Không...... Không cần lui a...... A Quỹ hư...... Anh đang bắt nạt em...... A a...... A a a......"

Lúc cô nói "A Quỹ hư" ngữ điệu thật sự quá mức mê người, cuối cùng Quỹ không nhẫn nại nữa, ôm chặt cô làm gậy thịt hướng tới nơi càng sâu hơn trong cô đi vào. Tư thế từ phía sau cắm vào hoàn toàn khác với tư thế giao cấu lúc vừa nãy, hơn nữa góc độ gậy thịt cương cứng tà ác như thế, lần này lập tức ma sát tới nơi sung sướng lúc trước chưa hoàn toàn bị khai thác, chọc cho cô phát ra tiếng yêu kiều.

Loại phản ứng này dẫn tới gậy thịt càng thêm kích động, điên cuồng ở trong cơ thể cô bắt đầu nhanh chóng cắm rút. Cô mở lớn hai chân, hoa môi lầy lội không hề che lấp mà nở rộ, khép vào mở ra, cánh hoa theo mỗi một lần anh từ sau hướng về phía trước đâm lên chạm vào tầng tầng xúc giác, hoa hạch sưng đỏ trướng đại bị mật nước nhuộm dần mà sáng trong dâm mĩ, hoàn toàn là sa đọa mị hoặc sắc thái.

Quỹ ở phía sau lưng cô, không cam lòng vì bản thân không có cách nào tận tình thưởng thức tư thái dâm loạn của cô lúc này, đôi tay từ dưới gối cô xuyên qua ôm lấy, bất chợt bế cô lên. Tư thế đột nhiên biến hóa kích thích, khiến trước mắt cô tối sầm suýt chút nữa ngất đi, nhưng thân thể chưa thoả mãn, rất nhanh vì anh liên tục ra vào mà từ từ tỉnh táo. Nhưng sau khi khôi phục ý thức, cô cảm thấy mình vì sao không dứt khoát cứ thế ngất xỉu đi, trạng thái hiện tại thật sự quá mức kích thích.
Anh dùng loại tư thái sa đọa này ôm cô xuống giường, trong lúc đi lại tẩu vẫn nông nông sâu sâu thọc vào rút ra trong cô, cho đến khi tới trước tấm gương sáng ngời trên bàn trang điểm, lại bắt đầu trêu đùa càng tà ác hơn. Chỉ cần cô mở hai mắt, là có thể thấy hoa huyệt của bản thân lõa lồ đang hân hoan khép mở, không chút liêm sỉ nào mà phun ra nuốt vào gậy thịt thô to.

Hoa môi đỏ tươi theo nhịp anh ra vào, trương ra tư thế có bao nhiêu dâm loạn liền không cần nói ra, cô thậm chí còn có thể nhìn thấy thịt non nơi miệng huyệt trong lúc gậy thịt đỏ đậm ra vào thấp thoáng bị quấy đảo mà lộ ra, thân thể của cô hoàn toàn hòa với không trung, đến nỗi anh chỉ cần nhẹ nhàng đem nâng cô hướng về phía trước, lực rơi xuống của cô liền sẽ khiên côn thịt phá vỡ hoa huyệt đang co rút, nhập thẳng vào nơi bí mật nhất ở sâu bên trong.

"Ngô...... A Quỹ...... Ô ô...... Em không được, sẽ hỏng mất a...... A a...... A a a......"

Cô ngâm nga nhắm hai mắt quay mặt qua chỗ khác, khoái cảm trong cơ thể cùng với lúc được anh ôm, ma sát giữa da thịt tạo thành điện lưu, lại ép cho cô không có cách nào chạy thoát khỏi bị cao trào đánh sâu vào, Quỹ hung hăng cắm rút thật sâu trong cô vài lần, mới khiến cô run rẩy hai chân đặt hai chân trên bàn trang điểm, ái muội hỏi: "Thật sự không được sao? Em mở to mắt nhìn xem...... Rõ ràng tiểu huyệt hưng phấn vẫn còn muốn kìa......"

Lâm Linh Khởi không muốn mở to mắt đối mặt, Quỹ lại ý xấu đẩy ra tầng tầng cánh hoa, tự thưởng thức hình ảnh hoa huyệt run rẩy ngậm cắn côn thịt dâm đãng, cũng vào lúc đóa hoa khép mở, dùng phân thân chậm tiến chậm ra, còn không quên khẽ hôn bả vai cô, hưởng thụ cô ngọt ngào rùng mình.

Lâm Linh Khởi bị anh làm cho gần như hỏng mất, đáng thương mà nói: "Thật sự...... Thật sự không được...... A Quỹ...... Người ta...... Là lần đầu tiên đó...... Còn tiếp tục như vậy thật sự chịu không nổi."

"Xác thật, là lần đầu của em, anh không nên phóng túng như thế." Anh liếm vành tai cô, giọng nói ôn nhu mà lại rối tinh rối mù: "Nhưng chúng ta xa nhau lâu như thế, anh luyến tiếc rời khỏi em..... Để anh lại bắn một lần nữa có được không?"

Trên thực tế, nếu Quỹ lập tức bứt ra, Lâm Linh Khởi biết mình cũng sẽ cơ khát mà khó có thể nhẫn nại, càng miễn bàn tới lời anh nói êm tai như thế, gậy thịt nhợt nhạt tiến lùi, bừng bừng phấn chấn phát ra giai điệu dụ hoặc, cô đỏ ửng bên tai lên tiếng, anh liền nhẹ nhàng nâng cằm cô lên, để cô ngửa sườn mặt ra cùng môi lưỡi anh giao triền.

"A...... Ngô ngô......"

Tất cả nhu mị rên rỉ đều bị anh tham lam nuốt vào trong bụng, thay thế là tiếng bạch bạch bạch bạch kịch liệt quấy đảo, phân thân của anh không chút do dự đẩy tốc độ nhanh hơn, điên cuồng thọc vào rút ra trong hoa huyệt mẫn cảm. Từ sau lưng xâm chiếm thọc vào rút ra, liên tục giao cấu ma sát đến nơi yếu ớt tận cùng chưa được khai thác, khiến cho nữ thể vốn dĩ vẫn đang ở trong dư vị chưa khôi phục, rất nhanh đã bị cuốn theo làn sóng điên cuồng cao trào.

Phần lớn nước sốt phun tung toé lên phần rễ côn thịt, làm dục vọng kia càng thêm nóng cháy, như dòng điện tê dại khiến cả người cô nhũn ra, vốn dĩ chân đang chống trên bàn trang điểm, cũng theo động tác giao hợp cao trào kịch liệt mà chảy xuống mặt đất, ở trong cao trào lâng lâng, hai chân run rẩy căn bản không chống đỡ nổi thân thể, vậy là gậy thịt trong cơ thể thọc vào rút r liền trở thành cột chống để cô không đến nỗi xụi lơ xuống mặt đất.

Nhưng cây gậy thịt thô to tà ác này điên cuồng dập nát lý trí cùng nội tâm cảm thấy thẹn của cô, đưa tham lam cùng nóng cháy của anh thẳng tới đáy lòng cô. Thân thể của cô lưu lạc, linh hồn cũng vì đó phát cuồng, tựa như hàng đêm không biết tới ngày mai của trước đây.

Khi cô gần như muốn ngưng lại hô hấp, cuối cùng Quỹ cũng buông lỏng môi cô nói thầm: "Anh nhớ rõ trước kia anh hay dùng tư thế này ôm em nhất...... Khi đó anh muốn nhìn rõ bộ dạng em ở trong lồng ngực anh, nhưng anh càng sợ ở dưới ánh đèn, em sẽ phát hiện anh không thuộc về thế giới hiện thực, thật ra không có tư cách để ôm em."

Lời nói bất chợt phát ra, khiến Lâm Linh Khởi thoáng tỉnh táo lại, chỗ sâu trong đáy lòng trong vì thế mà rùng mình, cô còn chưa kịp nói lời nào, Quỹ liền nhẹ nhàng nâng mặt cô lên, để cô xoay lại nhìn về phía hai người đối diện trong gương. Giờ này khắc này, nơi xấu hổ giữa hai chân cô tuy vẫn chưa lộ ra trần trụi như phía trước, nhưng tư thế hai người giao triền, lại làm sao không có ái muội đập vào mắt.

Cô nhỏ xinh mà anh lại cao lớn, thân thể của cô mềm mại mà làn da anh chứa đầy sức mạnh, làn da hai người tuy đều trắng, vẫn có thể đối lập phát ra ánh sáng hoàn toàn bất đồng. Anh của quá khứ, cho dù có cô gắng ôm cô như thế nào vẫn sẽ như băng đá lạnh buốt, nhưng hiện tại, cô hoàn toàn được khảm ở trong lồng ngực của anh, phảng phất như bọn họ vốn dĩ chính là một thể.

Hạ thân hai người tương liên, mà cô hoàn toàn là dựa vào anh ôm cùng thọc vào rút ra mới có thể duy trì tư thế đứng, trong nháy mắt, cô đột nhiên mơ hồ có thể hiểu được, vì sao Quỹ lại kiên trì muốn tiếp tục đoạn duyên phận không thể tưởng tượng này. Bọn họ đã từng có được lẫn nhau khắc sâu như thế, sau khi mất đi, đến cùng vẫn không có cách nào cảm thấy bản thân mình hoàn chỉnh.

Bởi vì cảm giác điều kiện hai người trong hiện thực chênh lệch quá lớn, cô vì có thể sẽ khốn đốn, cố ý bỏ qua nỗi đau không hoàn chỉnh kia, cho rằng dứt bỏ mới là lựa chọn chính xác, nhưng bị anh nói rõ ràng như vậy, cùng anh kết hợp thật sâu trong giờ khắc này, cô lại có thể nào phủ nhận, một lần dứt bỏ có lẽ sẽ chỉ làm đau xót càng sâu.

"...... A Quỹ...... A......"

Cô nhẹ giọng gọi tên người yêu, mà anh dùng một làn sóng khác càng kịch liệt hơn quấy đảo đáp lại, giống như mỗi buổi đêm trong quá khứ, cô nhắm mắt lại, đem chính mình hoàn toàn đắm chìm trong cao trào hoảng hốt. Giờ này khắc này, trong lòng cô chỉ có anh, thân thể của cô cũng chỉ có anh, chỉ có ở bên nhau, bọn họ mới thật sự hoàn chỉnh. Thể xác và tinh thần cô hoàn toàn phụng hiến, khiến cho anh ra vào càng thêm mãnh liệt, vì có thể hoàn toàn phẩm nếm hết thảy của cô, bàn tay to lớn của người đàn ông nắm chặt lấy vòng eo mảnh khảnh của cô, để gậy thịt ở giữa thịt non bừa bãi rong ruổi. Côn thịt thô to tràn đầy đem hoa kính căng ra, gân thịt cổ động giương nanh múa vuốt cọ sát nơi mềm mại, khát vọng nóng cháy lần lượt theo động tác của anh nổ tung mỗi một góc trong thân thể cô.

Ở giữa vô số pháo hoa, anh ở sau lưng cô thấp giọng nói: "Mở to mắt nhìn anh...... Nhìn xem chúng ta...... Chúng ta cuối cùng cũng ở bên nhau...... Đến khoảng cách sống hay chết còn có thể vượt qua, tương lai còn có vấn đề gì mà chúng ta không thể cùng nhau đối mặt."

Giọng nói của anh như tiếng hát, cô lại mở hai mắt nhìn về phía trước một lần nữa. Quả thật, đêm nay so với tất cả những đêm trong quá khứ không giống nhau, tư thế giao cấu quen thuộc, có nhiệt độ nóng rực mà trong quá khứ hai người không thể có được, lần này họ không phải là âm dương cách biệt, cũng không cần sợ hãi ngày mai sẽ phải chia lìa.

Tình yêu của họ tồn tại chân thật, thân thể va chạm có thể phát ra tiếng vang ái muội, khi da thịt ma sát với da thịt phát ra dòng điện đủ để bắn ra hoa lửa, có làm càn như thế nào để thâm nhập lẫn nhau, cũng không cần sợ hãi đối phương có thể sẽ đột nhiên từ đầu ngón tay biến mất.

Quỹ để cô nghiêng mình về phía trước, đôi tay đỡ bàn trang điểm, đong đưa eo mông hứng lấy anh đang trào dâng, ở trong cao trào thở dốc, hai mắt Lâm Linh Khởi thất thần nhìn dấu vết hai người giao hợp. Anh đứng ở nơi đó, thân hình cũng không thoắt ẩn thoắt hiện như trong quá khứ, anh thuộc về thế giới chân thật, trong lúc liên tiếp giao cấu, cô có thể cảm nhận được nhiệt độ và nhịp đập từ trái tim anh, thân thể anh cùng tình cảm anh dành cho cô đều có thể cảm nhận được, đều không phải là do cô ảo giác tưởng tượng trống rỗng.

Lâm Linh Khởi cuối cùng cũng dứt bỏ nỗi sợ hãi sâu nhất cùng chần chờ trong nội tâm, cao giọng ngâm nga nói: "A Quỹ...... A Quỹ...... Thích anh a...... Thích anh a a a......"

Quỹ cũng không vì những lời này của cô mà ngưng động tác lại, ngược lại tốc độ đưa đẩy càng nhanh: "Anh cũng...... Yêu em......"

Lúc cận kề hoảng hốt ngập đầu, Lâm Linh Khởi vẫn chưa nghe được câu yêu như  lời than nhẹ này của anh.Cô xoay tròn, rơi xuống, lại ở dưới sự dẫn dắt của anh phảng phất như bay lên. Ở phía sau lưng cô, xác thật là Quỹ của cô, mặc dù có chỗ xa lạ, vẫn như cũ có được linh hồn mà cô quen thuộc, mặc dù trở lại thế giới thực tại, anh vẫn như cũ có thể đưa cô bay về thế giới chỉ thuộc về hai người bọn họ.

Tiếng thịt va chạm dâm loạn quanh quẩn trong căn phòng rộng rãi, mặt kính sáng ngời rành mạch chiếu rọi hai người khó xá khó phân, mà ở sau lưng bọn họ, ánh trăng trên trời tựa như đang mỉm cười treo nghiêng trước màn che cửa sổ sát đất khép hờ.

Ánh trăng tràn ra từ khe hở trong bóng tối rõ ràng như thế trong sóng chiều liên miên không ngừng, kéo cô và anh cùng tới một thế giới khác. Ở thế giới này, bọn họ hoàn toàn có được lẫn nhau, có được mỗi một mùa xuân. Quỹ nắm tay cô, hôn cô, ôm cô đang run rẩy hai chân đến bên cạnh ghế sô pha đơn, đặt cô nằm sấp trên chiếc ghế mềm mại, tiếp nhận anh quấy đảo ở độ sâu vô cùng.

Lâm Linh Khởi tựa như bắt được thân gỗ đang trôi, nắm chặt tay vịn, chính là lúc anh thọc vào rút ra tạo thành sóng lớn, cô lần lượt bị đưa lên cao trào ngập đầu, eo mông cô toát ra giai điệu rùng mình, anh thì ở phía sau lưng cô phả ra tất cả tha thiết.

Cuối cùng, bọn họ đồng thời phát ra hợp xướng điên cuồng vui thích, cô dưới sự mất khống chế lãng dâm, anh gầm nhẹ đem tinh hoa sinh mệnh của mình lại lần nữa tiêm vào chỗ sâu trong cô. Mà lúc này đây, cô lại không có cách nào duy trì ý thức, khi anh dùng thân thể nói hết lời yêu, tùy ý anh ôm, rơi vào cảnh trong mơ giữa bóng tối ngọt ngào đẹp đẽ.
※※※

Đêm qua trận mưa rào vội vàng tới, sau cơn mưa trời lại sáng, hôm nay lại ngày mặt trời lên cao. Lâm Linh Khởi nằm trên giường lớn mềm mại, nhìn biển trời xanh thẳm bên ngoài cửa sổ sát đất, ánh mắt có chút dại ra.

Bất kể phong cảnh bên ngoài cửa sổ có đẹp thế nào, vào mùa này gần tới buổi trưa, nhiệt độ bên ngoài chắc chắn nóng đến đủ để cho người ta hỏng mất. So sánh với bên trong khách sạn bật điều hòa, nhiệt độ thoải mái khiến hết thảy đều trở nên không quá chân thật, nhưng Lâm Linh Khởi vẫn rất rõ ràng mình không phải đang lạc vào cảnh trong mơ, bởi vì toàn thân cô từ trên xuống dưới không có chỗ nào là không đau nhức cùng dấu hôn rõ ràng trên da thịt, thời thời khắc khắc nhắc nhở cô kết cục thê thảm sau khi túng dục.

Trước kia khi triền miên với Quỹ, hai người cũng không có khả năng chân chính giao hợp, cộng thêm tình huống của anh đặc thù, có rất nhiều tư thế không có khả năng tận tình thi triển, cho nên mặc dù ban đêm hai người có làm càn tới đâu, ngày hôm sau tỉnh lại, thân thể của cô cùng lắm chỉ có cảm giác hư không tê mỏi thôi, bởi vậy cô hoàn toàn không dự đoán được, thân thể chân thật va chạm hậu quả sẽ rõ ràng như thế.

Nói tóm lại, đêm qua lúc phóng túng cô thoải mái vô cùng, hôm nay tỉnh dậy lại cảm thấy mình giống như miếng giẻ lau, đã hoàn toàn bị chà đạp, toàn thân trên dưới không có một chỗ nào thích hợp, hơn nữa sau lại...... Có phải anh lại bắn vào trong  một lần nữa hay không, hình như còn là do cô đồng ý...... Như vậy có tính là hành vi nguy hiểm bị sắc dụ đến choáng váng không? Cẩn thận nghĩ lại, Quỹ nói vừa dễ nghe lại vừa nghiêm túc, suy nghĩ của hai người bọn họ về phương diện này có sự chênh lệch, cô không thể cứ luôn tùy theo ý anh như vậy được, tuy trực tiếp kết hợp với anh cảm giác thật sự rất tuyệt......

Nhớ tới những lời anh nói ngày hôm qua  lúc ôm cô, Lâm Linh Khởi vừa thẹn thùng lại vừa buồn rầu, rất muốn vùi mình trong chăn kêu to, cũng may, vào lúc cô chưa rối rắm đến làm ra chuyện ngu ngốc, Quỹ đã đi vào phòng ngủ, ngồi vào mép giường nhẹ nhàng vén lên tóc trên trán cô, dịu dàng nói.

"Sắp giữa trưa rồi, dậy ăn một chút đi."

Cẩn thận nghĩ lại, cô đã rất lâu không ở dưới cái nhìn chăm chú của Quỹ mà ngủ nướng, Lâm Linh Khởi quyết định hôm nay muốn dùng quyền chơi xấu nhiều hơn. Huống chi không phải đã có người chỉ ra, phụ nữ ở phương diện làm tình thật ra còn kéo dài hơn so với đàn ông sao? Vì sao hôm nay thoạt nhìn anh thần thanh khí sảng, thần thái sáng láng, mà cô lại như là khối giẻ rách vậy......

Lâm Linh Khởi híp mắt, dùng biểu cảm phức tạp nhìn Quỹ, dáng vẻ này với anh mà nói lại đáng yêu vô cùng. Mắt Quỹ mang ý cười, cúi người xuống nhẹ thơm môi cô, ở trên mặt cô phả ra hơi thở ái muội: "Lại không dậy nổi giường, anh rất sẵn lòng cả ngày đều cùng em đợi ở trên giường."

Nghe thấy những lời này của anh, Lâm Linh Khởi lập tức mở to hai mắt: "Em lập tức rời giường, lập tức rời giường!" Nói xong cô rất nhanh liền đẩy anh ra ngồi dậy, nhưng thấy anh tràn đầy nuông chiều mà nhìn cô, không nhịn được lại đáng thương tỏ vẻ muốn tranh thủ một chút đồng tình: "Toàn thân em đau nhức, hơn nữa mệt mỏi quá...... Thật sự rất cần được nghỉ ngơi."

Quỹ nghiêm túc đánh giá cô trong chốc lát, cảm thấy khí sắc của cô thật sự không tồi, thế là ý vị sâu xa mà nói: "Sau khi anh rời đi, chắc em cũng không duy trì thói quen vận động phải không?"

"Em có mà! Hơn nữa anh còn nhắc nhở em trong lịch ghi chú......"

Cô muốn cãi lại, nhưng nghĩ tới sau đó lời anh nhắc nhở dần ít đi, chính cô cũng càng ngày càng lười nhác trốn tránh, Lâm Linh Khởi liền có chút chột dạ, mà cô chột dạ lập tức bị anh bắt được, thế là Quỹ lộ ra một nụ cười sâu xa khó hiểu với cô, chọc cô nhịn không được mà phát run.

Kỳ lạ thật, lúc anh làm ma, dường như cô còn không cảm thấy anh đáng sợ như thế, hiện tại có thân thể, cảm giác áp bức giống như tăng lên gấp bội. Lâm Linh Khởi run rẩy hai lần, cuối cùng vẫn chỉ có thể ngoan ngoãn rời giường ăn cơm, rốt cuộc nói thật ra, cô cũng rất đói bụng.

Bữa cơm này vẫn như cũ gọi phục vụ mang đồ lên trong phòng cho khách, bởi vì Quỹ phát hiện ra, khi ở bên cạnh không có những người khác, Lâm Linh Khởi đối mặt với anh tương đối tự tại, mà hiện tại anh đang ra sức khiến cô buông lỏng khoảng cách cùng cảm giác xa lạ. Anh cũng biết tối hôm qua cô nói cũng không sai, cứ cho là làm cô mang thai, chớp nhoáng cùng cô kết hôn, cùng anh ở bên nhau hoàn toàn không cần buồn lo củi gạo mắm muối, cũng không có nghĩa đây là kết cục hạnh phúc mỹ mãn.

Tuổi tác và bối cảnh của hai người đều có sự chênh lệch, anh muốn nhanh chóng cùng cô xác định, đối với cô mà nói quả thật là có chút nóng nảy. Chỉ là anh phải nói như thế nào cho cô hiểu, sau khi tỉnh lại với ký ức không rõ ràng, anh loáng thoáng cảm giác được mình phải tìm được cô trong một khoảng thời gian nào đó, vượt qua thời hạn tâm tình liền lo âu có khả năng sẽ vĩnh viễn mất đi cô.

Còn may, căn cứ vào phản ứng tối hôm qua của cô, anh nghĩ dù sao mình cũng tìm được cô trước kỳ hạn rồi, cũng còn may, cô đối với anh xác thật vô cùng không muốn xa rời, chỉ cần anh bày ra ra thái độ ôn nhu, cô rất nhanh sẽ buông cảnh giác, toàn tâm toàn ý nhìn anh chăm chú.

Trải qua một đêm thâm nhập giao lưu, khi Lâm Linh Khởi đối mặt với Quỹ đã không còn co quắp giống ngày hôm qua mới gặp, lúc ấy nói chuyện phiếm cũng không tự chủ được mà làm nũng với anh, hơn nữa vì sợ bị anh dùng phương thức tối hôm qua để khiển trách, lần này Quỹ hỏi cái gì, cô đều ngoan ngoãn thành thật trả lời, hoàn toàn không dám dấu diếm điều gì. Kể từ đó, anh cũng xâu chuỗi lại chi tiết lúc ở chung càng ngày càng rõ ràng.

Quá khứ như sương mù tầng tầng bị vạch trần, trái tim gần một năm không biết nên yên trí nơi nào cuối cùng cũng tìm được về đúng chỗ. Đến lúc trời chạng vạng, bọn họ rời khỏi khách sạn đi thăm Pluto, Quỹ rất tự nhiên mà lại lần nữa dắt tay cô.

Cánh tay vừa ấm áp lại rắn chắc khỏe mạnh, bao bọc lấy cô trong lòng bàn tay, phảng phất như một lời thề trịnh trọng, hứa hẹn từ nay về sau sẽ dùng hết sức này vì cô che mưa chắn gió. Trong lòng Lâm Linh Khởi kinh hoàng không thôi, cúi đầu âm thầm ghét bỏ chính mình bổ não quá nhiều, rồi lại không nhịn được mặt đỏ tim đập vì cảm giác này.

Quỹ nhìn thấy bên tai cô đỏ bừng lên khẽ cười, có trong nháy mắt anh rất muốn giống như lúc trước vậy, ở nơi công cộng ôm lấy cô hôn môi, nhưng nghĩ lại vẫn từ bỏ, chỉ là nắm tay cô thật chặt.

Hoàng hôn giữa hè mặc dù không khí khô nóng, nhưng ánh hoàng hôn mà vàng kim tươi sáng rắc cho tất cả cảnh vật thêm một tầng mỹ lệ, thậm chí đến cả nơi Pluto nằm lại, ở đó vốn dĩ chỉ đặt một hòn đá, xung quanh mọc đầy cỏ cây, thoạt nhìn là một góc âm u bình thường, mơ hồ cũng được mạ lên ánh sáng màu kim.

Lâm Linh Khởi nghiêm túc bày ra đồ hộp, chắp tay trước ngực, lại nghiêm túc nói: "...... Pluto, thật ngại quá, ngày hôm qua nói muốn mang đồ lễ tới cho mày, cuối cùng hôm nay mới tới." Nói tới đây, cô dừng một chút, nghĩ đến chuyện ngày hôm qua, lại cảm thấy trùng hợp không thể tưởng tượng: "Nhưng mà hôm nay A Quỹ cũng tới, mày nhất định sẽ rất vui phải không."

Lúc này, Quỹ cũng ngồi xổm xuống tới gần nhìn nơi chôn Pluto, như suy tư điều gì một hồi lâu, đột nhiên quay đầu cười nhìn Lâm Linh Khởi nói: "007."

Nick name như trêu đùa này vừa nói ra, Lâm Linh Khởi liền bùng nổ, thẹn quá thành giận mà nói: "Anh anh anh...... Anh còn ở trước mặt Pluto bắt nạt em!"

"...... Anh chỉ là đột nhiên nhớ tới ý tưởng toát ra khi lần đầu tiên nghe thấy tên em."

"Dù sao anh chính là thích chê cười em, em nhớ rõ lúc ban đầu khi anh ở quanh đây chơi với mèo, phát hiện ra em đang nhìn anh, còn dùng một loại biểu cảm khinh người nhìn từ trên xuống dưới đánh giá em, giống như em vì anh trông đẹp trai mà không rời mắt được thật mất mặt." Lâm Linh Khởi bụm mặt bi phẫn nói: "Chính là thích giễu cợt em, rất xấu xa!"

Quỹ đầu tiên là sửng sốt, sau đó bật cười: "Khi đó anh vốn dĩ không có cách nào nhìn thấy mình trông như thế nào, sao có thể nhìn em như vậy được, em hiểu lầm rồi."

Lâm Linh Khởi không dự đoán được chuyện mình giấu trong đáy lòng có chút để ý lâu như vậy, thế nhưng lại là đáp án như thế này, ngơ ngác nhìn anh, anh lại nhẹ giọng nói: " Anh rất ngạc nhiên vì có người có thể nhìn thấy anh, muốn xác nhận đến tột cùng là em là người thật, hay là do anh ảo tưởng...... Lúc sau cười lạnh, là tự giễu bộ dạng ma quỷ của mình, nếu thật sự có người có thể nhìn thấy, nói vậy thì không quá đáng sợ, rốt cuộc em tựa hồ không bị dọa đến."

"Di......"

Hồi tưởng lại đoạn kia, anh không nhịn được lại cười nói: "Lần đó em nổi giận đùng đùng mà đi qua sao? Anh không hiểu sao, cũng không để trong lòng, nhưng mà sau đó em nhìn thấy anh liền trừng mắt, anh cảm thấy không thể hiểu được, lại muốn khiến cho em chú ý, liền cố ý cười lạnh mà chống đỡ, nhớ tới thật đúng là......"

"Quá ngây thơ......"

Lâm Linh Khởi cảm giác sâu sắc mình và Quỹ đều rất ấu trĩ, nhưng ấu trĩ có đôi khi cũng không có vấn đề gì, hai người mắt đi mày lại lâu rồi, cảm giác thật giống như có chút quen biết, bằng không Quỹ cũng sẽ không nhờ cô giúp đỡ, duyên phận đúng là thứ quá kỳ diệu.

Quỹ lên tiếng, đứng dậy xoa đầu cô, hai người cứ như vậy gần gũi mà sóng vai đứng đó, có thể cảm nhận càng sâu sắc anh cao lớn đĩnh đạc. Ngày hôm qua cô cảm thấy anh như vậy rất có khoảng cách, hôm nay cô lại cảm thấy anh như vậy khiến cô rất yên tâm, trải qua một ngày, cô cuối cùng cũng có thể tin tưởng, Quỹ của cô đã thật sự trở lại.

"Lúc ấy người khác không thấy được anh, không được ai phát hiện ra, không biết mình nên đi nơi nào, quả thật là mười phân tịch mịch. Anh không phủ nhận, lúc trước nói muốn báo ân, ngoài cảm ơn em ra, thực ra cũng là do anh quá rảnh rỗi, lại đối với em có chút tò mò, mới có thể nhất quyết đơn độc đi vào cuộc sống của em, nhưng lúc trước đồng ý ở bên em, cũng không chỉ là bởi vì tịch mịch."

Ngữ khí của Quỹ nhàn nhạt, nhưng Lâm Linh Khởi lập tức liền nghe ra, câu này là đáp lại tối hôm qua, lúc anh ép hỏi cô vì sao phủ nhận quan hệ giữa hai người, cô khóc hét lên câu nói kia.

Cho rằng trước kia bởi vì anh quá mức tịch mịch, cần được an ủi mới cùng cô ở bên nhau, xác thật là suy đoán từ sâu trong lòng Lâm Linh Khởi, ngày hôm qua xúc động hô lên, cũng không mong đợi có thể nhận được đáp án, nào biết anh lại nghiêm túc trả lời.

Trước kia khi ở chung, bọn họ sợ hãi không lâu sau phải chia lìa, rất nhiều vấn đề còn nghi ngờ về tình cảm đều chưa từng giải thích, cho rằng hỏi ra sẽ lập tức phá vỡ quan hệ ổn định, nhưng mà hiện tại nói ra, cảm giác dường như cũng không phải việc gì nghiêm trọng.

Chẳng qua lúc trước Quỹ là vì sao phải đồng ý ở bên cô? Chắc không phải là bởi vì cô tuổi trẻ xinh đẹp đi, tuổi trẻ còn được, nhưng bàn về sắc đẹp, cô còn kém anh một trăm lần đi...... Lâm Linh Khởi ở trong lòng phỉ nhổ chính mình một phen, rồi sau đó tò mò nhìn về phía anh, muốn hỏi lại ngượng ngùng. Quỹ đoán được ý tưởng của cô, lại cười mà không đáp: "Cho nên hiện tại, em có đồng ý chính thức hẹn hò với anh không?"

...... Lần đầu gặp mặt đã áp người áp giường bắn vào bên trong hai lần, hôm nay mới dắt tay ra hỏi cô có đồng ý hẹn hò hay không, trình tự hoàn toàn có vấn đề nha...... Nhưng nhìn thấy anh nghiêm túc chăm chú nhìn, mặt Lâm Linh Khởi đỏ lên, vẫn là nhẹ nhàng lên tiếng.

"Anh đang ở trước mặt Pluto đồng ý với em, không thể lại lừa gạt cảm tình của em, chỉ lo bản thân mà đá em. Em nói muốn báo ân, chính là nghiêm túc mà tính toán dùng thân báo đáp."

Quỹ cười nói, Lâm Linh Khởi ngẩng đầu, liền nhìn thấy khuôn mặt tuấn mỹ kia, ở dưới ánh hoàng hôn trở nên lấp lánh sáng lên. Hô hấp của cô chợt đông lại, mà anh nhiễm lên hào quang như vậy, thừa dịp bốn bề vắng lặng, cúi người hôn cô.

Anh vòng tay ôm eo cô, nhẹ nhàng nhấc cô lên, cô nhón mũi chân, ngửa đầu, hứng lấy nụ hôn đến không dễ dàng. Hai người gặp lại không phải là đã kết thúc, mà là một khởi đầu mới, có lẽ tương lai còn có rất nhiều vấn đề cần giải quyết, nhưng là giờ này khắc này, ít nhất cô nguyện ý tin rằng, họ có thể nắm tay cùng nhau đi tiếp.

Mặc dù cô còn có chút thấp thỏm, nhưng tựa như theo lời của anh, khi anh là linh hồn cô còn không sợ, anh khôi phục lại làm người, cô cần gì phải cất bước là chạy, dù sao cũng phải ở chung mới biết được có thể tiếp tục được hay không. Ở trong hàng ngàn vạn người, chỉ có cô mới có thể thấy được anh, ở trong vô số người, chỉ có anh mới có thể phát hiện ra cô, có lẽ duyên phận của họ vốn dĩ đã được định sẵn, bằng không vì sao Pluto phải đặc biệt tới đây đi vào giấc mộng tìm cô, thúc đẩy hai người tương ngộ lần thứ hai.

Nụ hôn này ôn nhu mà lâu dài, phảng phất sẽ hôn như vậy đến thiên trường địa cửu, mãi đến khi nắng chiều dần dần phai nhạt, hai người mới lưu luyến mà tách ra. Quỹ lần thứ hai nắm tay cô, nhìn mộ Pluto nói: "Pluto, cảm ơn mày còn nhớ rõ tao, cảm ơn mày làm tao tìm được cô ấy, hai chúng ta sẽ thật...... Tao đã trưởng thành, mày không cần lo lắng tao nữa."

"Di?"

Lâm Linh Khởi đột nhiên kinh hô lên, Quỹ khó hiểu mà nhìn về phía cô, lại thấy hốc mắt cô phiếm hồng mà chỉ vào đàu tường cách đó không, đó là nơi mặt trời ngả về phía Tây, mà ở trong ánh hoàng hôn dần tắt, mơ hồ có bóng dáng con mèo. Con mèo kia toàn thân đen nhánh, chỉ có bốn chân trắng rõ ràng, mà nó đang đứng trên đầu tường cao cao, cong cái đuôi nhìn về phía họ.

Quỹ chớp chớp mắt, không thể tin được bóng dáng con mèo trước mắt là thật, rồi lại nghe Lâm Linh Khởi run rẩy mà nói: "Đó là Pluto phải không? Anh có nhìn thấy không? Là Pluto sao?"

"Phải...... Là nó, anh thấy được......"

Giờ này khắc này, Quỹ không có cách nào lại nói thêm điều gì, kích động mà muốn đi về phía trước tới gần, Pluto lại lắc lắc cái đuôi, từ từ xoay người đi sang chỗ khác.

Tư thái quen thuộc kia, làm Quỹ bỗng nhiên dừng bước chân, thế là anh nắm chặt tay Lâm Linh Khởi, cùng cô nhìn nó từng bước một đi về phía hoàng hôn, cho đến khi biến mất ở trong tia sáng lộng lẫy cuối cùng kia.

Quỷ báo ân 【 hoàn 】

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro