End

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ hôm đó không thấy cậu đến gọi anh đi học, chẳng thấy cậu mang cơm đến cho anh, chẳng thấy cậu ngồi xem anh chơi bóng rổ, chẳng còn cậu kè kè đi theo anh như hình với bóng … Cũng chẳng một sms từ phía cậu. Bỗng nhiên anh thấy hụt hẫng đến lạ. Và ngày hôm đó, cậu chính thức rời xa anh. Anh bắt đầu lo sợ, cuống cuồng tìm kiếm cậu. Anh đến nơi mà hai người thường lui tới, hỏi han bạn bè về cậu, cố gắng đảo lại tất cả mọi điều có liên quan đến cậu trong trí óc, mong sao tìm thấy cậu. Anh hoang mang đến hoảng loạn. Anh sợ mất cậu. Thì ra cậu quan trọng với anh biết nhường nào!

Cuối cùng anh cũng tìm thấy địa chỉ nhà cậu, anh đến hỏi thì mẹ cô nói:

- Jimin đi Mỹ chữa bệnh rồi cháu à. Cũng không biết bao giờ mới về. Cơ hội sống là 50/50 – Mắt bà ươn ướt, rưng rưng, ánh mắt u tối, hướng về một nơi xa xăm – Cháu là Jungkook?

- Vâng, sao cô biết …

- Jimin nó bảo đưa cái này cho cháu.

Kook nhận lấy gói quà rồi lễ phép chào mẹ Jimin. Lòng anh bỗng hoang mang. Anh nhớ nụ cười ngốc nghếch của cậu, nhớ cái kiểu làm việc gì cũng lóng nga lóng ngóng, luôn khiến người khác phải lo, nhưng dù bị anh quát mắng vẫn chẳng một lời oán than. Cậu giản dị, thuần khiết. Cậu nhẹ nhàng như gió – gió mát tim anh. Cậu là hạnh phúc dịu dàng trong tim anh!

“Em thích anh từ rất lâu rồi, thích từ cái ngày đầu tiên gặp trước cửa nhà anh. Khi mà cuộc sống với em lúc này chỉ một màu đen u ám. Em thấy anh say, gục trước cửa, và đâu đó giọt nước mắt anh rơi. Lần đầu tiên em thấy con trai khóc, cảm thấy nỗi đau của anh còn lớn hơn em rất rất nhiều. Hình ảnh ấy cứ vương vấn trong tâm trí em. Cứ tưởng chỉ là phút giây thoáng qua, không bao giờ gặp lại. Vậy mà có thể gặp lại anh. Ngày em nhập học, khi thoáng thấy bóng anh, em cứ mãi đuổi theo. Thì ra duyên phận là điều có thật anh à.

Đáng lẽ em chỉ lặng lẽ dõi theo anh thôi, vì như thế cũng đủ hạnh phúc rồi. Nhưng bệnh em ngày càng nặng, em không biết mình có thể sống được bao lâu nữa, nên đã xin mẹ cho em thuê nhà đối diện nhà anh. Mẹ không hỏi tại sao cũng không ý kiến gì, chắc mẹ muốn giúp em thực hiện nguyện vọng cuối cùng. Vậy là em có thể bên anh và được quan tâm anh mỗi ngày.Em vui lắm.

Anh biết không, em thích anh, thích từ lâu lắm rồi, không phải chỉ mới thích anh đâu. Có lẽ vì anh như một ngôi sao mà em không thể nào chạm tới. Sau này em nhận ra, dưới cái vẻ ngoài lạnh lùng và bất cần đó là một người con trai rất dịu dàng, rất chu đáo và rất quan tâm người khác. Chỉ là anh không thể hiện ra thôi … Anh ơi, 1000 ngôi sao này đã đủ cho một điều ước chưa. Nếu đủ rồi em sẽ tặng nó cho anh. Ước mong anh sẽ mãi luôn hạnh phúc, đừng khóc như lần đầu mình gặp nhau. Vì em chỉ muốn anh khóc trước mặt em thôi.

2 tháng qua ngày nào em cũng sms, làm phiền đến anh. Đều đặn mỗi ngày. Chỉ duy nhất có một hôm, em phát bệnh phải nhập viện, bác sỹ nói phải ở lại kiểm tra nhưng em không chịu. Thời gian với em bây giờ quý giá biết nhường nào, em không thể lãng phí bất kỳ giây phút nào bên anh. Em không trách ông trời, chỉ là em gặp anh quá muộn, hạnh phúc dù ngắn ngủi cũng đủ làm em vui, em thấy mãn nguyện rồi.

Từ giờ không còn em làm phiền anh nữa rồi, chắc anh vui lắm. Em biết em phiền phức lắm. Nhưng mà anh nhớ ngủ sớm nha, đừng ham chơi game quá. Mùa đông sắp tới rồi, nhớ mặc ấm nha anh, em muốn đan khăn tặng anh, mà chẳng kịp rồi. Anh nhớ phải cười nhiều, đừng cau có như ông già nữa nhé. Anh cười trông rất đẹp trai … Hãy sống thật tốt nha anh! Em sẽ nhớ anh lắm đấy.

Và câu này em chưa bao giờ nói, nhưng giờ không nói sợ không kịp mất. Anh à, em rất yêu anh!”

Kook nghẹn ngào, mắt bỗng đỏ hoe. Nhận ra khoảng trống nơi trái tim đã được ai đó lấp đầy giờ đây lại bắt đầu vỡ tan …

Đồ hâm, em nhất định phải trở về đó biết không? Và trên mắt ai còn vương nhẹ một giọt nước – là giọt pha lê gió long lanh. Anh tin, ngày mai em nhất định sẽ về!

Không hẹn ngày về, không hứa sẽ đợi mong – Nhưng biết đâu yêu thương vẫn mãi chờ. Vì anh yêu em!

Busan, ngày gió lặng không tên!

=========



                     Cảm ơn các đọc giả đã ủng hộ truyện mik ❤❤

    _Suu_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro