PN1 🥩

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phiên ngoại 1:
Không phải tự nhiên mà Taehyung nhận ra rằng Jungkook ngày càng thích cười hơn.

Lúc trước khi kết hôn cậu thường rất im lặng, rất ngoan ngoãn, bảo gì nghe đấy, lúc nào cũng chỉ dạ dạ vâng vâng nhưng tuyệt nhiên không bao giờ cười. Anh lúc ấy cũng không quan tâm lắm vì cuộc hôn nhân này chỉ là do thỏa mãn yêu cầu của hai bên trưởng bối.

Nhưng từ sau lần đầu tiên anh cùng cậu ân ái thì cậu ngày càng thích cười, có lúc đang ăn sáng với anh thì Jungkook cũng sẽ thất thần ngồi cười ngây ngô để lộ ra hai cái răng thỏ làm anh hơi mất tập trung, lúc lau nhà cũng sẽ cười mỉm, có lúc cùng ngồi xem TV với anh cũng sẽ cười, trông rất ngớ ngẩn. Taehyung rất thắc mắc, không biết trong cái đầu nhỏ đó đang nghĩ gì mà lúc nào cũng có thể cười vui vẻ đến như vậy.

Vừa hay hôm nay có một buổi họp mặt gia đình, cả hai bên nội ngoại đều có mặt ở nhà của ông bà Kim, hai người cùng nhau chuẩn bị đến đó.

Taehyung loay hoay mãi cũng không thể kiếm được cái caravat yêu thích của mình, tâm tình có hơi bực bội thì thấy Jungkook hai mắt sáng trưng cầm caravat nhìn mình, anh có hơi buồn cười, lúc trước nhìn thế nào cậu cũng không thấy có biểu tình gì, bây giờ thì lúc nào cũng thấy cậu vô thức bán manh, anh ngoắc cậu lại, Jungkook ngoan ngoãn chạy bịch bịch vài bước đến chỗ anh, cậu ngượng ngùng hỏi:

- Em thắt caravat cho anh nhé?- Vừa nói vừa nhìn anh bằng đôi mắt thỏ con, mắt cậu rất có hồn, vừa sáng vừa trong, nhìn đến tâm can anh ngứa ngáy, bỗng dưng Taehyung nổi máu lưu manh, nói nhỏ vào tai Jungkook gì đó làm mặt cậu đỏ bừng lên, cậu nhanh chóng thắt caravat cho anh, động tác rất thành thục, không giống như lần đầu tiên thắt thử.

Taehyung nhìn xuống cái lỗ tai trắng mịn nay đỏ như nhỏ máu thì lại nổi ý trêu chọc, ghé sát vào tai cậu thổi khí, Jungkook bị giật mình, ngẩng đầu lên trừng mắt nhưng suy nghĩ làm như vậy thì không phải phép lắm nên cậu lại ngậm ngùi cúi xuống, khuôn mặt oan ức đến đáng thương. Anh thấy như thế thì mềm lòng, hôn hôn xuống đỉnh đầu của cậu rồi dỗ cậu mau chóng ra ngoài xe, Jungkook thấy vậy thì hừ nhẹ ngoài miệng, nhưng trong lòng đã có biết bao bong bóng màu hồng nổ lách tách rồi.

~~~~~~~~

Trên bàn ăn dù có tránh đến đâu thì Jungkook cũng bị những người họ hàng chuốc không ít rượu, lại thêm tửu lượng kém nên người cứ nhũn hết cả ra. Cậu khi say rất an tĩnh, ai cũng không nhìn ra nhưng Taehyung thì biết rất rõ rằng cậu đang say rồi, bé cưng hôm nay uống không ít rượu đâu, sợ sáng mai cậu đau đầu nên liền đỡ cho cậu vài li sau đó nhất quyết từ chối không uống nữa.

Ông bà Kim thấy những hành động ngầm đó của Taehyung thì cười thầm, con trai ông bà cũng không phải là lãnh cảm đâu nhỉ? Nhớ hồi xưa tỏ thái độ ràng không thích cuộc hôn nhân này mà, cuối cùng cũng đến lúc bị vả mặt rồi phải không con?

Taehyung thấy Jungkook càng lúc càng nhíu mày liền lo lắng, xin phép cả nhà sau đó đưa Jungkook ra ngoài xe. Khi anh an vị ngồi trên xe mới nhớ tới con ma men không thể tự thắt dây an toàn được liền nghiêng người qua giúp cậu gài lại, vừa cài chốt xong mới sợ cậu nôn ra xe, anh tốt bụng nhắc nhở:

- Muốn nôn thì nói tôi..!- Chưa nói hết câu thì thấy khuôn mặt cậu cười ngô nghê hôn cái chóc lên môi anh, miệng còn lèm bèm nói:

- Taehyungie đẹp trai quá đi, hihi..- Nói xong lại hôn bẹp bẹp vài cái lên môi anh.

Taehyung ngạc nhiên, sau đó phì cười, gì đây hả? Khi say cậu biến thành ai đây chứ? Dạn dĩ như vậy, không hề giống cậu một tý nào. Chấn chỉnh tâm tình xong, anh xoa xoa tóc cậu, mềm mượt như vậy làm anh không muốn rời tay chút nào, người nào đó sau khi phá rối xong thì ôm gối ngủ ngon lành, bỏ lại ai kia đến khóe môi dọc đường đi về cũng không thể ngừng nhếch lên được.

~~~~~~~~~~~
Khó khăn lắm anh mới đưa cậu được đến lên giường, đang thay đồ cho cậu thì cậu lại bất chợt ôm chầm lấy anh, hai người liền ngã lên giường, anh buồn cười:
-Làm sao vậy hả? Sao lại dính tôi như vậy, hửm?- Vừa nói vừa ôn nhu vén tóc cho cậu.

-A...- Jungkook ngây ngốc, chồng mình đẹp trai quá đi mất.

Thấy cậu lại cười ngốc ngốc, Taehyung bất đắc dĩ cười khổ, khẽ nhéo má cậu, hỏi:

-Làm sao thế hửm? Sao suốt ngày cười ngốc thế này, nói cho tôi biết được không, Jungkookie?- Anh dụ dỗ, ngày thường anh cũng rất tò mò nha, liền nhân lúc cậu say thì dỗ cậu nói ra, dù gì lời nói trong lúc say lúc nào cũng là lời thật lòng.

Jungkook thần thần bí bí kéo tay anh, tay níu lấy tay áo anh kéo lại kéo nhưng mà mãi không kéo được, cậu bĩu môi, mắt ầng ậc nước nhìn anh, Taehyung sợ cậu thật sự khóc liền nhích tai lại gần môi cậu, ý bảo cậu có thể nói nhỏ cho anh nghe. Cậu thấy thế thì rất hài lòng, miệng cười khúc khích, nhỏ giọng thì thầm:

-Nói cho Taehyungie nghe nèe~~ Vì cuối cùng....cuối cùng em cũng được làm vợ anh đó nhaa~~ Hihi~ Người ta thích anh lắm đó...- Cậu nói xong thì lấy hai tay ôm lấy mặt anh, bắt anh đối diện với đôi mắt mình, bấy giờ Jungkook mới mơ màng hỏi anh:

-Anh... anh có thích em không?- Thấy anh im lặng, cậu oan ức nói tiếp - Anh mà hông có thích em thì em...thì em khóc đó nha~ Sau đó như muốn chứng minh lời mình nói, hai hốc mắt cậu dần đỏ lên, nhưng nước mắt chưa kịp rơi xuống thì môi cậu đã được môi anh áp vào, tham lam mút lấy khoang miệng còn vương mùi rượu của đối phương, Taehyung thầm nghĩ "Mày cuối cùng cũng không còn đường lui nữa rồi, Taehyung à".

~~~~~~~~~
Hôm nay say nên Jungkook dạn dĩ hơn rất nhiều, hai tay luôn sờ loạn trên người anh, còn khiêu khích hôn liếm vào hầu kết làm Taehyung như muốn phát điên, anh cũng không hề khách khí, thậm chí còn rất hưởng thụ từng cái động chạm đó của cậu.

Chẳng mấy chốc hai cơ thể trần trụi đã dán vào nhau, hơi thở dốc của đối phương làm người kia ngày càng hưng phấn, hai cánh môi của Jungkook không ngừng bị anh chà đạp đỏ hồng lên, căng mọng như một trái cherry đang chờ người đến hái.

Vừa khuếch trương xong Taehyung đã không nhịn nổi mà tiến vào, khẽ thở dài thõa mãn, Jungkook lúc say rất thích làm nũng, vẫn đòi anh hôn từ lúc nãy đến giờ, đúng là tiểu tổ tông này lúc say thật khó hầu hạ mà.

-Hư, ông xã...ông xã..ahh~ Nhẹ một chút!- Cậu vặn vẹo người, cảm giác bị lấp đầy đúng là vừa sung sướng vừa thống khổ mà.

Taehyung cũng không dễ chịu gì, nhẫn nhịn lắm mới không ngừng trừu sáp vào bên trong ấm nóng của cậu. Thế mà người kia chẳng hề biết, miệng thì chứ kêu chậm một chút, nhẹ một chút nhưng cái mông lại cứ như có như không lắc qua lắc lại làm anh muốn ngất đi vì nghẹn.

-Ông xã nhẫn nhịn rất mệt mỏi đấy Gukkie à! Ông xã không muốn nhịn nữa rồi, ha, ăn bao nhiêu mà lại không béo lên chút nào, đều dồn hết vào cái mông nhỏ này rồi có phải không hửm? - Vừa nói vừa ngắt nhẹ cái mông cậu, vừa xoa có vài cái hai cánh mông đã hồng lên, vừa ngon miệng vừa đẹp mắt làm anh thích không dứt tay ra được.

-Không muốn...không muốn bị nhéo mông, huhu, bỏ tay ra..ahh hic~ Hai cánh mông vừa bị anh xoa, cúc hoa cũng không ngừng nuốt a nuốt côn thịt vào, cảnh tượng này tốt nhất là không nên để Jungkook thấy được, không thì với da mặt mỏng manh này của cậu sau này sẽ không dám rên trên giường nữa đâu.

"Thật muốn quay lại cho em ấy nhìn thấy mình đã phóng đãng như nào", dù nghĩ như thế nhưng Taehyung vẫn nhịn lại, nhớ đến những lần trước làm tình cậu đều không dám rên lên, đôi mắt ngập nước chỉ dám nhắm nghiền lại, miệng thì cắn lấy tay của chính mình, khuôn mặt ửng hồng khi bị khi dễ. Từ lúc đó anh đã quyết định muốn phá hủy hình tượng này của cậu, muốn cậu mất khống chế trong bể tình dục này, muốn cậu bật khóc, muốn cậu dâm đãng rên rỉ cho bản thân mình nghe.

Taehyung lật người cậu lại, ép cậu nhìn vào mắt mình, chỉ khi thấy cậu mắt ngập nước cầu xin anh mau yêu thương cậu, anh mới hài lòng hôn xuống khóe môi, cơ thể cũng không ngừng rung lắc điên cuồng. Hai chân Jungkook ngoắc vào lưng anh, vừa chịu những va đập mãnh liệt của anh vừa nức nở thổ thộ:

-Thích anh... huhu... thích...ư...anh nhất...

Anh nghe thấy thì lồng ngực rung động, sau đó động tác càng thêm cuồng dã, môi anh lướt từng tấc da trên cơ thể cậu, để lại nhiều dấu hôn ngân to nhỏ khắp cổ cùng xương quai xanh của Jungkook.

-Có muốn tôi bắn vào trong hay không hửm?- Thật ra anh cũng chỉ hỏi cậu như thế thôi, nhưng bản thân anh đã quyết định sẵn rồi. Động tác ngày càng nhanh hơn, Jungkook hai tay từ lúc nào đã nắm chặt ga giường, môi cũng chịu không nổi mà cắn vào bả vai anh, cả người căng cứng, câu trả lời đến bên môi cũng không thể thốt lên lời, chỉ có thể mơ màng nghĩ "Chỉ cần là anh, anh muốn như thế nào cũng được cả"
.
.
.
.
.
Written by _Hannie_rosegene

Phiên ngoại này là lúc Taehyung bắt đầu chấp nhận tình cảm của Jungkook nên mình vẫn để xưng hô là tôi-em nha, nghe cũng rất là tình thú phớ hong mọi người 😝

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro