Chương II: Rắc rối (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khang vui vẻ đạp chiếc xe cũ nát lao băng băng trên con đường sỏi xóc lộn ruột, trong một khu rừng già mát lạnh. Bỗng cậu phanh gấp, vệt bánh xe kéo dài trên mặt đường.

Trước mặt Khang là một ngôi nhà nhỏ, cũ kỹ, được ghép lại từ những thân cây. Nó nằm lọt thỏm, xa xăm trong góc tối nhất của một khu vườn đầy cỏ dại và những cây cổ thụ cao vọt trời, bao quanh khu vườn là hàng rào gỗ mỏng manh. Một bầu không khí âm u, cô quạnh ôm trọn lấy ngôi nhà. Trông nó hoàn toàn không có dấu vết của sự sống.

Đột nhiên, cửa sổ phía trước ngôi nhà mở ra để lộ một màu đen kịt bên trong. Tiếng cửa đã cũ kêu kẽo kẹt ghê tai. Khang có cảm giác rằng ngôi nhà đó đang theo dõi cậu, nó muốn cậu tiến sâu vào trong.

Cảm giác gai gai chợt chạy dọc sống lưng Khang. Có thứ gì đó đã tóm lấy sự chú ý của cậu và lôi về phía ngôi nhà. Hình như, có ai đó đang cười với cậu. Một điệu cười văng vẳng, khúc khích, nó vừa đáng sợ, nhưng lại có chút hiền dịu và vừa quen thuộc.

Khang tự nhủ: "Khang ơi, quay về! Bây giờ mà vào là ăn cám đó Khang".

Với ý nghĩ đó, Khang quay xe ngay. Nhưng tiếng cười phảng phất trong không khí đã khiến cậu phải dừng lại, nó có sức hút thật kỳ lạ. Sau một phút đắn đo, Khang quyết định dồn hết can đảm, dựng xe bên ngoài cổng, rồi một mình tiến vào bên trong.

Ánh sáng gắng sức len lỏi qua từng tán cây, tạo thành vô số đường chỉ rẽ màn tối giúp Khang nhìn đường. Vừa đi, Khang vừa lo lắng. Cậu không biết trong đám cỏ dại cao đến hông sẽ có thứ gì. Rồi dần dần, đôi chân rón rén cũng đưa cậu đến trước cửa ngôi nhà u ám.

"Xin chào, có ai ở nhà không?"

Khang hỏi nhưng không ai trả lời. Cậu quay người định đi về phía cổng thì bị hai cô gái xinh đẹp, mặc bộ đồ trắng toát, cao bằng cậu đứng chặn ngay sau lưng. Họ cười tít mắt và dí sát mặt vào cậu.

Quá bất ngờ, Khang giật mình lùi lại, hét toáng lên. Còn hai cô gái kia không có phản ứng gì. Họ chỉ muốn mời cậu vào nhà chơi.

Khi đã bình tĩnh, Khang hỏi: "Hai bạn sống ở đây à?"

"Dĩ nhiên là vậy."
"Dĩ nhiên là vậy."

Hai cô gái đồng thanh trả lời.

"Tớ xin lỗi vì đã tự ý vào đây. Tớ đã nghe thấy ai đó cười với tớ, là hai bạn sao?" - Khang hỏi một cách lịch sự.

"À, ra thế, rất lâu rồi chúng tớ không được nhìn thấy ai. Chúng tớ vui quá."
"À, ra thế, rất lâu rồi chúng tớ không được nhìn thấy ai. Chúng tớ vui quá."

Hai cô gái đồng thanh đáp lại, không quên kèm theo những tiếng cười.

Quả không sai, chính là hai tiếng cười này. Cô gái tóc dài xõa ra có điệu cười dịu dàng, còn cô gái tóc ngắn có điệu cười tinh quái, bí ẩn và đáng sợ.

"Mời bạn vào nhà chơi, chúng tớ sẽ chăm sóc bạn cẩn thận."
"Mời bạn vào nhà chơi, chúng tớ sẽ chăm sóc bạn cẩn thận."

Hai cô gái nói.

Lời mời gọi của họ làm Khang chột dạ. Cậu cảm thấy có điều gì đó bất thường. Cậu vờ như nhìn đồng hồ, rồi viện lý do để ra về.

"Tớ đang có việc vội quá, xin phép hai bạn, tớ phải về".

Nụ cười trên môi cô gái tóc ngắn liền vụt tắt, cô ta giận dỗi, vùng vằng đi vào trong nhà. Còn cô gái tóc dài thì vẫn nhoẻn miệng cười, cô ta nói:

"Rất vui vì được biết bạn".

"Tớ cũng vậy." - Khang lịch sự đáp lại.

Khang chào tạm biệt. Cậu bước nhanh ra khỏi cổng rồi trèo vội lên xe. Cậu nhìn lại ngôi nhà gỗ một lần nữa như để xác nhận những gì vừa diễn ra.

Cánh cửa ngôi nhà vẫn mở toang thay cho lời chào đón của hai cô gái quái gở. Bên trong nó vẫn tối đen như mực, bóng tối của khu vườn đã xâm chiếm và nuốt chửng toàn bộ ngôi nhà.

Bỗng tiếng cười ở đâu lại vang lên, nhưng lần này chỉ có chất rùng rợn của nó.

"Hẹn gặp lại".

Một giọng nói thì thầm ngay sát tai Khang. Cậu trợn mắt lên, quay phắt lại phía sau. Cô gái tóc ngắn đang ngồi trên gác-ba-ga và chăm chú nhìn cậu. Đôi mắt cô ta chỉ có một màu đen sâu thẳm.

Quá sợ hãi, Khang vùng dậy.
____________________

Khang ngồi bật dậy trên giường. Đôi mắt cậu mở to, nhìn chằm chằm vào bức tường đối diện.

Mặt trời đã lên cao, ánh nắng chiếu sáng rực rỡ khắp căn phòng. Tiếng đồng hồ kêu inh ỏi, cảm giác ấm nóng của căn phòng, của cơ thể, của tất cả mọi thứ đang hiện diện kéo tâm trí Khang trở lại với thực tại.

Cậu vừa có một giấc mơ kỳ lạ, gần như một cơn ác mộng. Nhưng Khang không để tâm, cậu nhanh chóng quên đi chúng.

Khang vươn người rồi đi ra khỏi giường. Sau khi vệ sinh cá nhân, thay quần áo, cậu đạp xe đến chỗ làm. Nắng vàng chào đón cậu như muốn thông báo rằng hôm nay sẽ là một ngày rực rỡ, nhiệt huyết.

Khi Khang đến nơi, Tiên đã dọn dẹp xong. Tranh thủ lúc chưa vào giờ đông khách, Tiên dẫn cậu đi tham quan.

Bông Thủy Tiên Nhỏ nằm lọt thỏm trong một con ngõ vắng vẻ, xung quanh nó là nhà cửa cổ kính, cao san sát. Chúng luôn khóa chặt, im lìm và hiếm khi có bóng người ra vào.

Bông Thủy Tiên Nhỏ được chia làm hai phần chính gồm phần cửa hàng hoa để kinh doanh và phần nhà để ở. Tất cả đều được thiết kế theo lối kiến trúc phóng khoáng, đơn giản, hiện đại, có chút hơi hướm Hy Lạo, đặc biệt sử dụng màu trắng ngà làm màu nền và dùng nhiều kính để tăng thêm ánh sáng cho không gian bên trong.

Phần cửa hàng được xây ngoài cùng, cao một tầng, từ trong ra ngoài đều bầy hoa. Phía trước là khoảng sân dưới tán cây ngân hạnh rồi đến con ngõ rộng. Tại mặt tường bên ngoài có bố trí một tấm kính lớn, lệch trái để khách hàng có thể nhìn thấy bên trong cửa hàng. Còn cửa ra vào được bố trí lệch phải, cùng phía với cây ngân hạnh. Cánh cửa này được làm bằng gỗ, vị trí tường ngay phía trên có gắn đèn và chuông để báo hiệu khi mở cửa. Cách giữa tấm kính lớn và cửa ra vào là một đoạn tường, sát phía trước có đặt một chiếc ghế băng bằng gỗ đủ cho bốn người ngồi.

Phần mái của cửa hàng hoa được đổ bằng, lát gạch men xanh lá, có xây lan can, phía trên bố trí những chậu cây nhiệt đới xanh mướt và một số chậu hoa khác. Góc trái của sân trên mái còn có một bộ bàn ghế hình chữ nhật và một chiếc ô loại lớn để che chắn cho những ai ngồi đó. Chiếc ô được sử dụng vào ngày mưa vì tán cây ngân hạnh chỉ cản được nắng. Phần mái phía trên xây nhô ra một chút và được đỡ bởi hai chiếc cột, chống ở hai đầu, tạo thành chỗ che trú mưa cho bên dưới. Cả hai chiếc cột được gắn đèn để thắp sáng vào ban đêm. Biển hiệu "Bông Thủy Tiên Nhỏ" được treo trên chiếc cột bên trái.

Bên trong cửa hàng, sàn nhà được lát những viên gạch hình chữ nhật, màu nâu sáng. Đối diện cửa ra vào là quầy tiếp đón khách và bàn ghế để ngồi khi cần, khoảng không gian còn lại dùng để trưng bày hoa. Tiếp theo là bức tường ngăn cách khu vực kho lạnh cất hoa, nơi chuẩn bị hoa với khu vực bên ngoài.

Sau cùng của phần cửa hàng là tường, có cửa thông tới phần nhà ở. Trên bức tường này có ba ô kính hình vòm để dẫn ánh sáng từ bên ngoài vào trong.

Phần nhà ở được xây trong cùng, cao hai tầng. Giữa nó và cửa hàng hoa bên ngoài là một khu vườn nền cỏ, có đường gạch bê-tông, cầu thang dẫn lên khoảng sân trên mái của cửa hàng hoa được đặt ở đây.

Mọi người gọi đó là khu vườn giữa. Hai bên sườn vườn có trồng nhiều loại cây nhiệt đới, hoa và đặc biệt là hoa hồng để trang trí. Một số được đặt vào chậu, một số được trồng trực tiếp trên đất, một số lại được trồng trong chậu đặt trên các cột trụ.

Ở góc phải, trong cùng của khu vườn trồng một cây liễu lớn, phía trước cây liễu có một hồ nước nhỏ hình chữ nhật xoay dọc, bên trong có trồng hoa súng cảnh, lòng hồ được lát những hạt gạch nhỏ hình ô vuông, màu xanh lá nhạt và xanh nước biển.

Sát phía sau cây liễu là một khối nhà thấp, hình hộp chữ nhật, nó nhô ra và thông với tầng một của căn nhà hai tầng, các mặt tường của nó đều có một hàng ngang những ô kính hình vuông xếp sát nhau. Ngay chính giữa, phía trên các dải kính đều có gắn đèn. Bên trong khối kiến trúc này là khu vực nấu ăn. Ở góc trái, trong cùng của khu vườn trồng một cây dã hương lớn để che nắng cho cả khu nhà ở.

Tầng một của căn nhà hai tầng xây âm so với mặt đất, sàn nhà được lát gỗ màu nâu thẫm. Cửa ra vào đặt ở bên trái, nó được làm bằng gỗ, bên trên có gắn đèn phong cách cổ điển.

Mặt tường phía trước của tầng một có một ô kính hình vòm lớn, gần cửa ra vào và cũng có một dải các ô cửa kính hình vuông, nằm ngang, xếp liền nhau. Tầng một có chức năng làm nơi giặt giũ, nấu nướng và ăn uống.

Tầng hai của căn nhà được xây thụt vào trong một chút để tạo thêm khoảng sân trên mái của tầng một. Khoảng sân này nối liền với mái của khối nhà hình hộp chữ nhật nhô ra ở góc phải căn nhà. Mặt sàn của toàn bộ sân trên mái của tầng một cũng được lát những ô gạch vuông, nhỏ nhắn, màu men xanh lá, có đặt thêm một bộ bàn ghế nhỏ và vài chậu cây chuối cảnh ở trên đó.

Có một cầu thang đuợc xây âm vào nhà, ở ngoài cùng bên trái của tầng một, phía sau cây dã hương. Nó được dùng để đi từ khu vườn giữa lên khoảng sân trên mái tầng một.

Tầng hai được dùng làm nơi ngủ nghỉ. Mái của nó được đổ bằng. Phần tường phía sau cây dã hương, trên tầng hai có một tấm kính hoa đồng mái vòm đơn giản, mặt trong của tấm kính đối diện với cầu thang. Từ tầng hai cũng có cửa đi ra khoảng sân trên mái tầng một.

Đằng sau cùng của căn nhà hai tầng còn có khoảng sân hẹp dùng làm nơi phơi phóng.

Theo lời kể của Tiên, Bông Thủy Tiên Nhỏ đã được xây dựng từ cách đây rất lâu. Qua nhiều đời chủ, nó dần được cải tạo lại như ngày nay.

Kết thúc phần giới thiệu, Khang được Tiên giao cho một túi hạt giống, phân bón và vài dụng cụ cần thiết để trồng thêm một số loại cây cho khu vườn giữa.

Nhưng khi Khang vừa chuẩn bị đào hố thì Tường liền gọi cậu từ khoảng sân trên mái của cửa hàng hoa:

"Này Khang, lên đây làm cho tôi cái này"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro