Chương 1: Đá anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit:Anh

TRUYỆN CHỈ ĐĂNG TẢI Ở WATTPAD, NHỮNG NƠI KHÁC LÀ ĂN CẮP
_____________________

Nếu nói đời này Tảo Tình có người nào không muốn gặp lại nhất, vậy nhất định là Lý Bình Xuyên.

Cấp ba bị cô tàn nhẫn đá, khi chia tay cũng không chút lưu tình, lời gì khó nghe nhất đều nói ra hết, để lại một bóng hình chật vật cùng tệ hại —— Lý Bình Xuyên.

Nhưng rất không khéo.

Cô đã gặp lại Lý Bình Xuyên.

Xa cách nhau bốn năm.

*

Còn ở thời điểm, địa điểm cực kỳ không thích hợp. Không gian, là cô vẫn chưa tỉnh, bị tiếng chuông reo ngoài cửa ồn ào làm đau hết cả đầu, tối hôm qua ở quán bar chơi đến rạng sáng mới về, thời gian cô nhắm mắt lại ngủ, chỉ vỏn vẹn hai tiếng.

Cồn còn sót lại vẫn ở trong cơ thể quấy phá.

Đầu cô đau muốn nứt ra, bản thân mặc quần áo gì cũng không biết cứ thế đi mở cửa, mắt đau nhức không mở nổi, chỉ hé mí mắt nhìn ngoài cửa.

Một tia sáng nhạt của buổi sáng dừng lại trên thân ảnh của người ngoài cửa.

Tây trang giày da, cà vạt thuần màu đen, áo sơ mi trắng cổ áo trắng đến chói mắt, hướng lên trên, là một đoạn yết hầu lồi lõm lại mảnh khảnh, vào cái mùa xuân này, cực kỳ có uy lực hormone.

Phản ứng đầu tiên của Tảo Tình, đây là một người đàn ông đẹp trai.

Nhưng phản ứng thứ hai, đây là cái người bị cô đá, người đàn ông đẹp trai.

Cô gặp lại Lý Bình Xuyên.

Chia tay hồi cấp ba, anh bi thương mà hỏi: "Em chơi đùa anh à?"

Tảo Tình gật đầu.

Đoạn tình yêu này đột nhiên im bặt.

Vô thanh vô tức.

*

Giờ phút này, người đàn ông ngoài cửa lại giống như không hề quen biết cô, thanh thanh lãnh lãnh, giọng nói không mang theo độ ấm, "Triệu tiên sinh bảo tôi tới lấy đồ."

Triệu tiên sinh?

Triệu tiên sinh là ai?

À.

Tảo Tình ngẫm nghĩ, cô hiện tại đang ở nhờ nhà anh cô, anh cô và cha mẹ đều họ Triệu, nhưng tại sao người tới lấy lại là Lý Bình Xuyên.

Cô vô cùng ngạc nhiên, không biết nên mở miệng nói chuyện như thế nào.

Nhưng rõ ràng người đàn ông trước mặt cũng không có ý định cùng cô ôn lại chuyện cũ.

Anh không khác lắm so với thời đi học, chỉ là vứt đi cặp kính kia, gương mặt này, càng đẹp.

Tảo Tình còn nhớ rõ bản thân là như thế nào cùng Lý Bình Xuyên ở bên nhau.

Bởi vì ở trường cấp ba lúc ấy.

Lý Bình Xuyên được công nhận là, lớn lên đẹp trai nhất, học tập giỏi nhất, các phương diện đều là "Con nhà người ta, lớp trưởng lớp người ta" trong miệng của thầy cô và các bậc phụ huynh, cũng bởi vì như thế, anh rất không may bị Tảo Tình để mắt tới.

Học sinh giỏi Lý Bình Xuyên không thể tự kiềm chế được mà rơi vào bẫy rập dệt tình yêu của Tảo Tình, sau đó bị cô đá.

Sự khác nhau trong tất cả tình tiết phim truyền hình cẩu huyết chính là.

Lý Bình Xuyên vẫn là học sinh giỏi, vẫn yêu đương, vẫn cùng Tảo Tình lên giường, dù bị cô đá, cũng không có đắm mình trong trụy lạc đến mức say rượu hút thuốc bỏ học.

Lý Bình Xuyên vẫn là Lý Bình Xuyên sạch sẽ.

Mãi mãi đều là.

Chính là như thế, Tảo Tình mới không cần cảm thấy áy náy.

Cô dùng quá khứ để lấp đầy khoảng trống trong não mình lúc này, dùng chiêu lừa mình dối người cùng sự tự cho là đúng để bản thân dựng thẳng sống lưng đối mặt với Lý Bình Xuyên sau bốn năm.

Vẫn còn say, cô vừa mở miệng, là một giọng nói khàn khàn kiều mị, cùng bốn năm trước, cô nằm ở dưới thân Lý Bình Xuyên, nói không đau, giọng nói vẫn thế không có gì thay đổi.

"Phòng anh ấy... Ở bên trong."

Lý Bình Xuyên trước sau lạnh nhạt đến mức y như đang nhìn không khí, "Cảm ơn, làm phiền rồi."

Tảo Tình lắc đầu, nghiêng người, "Đừng... Đừng khách sáo."

Lý Bình Xuyên: "Cần cởi giày không?"

Anh nho nhã lễ độ như thế, thân sĩ lễ nghi và phong độ đến thế, thậm chí không có bởi vì Tảo Tình say rượu, cùng với trên mặt không còn lớp trang điểm mà có chút gì đó khác thường và chán ghét.

Lạnh nhạt đến đáng sợ.

"À..." Đầu rất đau, Tảo Tình nhíu mày, "À, không cần đổi."

Không biết tiếng chuông điện thoại ở chỗ nào truyền đến phá vỡ bầu không khí vừa xấu hổ vừa bế tắc này, giống như đao nhọn, thẳng tiến đâm vào não Tảo Tình.

Cơn đau càng lúc càng nặng, trái phải tìm kiếm điện thoại, trong lúc hoảng loạn đưa tay cọ cọ trên người Lý Bình Xuyên.

Eo của anh quá nhỏ.

Khá giống với phụ nữ.

Chạm không dưới hai lần.

Trong phòng liền truyền đến một giọng nam hơi trẻ con cũng say rượu, "... Chị, điện thoại của chị... ồn quá."
________________
Thả 💫 cho mình với nha....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro