Chap 48: Bề dưới.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Cô lấy khắn giấy đưa cho anh:" Anh cởi áo ra để em bảo bệnh viện lấy cho cáu áo mà mặc"

   Anh bĩu môi:" Anh đâu phải bệnh nhân" cô cười:" vậy thì anh định mặc luôn vây sao?"

  " Cho anh mượn áo em đi", anh véo nhẹ vào má cô rồi nhấn điện thoại một dãy số:" Alo, cậu mang cho tôi một chiếc sơ mi đến đây"

   Cô hỏi:" Ai vậy?"

- à là vệ sĩ của anh.

    Khuôn mặt cô tối sầm lại, khoanh tay quay mắt đi giận dỗi. Anh chợt nhận ra lỗi sai của mình liền đấm bóp tay cô giọng ninh nọt:" Thôi cho anh xin lỗi, nhé nhé"

- Đã nói là như ngày xưa mà lại còn vệ với cả sĩ anh đúng là đồ đáng ghét.

    Anh ôm cô:" Nốt lần này thôi, lần sau ko táu phạm nữa", cô liếc anh rồi thở dài:" Còn cách nào khác"

   Anh cười thơm một cái vào má cô:" Yêu lắm ý", cô cười:" Em mỏi", " để anh xoa bóp cho"

   Mạch Bảo Lam với lấy lước chải tóc lại trong khi để anh làm dịch vụ mát xa ko công.

   Anh thù thầm:" Tối nay đi tiệc với anh", cô quay sang anh:" Tiệc gì?", anh ngồi xuống cạnh cô:" Là một bữa tiệc nhỏ chỉ có 10 người"

   Cô nhìn anh nghi ngờ:" Ý em hỏi là tiệc khiêu vũ, tiệc rượu, tiệc bar hay là tiệc trà"

- Là tiệc bar.

   Cô lườm anh, anh vôi xua tay:" Nhưng người ở đó rất tốt, tính cả anh và em là 5 cặp mỗi cặp một nam một nữ"

    Cô gật đầu:" Nhưng người em đang bị thương vậy sao có thể mặc váy", anh ờ nhở rồi gãi đầu:" Vậy thôi anh ở lại với em"

   Nhìn khuôn mặt anh có vẻ tiếc nuối gì đó cô thở dài:" Thôi được rồi", anh cười:" Ôi, em là tuyệt nhất"

- Mà ở đó có nhưng ai?

- Àm... 5 tổng tài bao gồm cả anh và bạn gái họ.

   Cô hơi nhíu mày trước hai từ " Tổng tài", anh cười:" Đó đều là bạn tốt của anh nên anh ko thể ko đi"

- Kể xem là ai?

- Lạc Tổng, Quân Tổng, Từ Tổng và Thẩm Lão.

   Cô gật đầu, nhưng cái tên này cô cũng có nghe qua thù nghe nói họ cũng là nhưng ngưòi tốt nhưng hơi kiệm lời chỉ có Từ Tônhr và Thẩm Tổng là...

   Lâm Trấn Khang cố tình làm nũng:" Em đồng ý rồi mà, đi nhá nhá", cô gật đầu:" Đã nói là đi thì sẽ đi nhưng sao phải gọi là Thẩm Lão"

- Thì Ngũ Tiên Thiếu được thành lập bởi Thẩm Mạc Khanh nên gọi là Thẩm Lão.

   Cô trêu chọc:" À vậy ra Lâm Tônhr cũng chỉ là bề dưới" anh nhéo một cáu vào mũi cô:" Đừng nói linh tinh, bình đẳng cả mà"

- Bề tôi rồi còn xấu hổ.

- Ko phải mà.

   Cô lè lưỡi:" Ko tin", " Được rồi ko tin phải ko anh sẽ làm em phải tin".

    Cô giơ tay lên:" Em là bệnh nhân", anh tức giận ngồi xuống ghế:" Đã nói ko ohair bề dưới rồi mà."

   " rồi rồi, ko ohair bề dưới mà là thuộc hạ", cô vỗ vỗ lưng anh khi thấy anh quay đi:" Em xin lỗi, đùa mà"

    - Hôn một cáu mới tha.

- Ơ?

- Ơ gì?

- Thì... thì hôn.

   Cô chụt nhẹ một cái vào môi anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro