MANG THAI (15)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những lời nói trong trẻo vang lên cùng với tiếng mưa ồn ào, Mã Gia Kỳ quay đầu lại nhìn Đinh Trình Hâm với vẻ không thể tin được, nhưng những gì anh nhìn thấy là sự ngây thơ và trong sáng trên khuôn mặt, Mã Gia Kỳ nghĩ rằng mình đã nghe nhầm vì giọng nói hoà cùng tiếng mưa rất khó để nghe rõ.

Trong lòng Mã Gia Kỳ có một thanh âm rất nhỏ nói với anh: Không nghe nhầm đâu, Đinh Trình Hâm muốn cậu hôn tuyến thể của cậu ấy.

Các tuyến của Omega luôn được coi là bộ phận riêng tư, chúng rất mỏng manh và nhạy cảm, người thường không được phép chạm vào, đây cũng là nguyên nhân khiến Mã Gia Kỳ do dự.

Nhưng Đinh Trình Hâm hiện tại lại nguyện ý để Mã Gia Kỳ hôn tuyến thể, Mã Gia Kỳ đại khái cũng biết câu nói đơn giản này có ý gì.

Mã Gia Kỳ có chút do dự nhìn tuyến thể của Đinh Trình Hâm, tuy biết đối phương đang chờ đợi và mong chờ nhưng anh vẫn chưa có động tĩnh gì.

Nếu ngủ với Đinh Trình Hâm là bắc đắt dĩ khi Mã Gia Kỳ không tỉnh táo, Mã Gia Kỳ vẫn có thể bào chữa cho mình và mọi chuyện đều có thể tha thứ được. Nhưng nếu bây giờ anh thật sự hôn cổ Đinh Trình Hâm, anh đã chấp nhận cách tiếp cận và đề nghị của Đinh Trình Hâm trong trạng thái cực kỳ tỉnh táo, về sau anh nhất định sẽ phải chịu trách nhiệm về việc mình làm ngày hôm nay.

Anh không thể làm điều đó.

Do dự một lát, Mã Gia Kỳ lựa chọn buông Đinh Trình Hâm ra, sau đó cầm lấy chiếc ô của Đinh Trình Hâm đưa cho cậu, khi nhìn thấy đôi mắt đượm buồn, trái tim Mã Gia Kỳ run lên không kịp chuẩn bị.

“Anh không thích việc này phải không?”

Đinh Trình Hâm nhìn Mã Gia Kỳ, lời nói nhẹ nhàng run rẩy, nhưng Mã Gia Kỳ lại không biết trả lời thế nào để đảm bảo đối phương không bị anh làm tổn thương.

Sở dĩ Mã Gia Kỳ không làm không phải là anh không thích, mà là anh căn bản không có hơi sức để chiều lòng người khác thôi.

Mã Gia Kỳ có thể sẵn sàng dành thời gian nuôi dạy đứa trẻ, tiền bạc và nhiều thứ khác để bù đắp những lỗi lầm mình đã gây ra, nhưng anh không thể nào thể hiện tình yêu với Đinh Trình Hâm, với lại anh không thể yêu một người có khoảng cách địa vị quá lớn.

Tình yêu là một thứ vô cùng đắt giá, Mã Gia Kỳ không thể trả nổi, anh chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ yêu một ai đó.

Cách đây rất lâu, cuộc sống bi thảm của ba mẹ Mã Gia Kỳ đã dạy cho anh một bài học rất lớn, nếu chọn sai một mối quan hệ sẽ dễ dàng rơi xuống vực thẳm, và nỗi đau sau khi chia tay là vĩnh viễn.

Cho nên khi đối mặt với câu hỏi của Đinh Trình Hâm, Mã Gia Kỳ chỉ có thể ngơ ngác nhìn cậu, môi mấp máy liên tục, nhưng trong cổ họng lại không có một âm thanh nào phát ra.

Im lặng hồi lâu, mưa dường như càng lúc càng lớn, lúc này Đinh
Trình Hâm mới nghe thấy Mã Gia Kỳ trả lời: “Hiện tại có lẽ không thích hợp.”

Cơ bản là Mã Gia Kỳ đang nói với Đinh Trình Hâm rằng anh không thích hành động thân mật như vậy.

Đinh Trình Hâm từng nghe một người nào đó nói rằng, nói chuyện lâu dài có thể sinh ra ảo tưởng yêu đương, hiện tại câu nói này đã được cậu xác nhận là đúng.

Có lẽ trong khoảng thời gian này Mã Gia Kỳ đã dành cho cậu quá nhiều sự dịu dàng, khiến Đinh Trình Hâm lầm tưởng đối phương cũng có tình cảm với mình nên hôm nay cậu mới mạnh dạn yêu cầu đối phương hôn tuyến thể của mình.

Đinh Trình Hâm đương nhiên hiểu được nội tâm thực sự của mình, cậu đang muốn thoát khỏi cái bóng của Giản Nguyên, mở lòng yêu thêm một người cũng cho rằng Mã Gia Kỳ sẽ là người có thể cho cậu một mối quan hệ lành mạnh nhưng sự thật đã chứng minh rằng yêu một người không yêu mình sẽ không có kết quả, Mã Gia Kỳ chỉ có trách nhiệm với cậu hơn là tình cảm.

Đinh Trình Hâm chợt mỉm cười, buông tay Mã Gia Kỳ ra, chủ động tránh xa anh.

Vết sẹo sau gáy dường như lại đau tiếp, Đinh Trình Hâm nhìn chằm  Mã Gia Kỳ đột nhiên nảy ra một ý tưởng vô cùng ngớ ngẩn, tự hỏi liệu Mã Gia Kỳ có phải cũng ghét tuyến thể xấu xí của mình hay không.

Nhìn thấy đôi mắt Đinh Trình Hâm đỏ hoe, Mã Gia Kỳ cảm thấy vô cùng hoảng loạn, tiến lên một bước định nói điều gì đó để giải thích, nhưng Đinh Trình Hâm lại lùi lại với vẻ phản kháng rõ ràng, lời nói cũng nghẹn lại trong miệng.

Đột nhiên, Đinh Trình Hâm hít sâu một hơi, nắm chặt cán ô, nở nụ cười xinh đẹp nói.

"Anh trở về đi, mưa quả thực quá lớn, không thích hợp ra ngoài chơi."

"Cậu...."

"Tôi có chút lạnh, tôi về trước."

Mã Gia Kỳ chưa kịp nói gì thì Đinh Trình Hâm lập tức ngắt lời anh, bổ sung thêm câu tiếp theo, sau đó, mặc kệ Mã Gia Kỳ có đồng ý hay không, cậu quay người rời đi, sải bước về phía nhà mình.

Trên đường trở về, Đinh Trình Hâm không hề quay đầu lại lấy một lần, mím môi thật chặt để tránh mất cảnh giác, cậu cảm thấy hơi nóng vì đi quá nhanh.

•°•°•°•°•°

Sau khi nhìn thấy bóng dáng yếu đuối của Đinh Trình Hâm biến mất khỏi tầm mắt, Mã Gia Kỳ đứng đó một lúc lâu.

Dường như hơi ấm của cái ôm từ giây cuối cùng vẫn còn đọng lại trong lòng Mã Gia Kỳ, mùi tóc và mùi Pheromone của Đinh Trình Hâm cũng đọng lại rất lâu, nhưng dưới mưa không có người thứ hai, Đinh Trình Hâm cũng bực mình rời khỏi anh.

Mã Gia Kỳ phiền não đứng dưới bóng cây, bắt đầu xem xét lại những việc mình vừa làm, hối hận vì sao mình không thể nói lời khéo léo và tinh tế hơn, nếu không Đinh Trình Hâm sẽ không buồn bã rời đi như vậy.

Mã Gia Kỳ nhớ rõ ràng lúc Đinh Trình Hâm đến, cậu bước chân rất nhanh, chứng tỏ cậu rất vui vẻ, nhưng lại anh ngu ngốc đến mức không nói được một lời an ủi.

Mã Gia Kỳ cau mày, nhìn chằm chằm ao hoa trước mặt hồi lâu, càng nghĩ càng cảm thấy việc mình làm không đúng.

Trong chốc lát, anh muốn đến nhà Đinh Trình Hâm tìm cậu, xin lỗi một cách đàng hoàng, sau đó nói ra suy nghĩ thật sự của mình cho Đinh Trình Hâm, để cậu biết rằng anh không hề ghét cậu.

Nhưng mỗi người có quan điểm khác nhau về tình cảm, cho nên Đinh Trình Hâm có thể không hiểu được quan niệm của Mã Gia Kỳ, nếu không giải thích rõ ràng, Đinh Trình Hâm sẽ chỉ càng bị tổn thương.

Những suy nghĩ phức tạp quay đi quay lại nhưng Mã Gia Kỳ vẫn không thể đưa ra quyết định, cuối cùng chỉ có thể im lặng rời đi.

Sau khi lái xe về nhà, con mèo lông ngắn Anh đang nằm nghỉ trên ghế sofa, tiếng gừ gừ tuy nhỏ nhưng rõ ràng, Mã Gia Kỳ đã thay giày và đi vào, có chút mệt mỏi ngã xuống ghế sofa và vô tình đè lên đuôi con mèo khiến nó bị giật mình. Nó hét lên và nhảy lên một chiếc đệm sofa khác với đôi mắt mở to.

Nhìn vẻ mặt mèo con của mình, Mã Gia Kỳ không khỏi nghĩ đến tính tình nịnh nọt của Đinh Trình Hâm, đôi mắt mở to đầy tức giận giống hệt như vẻ mặt con mèo của anh lúc này.

"Mèo con...Mèo con..."

Mã Gia Kỳ nhìn lên trần nhà, vô thức lẩm bẩm, hoàng hôn cũng lặng lẽ tràn ngập phòng khách, căn phòng chìm vào bóng tối.

Vừa mới từ Bắc Kinh trở về Nam Thành, Mã Gia Kỳ vốn định sau khi về nhà sẽ nghỉ ngơi, nhưng sau đó lại nhận được tin nhắn của Đinh Trình Hâm nói rằng "tôi muốn gặp anh" nhưng Mã Gia Kỳ nghĩ trời mưa quá lớn, sợ Đinh Trình Hâm đi sẽ bất tiện, thế là anh liền từ chối, ai có thể ngờ rằng Đinh Trình Hâm lại không trả lời tin nhắn vì lời nói của anh? Anh sợ đối phương tức giận, không vui, nên chỉ có thể cầm lấy chìa khóa xe đến đón cậu, nhưng anh không ngờ rằng thay vì làm cho đối phương vui vẻ, anh lại khiến tình huống càng thêm khó chịu.

•°•°•°•°

Sự kiệt sức mấy tháng nay vào lúc này đã lên tới đỉnh điểm, Mã Gia Kỳ thậm chí còn không biết mình ngủ thiếp đi từ lúc nào, anh chỉ biết khi tỉnh dậy, căn phòng khách hoàn toàn bao phủ bởi màn đêm.

Mã Gia Kỳ đứng dậy bật đèn, nhìn đồng hồ thì thấy đã là tám giờ tối, nửa giờ trước, bạn thân Kỷ Xuyên gửi cho anh hai tin nhắn.

【 Kỷ Xuyên: Anh bạn, đã trở về Nam Thành chưa? 】

【 Kỷ Xuyên: Tao có hai vé xem phim ở đây, có muốn không? Vốn tao định đi xem cùng bạn gái, nhưng cô ấy lại nổi giận với tao. Tại sao bây giờ mày không tìm một người bạn đi cùng? Vé này chiếu vào lúc mười giờ rồi tối nay. 】

Mã Gia Kỳ thấy vậy, muốn trực tiếp gõ từ chối, nhưng đột nhiên nghĩ tới gì đó, giật giật ngón tay.

Đi xem phim... Đinh Trình Hâm có thích không?

Vì vậy Mã Gia Kỳ lập tức thoát ra giao diện trò chuyện với Kỷ Xuyên, tìm đến khung chat với Đinh Trình Hâm, nhanh chóng cẩn thận gõ:

【Tối nay chúng ta cùng nhau đi xem phim nhé?】

Sau khi tin nhắn được gửi đi, Mã Gia Kỳ cứ chờ đợi trước màn hình, dùng ngón tay xoa nhẹ ốp điện thoại, cảm thấy vừa lo lắng vừa sợ hãi.

Mã Gia Kỳ mong chờ Đinh Trình Hâm sẽ đồng ý, đồng thời lại sợ Đinh Trình Hâm không đồng ý, cho nên tâm tình nhất thời cực kỳ phức tạp.

Chờ gần năm phút, Mã Gia Kỳ còn tưởng rằng Đinh Trình Hâm sẽ không trả lời mình, anh đang định nói cho Kỷ Xuyên sẽ không lấy, nhưng vào lúc này, tin nhắn của Đinh Trình Hâm đột nhiên xuất hiện trước mặt anh.

Chỉ có một từ, rất đơn giản.

【Đinh Trình Hâm: Ừm. 】

Mã Gia Kỳ lập tức nhắn lại:【Được】

Và nhắn thêm một câu với Đinh Trình Hâm rằng:【tôi đến đón cậu】

Bởi vì Đinh Trình Hâm đã đồng ý, cảm giác lo lắng của Mã Gia Kỳ trong nháy mắt biến mất, anh thay đổi tâm trạng buồn tẻ, vui vẻ đáp lại Kỷ Xuyên:【Được, cảm ơn." 】

-------❥-------
Chỉ số rung động của
Mã Gia Kỳ: 31%

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro