MANG THAI (17)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quả thực là Đinh Trình Hâm và Giản Nguyên đã từng ôm nhau khi còn yêu, nhưng cậu chưa bao giờ có được cảm giác vững chắc và an tâm như thế này, Đinh Trình Hâm trong tiềm thức không muốn so sánh Mã Gia Kỳ và Giản Nguyên, nhưng lần này cậu lại muốn so sánh để làm cho lòng tốt của Mã Gia Kỳ trở nên tuyệt vời hơn.

Đinh Trình Hâm nhắm mắt lại, rúc vào trong ngực Mã Gia Kỳ, dù phim có hồi hộp đến mức nào cậu vẫn không muốn xem, dù cuộc đối đầu giữa các nhân vật chính có sôi động đến đâu cậu cũng không quan tâm.

Cảm nhận được chuyển động của người trong ngực, tay Mã Gia Kỳ hơi tê, nhưng vẫn không buông ra, mà điều chỉnh tư thế ngồi để Đinh Trình Hâm tựa vào vai anh.

Ôm Đinh Trình Hâm trong tay, dù mắt vẫn đang xem phim nhưng suy nghĩ của Mã Gia Kỳ đã bị xáo trộn bởi trái tim đập dữ dội.

Mã Gia Kỳ không khỏi nuốt nước bọt, yết hầu của anh lăn lên lăn xuống, vừa vặn rơi vào trong mắt Đinh Trình Hâm.

Đinh Trình Hâm cảm thấy hành động nhỏ của Mã Gia Kỳ đặc biệt thu hút và quyến rũ, vì khuôn mặt anh rất bình tĩnh, vô cảm và lạnh lùng.

Nhìn chằm chằm Mã Gia Kỳ trong bóng tối hồi lâu, Đinh Trình Hâm lặng lẽ giơ tay lên, dùng đầu ngón tay chạm vào yết hầu của Mã Gia Kỳ, người đàn ông đột nhiên cúi đầu xuống, nhưng không ngờ hành động này lại trực tiếp thu hút sự chú ý của mọi người. Đinh Trình Hâm bên cạnh xấu hổ đến mức vội vàng cúi mặt xuống, thu tay lại vì sợ bị nhận ra.

Nhìn thấy đứa trẻ trong lòng đã làm chuyện xấu nhưng bày ra vẻ mặt ngây thơ, Mã Gia Kỳ khẽ cau mày, muốn hỏi Đinh Trình Hâm vừa rồi muốn làm gì, nhưng lại không biết phải hỏi như thế nào.

Sự vướng mắc này cho đến cuối phim, Mã Gia Kỳ vẫn chưa tìm ra câu hỏi thích hợp.

Sau khi hòa vào đám đông và rời khỏi rạp, hai người lại trở thành "người xa lạ", một người đi bên phải, một người đi bên trái, thậm chí không thèm nhìn nhau, như thể họ thực sự không biết nhau.

Sau khi lên xe, Đinh Trình Hâm thắt dây an toàn, vừa nhớ lại chuyện vừa xảy ra trong rạp chiếu phim, trong đầu nghĩ rằng đây có thể coi là một bước tiến lớn.

Vì Mã Gia Kỳ hiện tại có lẽ vẫn chưa thích Đinh Trình Hâm nên cậu sẽ cố gắng hết sức để khiến anh thích cậu.

Ham muốn giành chiến thắng trong tình yêu thường đến rất kỳ lạ, và Đinh Trình Hâm cũng hoàn toàn quyết định tối nay phải cưa đổ Mã Gia Kỳ.

Kỳ thực nghĩ đến cũng buồn cười, mấy tháng trước Đinh Trình Hâm chỉ muốn Mã Gia Kỳ làm tình nhân, không ai có thể tưởng tượng được sau này sẽ xảy ra nhiều chuyện như vậy, huống chi cậu còn có con với Mã Gia Kỳ.

Nhưng may mắn thay, Đinh Trình Hâm một lần nữa tìm thấy nhịp tim của mình trong chuyện này.

Sau khi Mã Gia Kỳ lên xe và thắt dây an toàn, anh dừng lại một chút trước khi khởi động xe, như không chắc chắn quay sang hỏi Đinh Trình Ham:

"Cậu có muốn về nhà giờ không?"

Đinh Trình Hâm chớp chớp mắt: “Nếu không thì anh còn định đưa tôi đi đâu nữa? Hay là anh muốn đưa tôi về nhà anh?”

Mã Gia Kỳ chưa kịp nói gì, Đinh
Trình Hâm lập tức lại có động lực khác, ánh mắt sáng ngời nhìn Mã Gia Kỳ hỏi hắn:

"Tôi có thể tới thăm nhà anh được không?"

"Nhà tôi?" Mã Gia Kỳ cau mày, "Trong nhà tôi không có gì hay ho để tham quan hết? Và bây giờ... hình như hơi muộn rồi."

Mã Gia Kỳ nhìn đồng hồ thì thấy đã gần mười hai giờ, nếu không đưa Đinh Trình Hâm về thì trời sẽ sáng mất.

“Tôi còn tưởng… tối nay anh sẽ đưa tôi vào nhà anh, tôi đã nói với mẹ rằng đêm nay tôi sẽ không về…”

Đinh Trình Hâm thấp giọng lẩm bẩm, Mã Gia Kỳ nghe xong lập tức cảm thấy bối rối, mặc dù trước đó anh đã tính đến việc để Đinh Trình Hâm chuyển về nhà riêng nuôi con, nhưng tuyệt đối không phải là vội vàng như đêm nay, anh không có chuẩn bị gì cả, căn phòng trống rỗng chưa có nội thất gì hết.

Nhưng Đinh Trình Hâm đã nói như vậy...

Sự mềm lòng chết tiệt lại đến, sau khi suy nghĩ hồi lâu, Mã Gia Kỳ khó tránh khỏi lựa chọn thỏa hiệp.

Mã Gia Kỳ nói "Được", giây tiếp theo anh nhìn thấy khuôn mặt của Đinh Trình Hâm mỉm cười, cậu dễ dàng tiết ra Pheromone khi cảm thấy vui vẻ, và ngay cả Pheromone có hương vị cam cũng có vẻ ngọt ngào hơn một chút.

Mã Gia Kỳ bất lực lắc đầu, trong lòng cũng không kìm được nghĩ:

Đinh Trình Hâm lắc đầu cũng thật sự rất dễ thương.

•°•°•°•°

Màn đêm càng lúc càng tối, Đinh Trình Hâm theo Mã Gia Kỳ về nhà mới nhận ra rằng anh sống rất xa nhà cậu.

Nghĩ đến hôm nay Mã Gia Kỳ đã đi hai chuyến Đinh Trình Hâm không khỏi cảm thấy áy náy, đồng thời thầm thề trong lòng sẽ không bao giờ làm phiền Mã Gia Kỳ như thế này nữa.

Đinh Trình Hâm xuống xe ở gara ngầm tầng 2, phía xa toàn bộ gara được chiếu sáng bằng đèn sợi đốt, còn có vài con côn trùng bay lượn quanh bóng đèn, in bóng xuống đất.

Gara thông gió tứ phía, dù mặc quần áo của Mã Gia Kỳ nhưng luồng gió lạnh vẫn lùa vào cổ khiến Đinh Trình Hâm rùng mình kịch liệt.

Mã Gia Kỳ nhìn thấy Đinh Trình Hâm đang run rẩy vì lạnh nên lập tức nắm lấy cổ tay cậu và nhanh chóng dẫn vào trong toà nhà.

Sau khi vào thang máy, Đinh Trình Hâm nhìn Mã Gia Kỳ nhấn nút tầng 14 rồi chẳng mấy chốc đã đến.

Mã Gia Kỳ dùng thẻ mở cửa, trước khi đi vào, Mã Gia Kỳ đột nhiên dừng lại, anh quay đầu lại nhìn cậu, Đinh Trình Hâm còn đang âm thầm xoa tay giữ ấm, nhìn thấy cảnh này, không khỏi giật mình.

"Sao vậy?"

"Cậu có sợ mèo không?"

"Không sợ, anh nuôi mèo à?"

"Ừm, là mèo Anh tính cách rất ngoan."

Nghe Đinh Trình Hâm Tân nói không sợ, Mã Gia Kỳ mới yên tâm mở cửa, từ trong tủ giày lấy ra một đôi dép dự phòng cho Đinh Trình Hâm đi vào.

Kỳ lạ thay, Đinh Trình Hâm không thấp hơn Mã Gia Kỳ là bao, nhưng chân cậu lại nhỏ hơn anh, đôi dép lê không vừa với cậu.

Cúi đầu nhìn thấy Đinh Trình Hâm đang động đậy ngón chân, Mã Gia Kỳ không khỏi cong môi, sau đó nói:

“Câu mang tạm đi, ngày mai tôi sẽ mua cho cậu một đôi vừa chân.”

Ngày mai.

Mã Gia Kỳ không quan tâm đến lời mình vừa nói ra, nhưng Đinh Trình Hâm nhạy bén bắt được, sau đó ngẩng đầu lên, nhưng Mã Gia Kỳ không nhìn cậu, nên không nhìn thấy tia sáng trong mắt cậu.

Bởi vì những lời này, Đinh Trình Hâm đột nhiên cảm thấy trong lồng ngực có một dòng nước ấm áp, thân thể vốn có chút lạnh lẽo dường như đang dần ấm lên.

Mã Gia Kỳ thực sự đã nghĩ về tương lai. Nhận thức này khiến trái tim Đinh Trình Hâm dâng trào, giống như mặt hồ phẳng lặng bị tác động, gợn sóng xuất hiện thành vòng tròn.

Đinh Trình Hâm không thể kiềm chế được niềm vui trong lòng, ngay cả khi ngẩng đầu lên, trên khuôn mặt cậu vẫn tràn ngập nụ cười.

Mã Gia Kỳ vừa vào nhà, anh đã nhìn con mèo đã ngủ trước chuồng, sau đó quay sang Đinh Trình Hâm, người vẫn đang mỉm cười và hỏi cậu: “Câu ăn tối không? ? Có muốn tôi nấu cho cậu chút mì không? Mì là thứ duy nhất có ở nhà."

Nghe vậy, Đinh Trình Hâm lắc đầu: "Tôi ở nhà ăn cơm rồi."

"Vậy... bây giờ cậu đi tắm trước đi? Tôi sẽ giúp cậu dọn giường."

"Được, cảm ơn."

Đinh Trình Hâm cười ngọt ngào, quay người đi tìm phòng tắm, sau đó ngập ngừng hỏi Mã Gia Kỳ:

"Tối nay tôi có thể mặc quần áo của anh được không? Tôi đã làm đổ một ít cocacola lên quần áo khi xem phim."

Ánh mắt Mã Gia Kỳ rơi vào vết ố đen trên áo phông, ngay sau đó Mã Gia Kỳ gật đầu, đi đến phòng ngủ, tìm một chiếc áo trắng và quần short rồi đưa cho Đinh Trình Hâm.

Quần áo trong tủ quần áo của anh gần như đều chưa từng mặc qua, hầu hết quần áo do các thương hiệu gửi đến anh đều chưa mặc, anh không thích mặc đồ của các hãng thời trang lớn, chỉ cảm thấy bộ quần áo mình chọn mới là thoải mái nhất.

Thứ được đưa cho Đinh Trình Hâm cũng chính là bộ quần áo thường ngày mà anh vốn định mặc làm lớp bên trong, anh vừa mới mua về, vừa hay có thể để Đinh Trình Hâm mặc được.

Máy nước nóng ở nhà có một số trục trặc nhỏ, vì công việc quá bận rộn nên Mã Gia Kỳ không có thời gian tìm thợ sửa chữa, đã để yên một thời gian dài, Mã Gia Kỳ sớm đã quen rồi , nhưng Đinh Trình Hâm mới đến, chắc chắn không quen sử dụng nên Mã Gia Kỳ đã sớm đi vào phòng tắm, mở nước và đặc biệt kiểm tra nhiệt độ nước.

Đinh Trình Hâm đã xem xét từng chi tiết một.

Tuy không yêu nhau nhưng cách cư xử của Mã Gia Kỳ lại cẩn thận và ân cần hơn bạn đời, Đinh Trình Hâm là người dễ bị động lòng, nhìn thấy Mã Gia Kỳ làm điều này vì mình, trong lòng cậu có nhiều cảm xúc lẫn lộn.

Sau khi tắm trong phòng tắm của Mã Gia Kỳ, sử dụng sữa tắm và dầu gội của Mã Gia Kỳ, khi Đinh Trình Hâm bước ra, cậu cảm thấy toàn thân mình được bao bọc trong khí mùi hương của Mã Gia Kỳ, rượu absinthe tràn ngập khắp nơi khiến cậu cảm thấy thoải mái, rõ ràng đây là lần đầu tiên cậu đến đây, nhưng lại thoải mái như chính nơi ở của cậu.

Vừa lau tóc vừa bước vào căn phòng dành cho khách có đèn sáng sủa bên cạnh, Mã Gia Kỳ đang dọn giường ở bên trong, dáng người cao ráo thẳng tắp của người đàn ông dưới ánh đèn đặc biệt cao lớn quyến rũ, Đinh Trình Hâm dựa vào khung cửa nhìn vào. Đột nhiên Mã Gia Kỳ quay lại,  nhìn thẳng đôi mắt hồ ly của cậu.

Nhịp tim của Mã Gia Kỳ lặng lẽ đập một nhịp, khi anh định thần lại, Đinh Trình Hâm đã bước vào, đứng trước mặt anh mỉm cười và nói:

"Cám ơn Mã Gia Kỳ, anh chu đáo thật đấy."

Kỳ thực đây là lời nói bình thường, nhưng Mã Gia Kỳ vẫn cảm thấy hai má mình hơi nóng lên, anh có chút ngượng ngùng mỉm cười, cố gắng quay đi để chuyển hướng sự chú ý, khi anh đang lấy máy tạo độ ẩm, ánh mắt anh đột nhiên rơi xuống sau gáy Đinh Trình Hâm đang cúi đầu lau tóc.

Đường viền cổ của chiếc áo này rộng, để lộ một phần dài trên chiếc cổ xinh đẹp của Đinh Trình Hâm, tuyến thể hoàn toàn lộ ra ngoài, vết sẹo ban ngày không nhìn rõ giờ đã hiện rõ trước mắt Mã Gia Kỳ.

Vết sẹo có vẻ nặng hơn lần đầu tiên anh nhìn thấy.

Khi nhìn thấy, anh chợt cử động ngón tay, muốn chạm vào vô cùng.

Khi Mã Gia Kỳ định thần lại, ngón tay của anh đã dừng gần tuyến thể của Đinh Trình Hâm, chỉ cách da cậu vài centimet.

Lúc này, Đinh Trình Hâm đột nhiên đứng thẳng lên thì bất ngờ đụng phải ngón tay của Mã Gia Kỳ.

Khoảnh khắc vết sẹo bị chạm vào, Đinh Trình Hâm sửng sốt, quay đầu lại và nhìn thấy sự phức tạp sâu sắc trong mắt Mã Gia Kỳ, cùng với cảm giác đau lòng dường như vắng bóng ẩn sâu trong lòng.

Đã rất lâu rồi Đinh Trình Hâm không nhắc đến vết sẹo này với ai, cho dù có người hỏi, cậu cũng sẽ không bao giờ nói ra sự thật.

Nhưng bây giờ, Đinh Trình Hâm nhìn vào mắt Mã Gia Kỳ, đột nhiên muốn tiết lộ quá khứ không mấy tươi sáng của mình cho anh biết.

------❥-------
Chỉ số rung động của
Mã Gia Kỳ: 59%

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro