MANG THAI (23)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giống như bị dội một gáo nước lạnh vào mặt, mọi nhiệt huyết đều bị dập tắt ngay lập tức, không để lại một tia hy vọng nào.

Đinh Trình Hâm ngơ ngác cầm điện thoại, vẫn không biết là mình đang sợ hãi trước giọng điệu của Mã Gia Kỳ hay là bị lời nói của anh làm cho kinh ngạc.

Đây là lần đầu tiên Đinh Trình Hâm nghe thấy Mã Gia Kỳ nói chuyện với mình bằng giọng điệu như vậy, điều này hoàn toàn khác với người đàn ông hiền lành và tốt bụng trước đó, cậu chưa làm gì sai cả, cậu tự nói với mình như vậy, cho dù cậu có làm gì sai và không nên đưa tiền cho ba của Mã Gia Kỳ, thì anh cũng không nên tra hỏi cậu với giọng điệu như vậy, cậu chỉ có ý tốt muốn giúp đỡ thôi mà.

Đối mặt với sự chất vấn của đối phương, Đinh Trình Hâm nhất thời không nói nên lời, không biết nên nói gì. Ngạc nhiên, bối rối, thất vọng... trong lòng cậu có nhiều cảm xúc khác nhau, cuối cùng chỉ còn lại sự tức giận.

Tuy nhiên, sau khi bị Mã Gia Kỳ tra hỏi xong, Đinh Trình Hâm tức giận đến mức muốn nổ tung, lập tức cúp điện thoại.

Đinh Trình Hâm có ý tốt nhưng không ngờ lại không nhận được một lời cảm ơn nào, thay vào đó lại bị Mã Gia Kỳ nói rằng ý tốt của cậu dùng không đúng chỗ.

Đinh Trình Hâm ném điện thoại di động xuống và hờn dỗi một mình. Tất cả những tình cảm tốt đẹp mà cậu dành cho Mã Gia Kỳ trong khoảng thời gian này đều bị xóa sạch bởi những lời trách móc và tức giận mà Mã Gia Kỳ vừa nói thực sự khiến cậu thất vọng.

Đinh Trình Hâm không biết mình đã làm gì sai, cũng không hiểu tại sao Mã Gia Kỳ lại tức giận.

Vốn dĩ Đinh Trình Hâm chỉ muốn chia sẻ một phần áp lực với Mã Gia Kỳ.

Túi đồ ăn vặt tìm được lúc này đã đặt lại chỗ cũ, hiện tại cậu không muốn ăn nữa.

Điện thoại Đinh Trình Hâm lại vang lên, nhìn sang thì thấy vẫn là cuộc gọi của Mã Gia Kỳ. Có lẽ là để giải thích hoặc để xin lỗi, để điện thoại đổ chuông liên tục mà không bắt máy.

Đinh Trình Hâm trong lòng biết rằng cách làm của mình có thể hơi cực đoan, nhưng cậu hiện tại không muốn nói chuyện với Mã Gia Kỳ.

Ít nhất hôm nay Đinh Trình Hâm không muốn để ý đến với Mã Gia Kỳ.

Không biết bản thân đang trừng phạt ai, Đinh Trình Hâm bực đến mức không muốn ăn cơm nên lên phòng quấn chăn, nằm trên giường chơi game cả buổi chiều, cải thiện tâm lý của cậu.

Lúc sau Đinh Trình Hâm cảm thấy rất đói, cũng đã gần chín giờ, Đinh

Trình Hâm nhìn căn phòng trống, cơn giận của cậu suốt buổi chiều vẫn không nguôi, ngược lại càng ngày càng khó chịu.

Vì mang thai, Đinh Trình Hâm về cơ bản không bao giờ ra ngoài chơi với Hạ Tuấn Lâm nữa. Niềm vui và sự giải trí mà cậu từng có dường như đã dần xa rời. Đinh Trình Hâm đã từ bỏ cuộc sống được cho là tự do của mình vì đứa con trong bụng, vì hành động liều lĩnh, bốc đồng, cậu đã phải trả giá cho hành động của mình và lúc này cậu cảm thấy hối hận.

Nếu biết sớm hơn thì ngay từ đầu đã không đụng vào Mã Gia Kỳ.

Sự hối hận cuối cùng cũng quay trở lại đây, Đinh Trình Hâm buồn bực đến mức cảm thấy không thở được. Cậu vén chăn đứng dậy, đẩy cửa sổ ra đón chút không khí, nhìn khung cảnh thành phố về đêm, im lặng một lúc không động đậy.

Thật lâu sau, cuối cùng Đinh Trình Hâm quyết định đi ra ngoài chơi, dù thế nào đi chăng nữa, cậu cũng phải chú ý đến sức khỏe khi mang thai. Bây giờ cậu chỉ muốn đi giải tỏa sự tức giận.

Vừa nảy ra ý tưởng, Đinh Trình Hâm lập tức gọi điện cho Hạ Tuấn Lâm, bảo Hạ Tuấn Lâm sắp xếp một cuộc chơi cho đến khi say xỉn vào tối nay.

Hạ Tuấn Lâm luôn đáp ứng các yêu cầu và ngay lập tức đồng ý. Trong vòng mười phút, địa chỉ đã được gửi đến điện thoại di động của Đinh Trình Hâm. Đó là một hộp đêm cao cấp. Trước khi Đinh Trình Hâm tới, Hạ Tuấn Lâm chỉ đề cập rằng dịch vụ phục vụ ở đó rất tốt.

Sau khi thay quần áo rộng rãi, Đinh Trình Hâm cẩn thận dán miếng dán áp chế vào, sau đó lấy điện thoại di động thay giày rồi đi ra ngoài.

Đinh Trình Hâm gọi trước cho tài xế, vừa ra tới nơi đã thấy chú Vương đang đợi ở tầng dưới bên ngoài khu dân cư.

Sau khi cho chú Vương biết địa chỉ, Đinh Trình Hâm ngồi ở ghế phụ, tùy ý hỏi vài câu về bố mẹ mình. Câu trả lời nhận được là “mọi việc đều ổn.” cậu thoải mái một chút, gật đầu hài lòng.

Trong điện thoại có ba cuộc gọi nhỡ của Mã Gia Kỳ, nhưng Đinh Trình Hâm không trả lời. Cậu cũng bật chế độ không làm phiền trên WeChat Mã Gia Kỳ. Đây là lần đầu tiên Đinh Trình Hâm làm ra loại hành động này giống như một đứa trẻ đang nổi cơn thịnh nộ, trước đây cậu luôn ngăn cản Hạ Tuấn Lâm khi nhìn thấy Hạ Tuấn Lâm cho bạn trai vào danh sách đen, hiện tại cậu cũng đã học được một chút.

Sau khi đến hộp đêm tên là FOX, Đinh Trình Hâm chỉnh lại quần áo, sau đó đi đến phòng riêng do Hạ Tuấn Lâm đặt cho, để người phục vụ của hộp đêm dẫn đường.

Trở lại môi trường quen thuộc này, Đinh Trình Hâm chợt cảm thấy hoài niệm. Khi mở cửa phòng riêng ra, cậu nhìn thấy Hạ Tuấn Lâm đang vòng qua cổ một người mẫu nam, nhàn nhã ăn dưa hấu.

Vừa nhìn thấy Đinh Trình Hâm, Hạ Tuấn Lâm lập tức thả lỏng chân, ngồi thẳng dậy, tươi cười chào hỏi:

"Tiểu Đinh, đã lâu không gặp."

Đinh Trình Hâm không đáp lại, chỉ ngồi xuống bên cạnh Hạ Tuấn Lâm, vô thức đưa tay về phía Hạ Tuấn Lâm.

Trước kia Hạ Tuấn Lâm hẳn là sẽ cho cậu một điếu thuốc, nhưng bây giờ thì khác. Hạ Tuấn Lâm nhướng mày hỏi: "Hiện tại cậu có thể hút thuốc sao?"

Lời này vừa nói ra, Đinh Trình Hâm đột nhiên phản ứng lại, cậu rút tay lại, có chút bực tức ngã xuống ghế sô pha, ánh mắt vô tình rơi vào người vũ nữ bên dưới, nhưng lại không có tập trung vào đó.

Trước đây Đinh Trình Hâm luôn có tinh thần phấn chấn khi đến hộp đêm.

Thấy Đinh Trình Hâm hôm nay tâm tình không cao, trong đầu Hạ Tuấn Lâm mơ hồ có chút suy đoán, liền xua tay ra hiệu nam người mẫu và nữ vũ công đi ra ngoài, hiện tại trong phòng chỉ để lại hai người bọn họ.

"Nói cho tớ biết, chuyện gì đã xảy ra vậy? Cậu đã cãi nhau với Alpha của cậu à?"

Nghe được câu hỏi của đối phương, Đinh Trình Hâm cuối cùng cũng cảm thấy nhẹ nhõm sau khi chán nản suốt buổi chiều.

Đinh Trình Hâm thở dài, "Alpha của tớ? tớ không liên quan gì đến anh ta ngoại trừ đứa trẻ trong bụng."

Sau khi cau mày kể cho Hạ Tuấn Lâm nghe mọi chuyện chiều nay, đối phương cau mày, ôm cằm suy nghĩ một lúc rồi hỏi cậu: “Có khi nào ba anh ta nói dối không?”

Đinh Trình Hâm sửng sốt một lát, sau đó cau mày nói: "Không, tớ cảm thấy ông ấy nói thật."

"Đinh thiếu gia, ngài biết hoàn cảnh gia đình của Mã Gia Kỳ, làm sao biết được là thật hay giả? Hơn nữa cho dù là thật, cậu cho rằng có thể chia sẻ áp lực bằng cách cho tiền sao? Thực ra, hầu hết Alpha đều có lòng tự trọng rất mạnh mẽ, tớ biết cậu là người tốt, nhưng lần sau mày có thể đừng tốt bụng như vậy được không?"

Nghe Hạ Tuấn Lâm nói xong, Đinh Trình Hâm mím môi, không biết nên nói cái gì.

Đinh Trình Hâm thực sự không nghĩ nhiều khi đưa tiền, cậu chỉ quan tâm đến hoàn cảnh khó khăn của Mã Gia Kỳ và không quan tâm đến bất cứ điều gì khác.

"Nhưng anh ấy không nên nói những lời tàn nhẫn với tớ như vậy."

Đinh Trình Hâm thấp giọng lẩm bẩm, mang theo ngữ khí tức giận, Hạ Tuấn Lâm nhìn cậu như vậy không khỏi bật cười, đáp: “Từ đó có thể thấy, đừng để bị vẻ bề ngoài của Mã Gia Kỳ đánh lừa, cậu thấy đấy, ngay cả trước khi ở bên nhau, anh ta đã vạch trần những khuyết điểm của cậu, trong tương lai khi hai người ở bên nhau và kết hôn, anh ta có thể dám ngược đãi cậu."

“Cho nên, tớ khuyên cậu sau khi sinh ra đứa bé, hãy tránh xa đứa nhỏ này, tiếp tục làm thiếu gia tuấn tú của cậu, anh ta sẽ là người nuôi nấng nó, cậu chỉ cần thường xuyên đến thăm đứa bé và cung cấp trả tiền cấp dưỡng nuôi con là được. Không cần thiết phải ở bên một người khiến cậu trở thành những người bất hạnh.”

Đinh Trình Hâm, người đã bị Hạ Tuấn Lâm truyền bá khái niệm "Alpha không đáng tin cậy", khi rời khỏi hộp đêm, cơn gió mát vẫn còn.

Ngồi xe trở về, Đinh Trình Hâm không ngừng suy nghĩ về những lời Hạ Tuấn Lâm đã nói với mình, điều đó không phải là không có lý, nhưng cậu đang tự hỏi liệu việc phủ nhận hoàn toàn Mã Gia Kỳ vì sự việc này có phải là đúng hay không.

Đôi khi Đinh Trình Hâm cảm thấy khó chịu vì những cảm xúc khó lường của mình, cậu tức Mã Gia Kỳ đến mức muốn khóc ngay khi Hạ Tuấn Lâm nói điều đó.

Hạ Tuấn Lâm gọi hành động của mình là ngớ ngẩn và ngọt ngào, đồng thời nói rằng Đinh Trình Hâm sẽ không bao giờ nhìn lại cho đến khi va vào tường.

Khi đến gần khu dân cư, Đinh Trình Hâm cuối cùng không thể không nhấp vào hộp thoại của Mã Gia Kỳ. Cậu đã bật không làm phiền nên Mã Gia Kỳ nên tin nhắn gửi đến đều không được thông báo, nhưng ngay khi cậu bấm vào, tất cả các tin nhắn đều được hiển thị trước mặt cậu.

【Mã Gia Kỳ: Xin lỗi】

【Mã Gia Kỳ: Lúc đó tâm tình tôi không tốt, nói năng có chú gay gắt, nhưng tôi thực sự không có ý trách móc cậu】

Hai tin nhắn này đã được gửi cách đây vài giờ và giữa chúng có một khoảng cách phải đến nửa giờ trước Mã Gia Kỳ mới gửi một tin nhắn thứ hai.

【Mã Gia Kỳ: Đó là lỗi của tôi, xin đừng tức giận, được không】

Câu nói này có ý cầu xin sự tha thứ, khiến Đinh Trình Hâm cảm thấy nhẹ nhàng hơn một chút, sau đó cậu lại cúi đầu nhìn tin nhắn tiếp theo của Mã Gia Kỳ:

【Mã Gia Kỳ: Cậu ra ngoài à? Cậu chưa ăn gì à?】

【Mã Gia Kỳ: Tôi đã về rồi, chúng ta trở lại trò chuyện vui vẻ như trước nhé?】

【Mã Gia Kỳ: Cậu không muốn tôi nấu ăn cho cậu tối nay à? Tối nay tôi sẽ nấu và cậu có thể về nhà ăn được không?】

Nhìn thấy Mã Gia Kỳ nói đã về, muốn tự mình nấu ăn, Đinh Trình Hâm nhất thời cảm thấy phức tạp, có chút lúng túng khi đối mặt với lời an ủi của người đàn ông.

Đinh Trình Hâm nhớ ra rằng Mã Gia Kỳ sẽ kết thúc việc ghi hình sau hai ngày nữa. Chẳng lẽ Mã Gia Kỳ về sớm vì cậu?

Một phút trước Đinh Trình Hâm còn đang nghĩ xem mối quan hệ này sẽ kết thúc như thế nào, nhưng giây phút này Đinh Trình Hâm đã rất đau lòng sau khi đọc hết tin tức về Mã Gia Kỳ. Cậu không thể chịu đựng được Mã Gia Kỳ đang dỗ dành cậu mà không được đáp lại, cậu cũng nhận ra rằng mình thực sự không thể buông tay người đàn ông này.

Sau khi giằng co hồi lâu, Đinh Trình Hâm lựa chọn tha thứ cho Mã Gia Kỳ, chậm rãi trả lời một chữ 【Được】, sau đó tắt điện thoại. Cậu không biết phải làm gì tiếp theo, trong lòng đang suy nghĩ rất nhiều, nhưng khoảnh khắc tiếp theo cậu vô tình ngước mắt lên, nhìn thấy một bóng người đang đứng cạnh vườn hoa ở khu nhà dưới lầu.

Đinh Trình Hâm vừa nhìn đã nhận ra đó là Mã Gia Kỳ.

Trong lòng Đinh Trình Hâm kinh ngạc, lập tức lại bắt đầu hoảng sợ, cảm thấy lo lắng khi sắp đối mặt với Mã Gia Kỳ.

Nhưng khi Đinh Trình Hâm xuống xe và đứng trước mặt Mã Gia Kỳ, người đàn ông thường ngày điềm tĩnh bước nhanh về phía cậu và ôm thật chặt khi cậu hoàn toàn mất cảnh giác.

"Thật xin lỗi, Đinh Trình Hâm, đừng giận tôi."

Giọng nói trầm ấm đánh vào trái tim Đinh Trình Hâm, khiến cậu cứng đờ tại chỗ không dám cử động, không chỉ vì bị ôm mà còn vì đôi mắt đỏ hoe mà vừa rồi cậu vô tình liếc nhìn Mã Gia Kỳ.

--------❥------
Chỉ số rung động của
Mã Gia Kỳ: 99%

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro