MANG THAI (25)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cách đây rất lâu, trong một cuộc phỏng vấn của ngành giải trí, một phóng viên đã hỏi Mã Gia Kỳ về mẫu người yêu lý tưởng của anh là gì?

Lúc đó bộ phim truyền hình đầu tiên của Mã Gia Kỳ đã thành công rực rỡ, có rất nhiều sự cường điệu về tình yêu của anh với nữ chính, các phóng viên đổ xô đến hỏi anh về xu hướng cảm xúc của anh. Nhóm phóng viên còn đưa ra cho Mã Gia Kỳ một bộ đáp án về mẫu người yêu, tất cả đều liên quan đến đối tượng gây ra scandal của anh lúc bấy giờ.

Mấy chuyện về tình yêu này là loại tốt nhất và tiết kiệm nhất trong mắt quản lý Lý Hồng. Vừa sắp xếp mọi chuyện để hút máu, vừa hưởng lợi từ sự nổi tiếng mang lại, Mã Gia Kỳ đã trở thành công cụ trong tay cô để kiếm tiền, mọi chuyện đều theo ý của cô.

Khi nghe câu hỏi đó, Mã Gia Kỳ lẽ ra phải trả lời một cách mơ hồ theo thói quen thường ngày của mình, nhưng lần này anh im lặng một lúc lâu, sau đó cầm micro và nghiêm nghị nói:

“Tôi không có mẫu người yêu lý tưởng.”

"Tôi cũng không có lý tưởng về các mối quan hệ."

Chỉ có hai câu thôi, đã  khiến toàn bộ khán giả đã náo động.

Mã Gia Kỳ không cố ý gây rắc rối cho Lý Hồng, cũng không phải làm phản, nhưng ngày hôm đó là ngày giỗ của mẹ anh. Đối mặt với vấn đề như vậy, anh không thể nói dối.

Từ nhỏ, Mã Gia Kỳ chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ tìm được một người bạn đời tương thích và yêu đương trong tương lai.

Những cuộc cãi vã, chửi bới, đánh đập không ngừng ở nhà đều đã trở thành vết sẹo trong tâm trí Mã Gia. Anh đã chứng kiến mẹ mình bị ba đánh vô số lần cho đến khi mặt mũi bà bầm tím và mặt sưng tấy, thậm chí bà còn phải nằm trên giường suốt nửa ngày không đứng dậy được, nhìn bà như sắp chết khiến anh cảm thấy đau khổ và hoảng sợ.

Mã Gia Kỳ từng chứng kiến ba mình lừa dối mẹ mình, cư xử thân mật với những người phụ nữ khác ở bên ngoài, thậm chí có lần tình cờ chứng kiến cảnh ông và người khác abcz trên giường của ba mẹ, giọng nói xa lạ của một người phụ nữ đã trở thành cái bóng ám ảnh đối với Mã Gia Kỳ.

Ảnh hưởng của gia đình đối với tâm lý của đứa trẻ chắc chắn là rất lớn. Kể từ đó, Mã Gia Kỳ không còn tin vào bất kỳ hình thức hôn nhân hay mối quan hệ nào. Khi lớn lên, tâm lý của anh đã ổn, nhưng anh vẫn không thể duy trì niềm tin vào các mối quan hệ.

Vết thương một khi đã để lại càng lâu thì càng khó lành.

Mẹ anh cuối cùng đã tự tử vì tuyệt vọng. Mã Gia Kỳ đã tận mắt chứng kiến cái chết của bà, sau ngày hôm đó tinh thần anh trở nên suy sụp.

Tất cả những điều này đều xuất phát từ người đàn ông được gọi là ba của anh, Mã Gia Kỳ ghét ba mình, ghê tởm ông ta và đã nhiều lần nghĩ đến việc kéo ông ta chết cùng mình, anh đã chịu đựng nhiều năm như vậy, bây giờ anh vẫn không thoát khỏi ông ta, chu cấp tiền cho ông ta không ngừng. Mã Gia Kỳ bị quấy rầy rất nhiều.

Vào thời điểm biết được Mã Lý Minh đang tìm Đinh Trình Hâm, Mã Gia Kỳ sợ hãi, gần như ngay lập tức buông lỏng tay và không thể cầm chắc điện thoại. Anh biết Mã Lý Minh là người vô liêm sỉ và bẩn thỉu nên vô cùng sợ Đing Trình Hâm sẽ bị ông ta làm tổn thương.

Mã Gia Kỳ biết rằng tâm trí đang thay đổi của chính mình. Anh cũng nhận ra rõ ràng rằng từ lâu anh đã không thể tập trung vào bất cứ điều gì khác.

Bởi vì Mã Gia Kỳ đã yêu một người và muốn cho người ấy một mái ấm.

Khi Mã Gia Kỳ vòng tay qua eo Đinh Trình Hâm kể về Mã Lý Minh, người trong tay anh đã rất lâu không nói một lời.

Mã Gia Kỳ lặng lẽ ôm Đinh Trình Hâm cho đến khi đôi môi mềm mại của Đinh Trình Hâm rơi xuống cằm anh, trái tim im lặng của anh lại rung lên, rồi anh nghe thấy Đinh Trình Hâm nói:

"Thật xin lỗi, sau này em nhất định sẽ tránh xa ông ta ra, cũng sẽ không tùy tiện đưa tiền cho ông ta."

Giọng nói của Đinh Trình Hâm nghe như đang thực sự thừa nhận lỗi của mình, nghẹn ngào và có chút áy náy, nhưng Mã Gia Kỳ lại mỉm cười, sờ đầu cậu và đáp: “Anh biết em tốt với anh và luôn nghĩ đến anh. Anh không trách em. Anh chỉ tự trách mình vì đã không nói với em sớm hơn, điều khiến anh nhẹ nhõm nhất là em vẫn ổn.”

Một lúc sau, Mã Gia Kỳ suy nghĩ hồi lâu, không nhịn được bổ sung: “Anh sẽ nhanh chóng trả lại tiền cho em.”

Nghe vậy, Đinh Trình Hâm sửng sốt, sau đó lập tức vặn lại: "Anh không cần trả lại..."

"Anh phải trả." Mã Gia Kỳ nhanh chóng đáp lại.

"Anh không chia tay với em, nhưng anh nghĩ em không đáng bị  gạt như vậy, tiền nên trả lại cho em."

Giọng điệu của Mã Gia Kỳ ôn hòa, trong lúc nhất thời Đinh Trình Hâm nghĩ không ra lời phản bác, chỉ có thể trầm giọng nói “Ồ” một tiếng, trong lòng có chút không vui.

Đinh Trình Hâm vẫn muốn chia sẻ áp lực với Mã Gia Kỳ, nhưng hiện tại cậu không biết làm thế nào để thực sự giúp đỡ Mã Gia Kỳ.

Trong lòng Đinh Trình Hâm đang suy nghĩ lung tung, Mã Gia Kỳ dường như đã nhìn thấu suy nghĩ của cậu, anh luồn ngón tay vào tóc cậu, nhẹ nhàng xoa xoa gáy, bất lực nói:

"Đinh Trình Hâm, yêu không có nghĩa là chúng ta phải cùng nhau chia sẻ khó khăn. Anh chỉ mang đến cho em hạnh phúc, còn lại anh nên tự mình giải quyết. Anh hứa sẽ hoàn toàn bước vào ánh sáng của em và không bao giờ phải bận tâm chuyện khác nữa."

"Em chỉ cần cho anh đủ tình yêu để anh có đủ dũng khí bước tiếp."

Nghe được những lời chân thành của Mã Gia Kỳ, trái tim của Đinh Trình Hâm như thế có rất nhiều kim đâm vào, nước mắt cậu sắp rời trong giây tiếp theo, may mắn thay, cậu đã kìm lại và vùi đầu vào ngực Mã Gia Kỳ.

Một lúc sau, Đinh Trình Hâm mới lặng lẽ nắm lấy tay Mã Gia Kỳ đặt lên cái bụng đang dần lộ rõ mình đang mang thai, rồi nhỏ giọng nói với anh:

"Em và con sẽ là dũng khí của anh."

•°•°•°•°•

Mã Gia Kỳ lại đến con hẻm đổ nát quen thuộc này.

Sương mù buổi sớm gần như che khuất hoàn toàn con đường trước ngõ, Mã Gia Kỳ dựa vào trí nhớ nhiều năm để dễ dàng tìm ra cửa nhà mình, nhưng khi đứng trước cửa, anh chợt phát hiện ra ổ khóa trên cánh cửa này đã bị thay đổi. Mất nó, chiếc chìa khóa mà anh đang giữ từ lâu không còn giá trị nữa.

Đứng ở cửa mấy phút, Mã Gia Kỳ cuối cùng chọn cách trèo qua tường đi vào trong sân. Tường không cao, bên ngoài có rất nhiều gạch bám rêu chất thành một đống lộn xộn dùng làm bước đệm.

Nhẹ nhàng hạ cánh, Mã Gia Kỳ vỗ nhẹ bụi trên tay, sau đó nhìn thấy cánh cửa mở cách đó không xa.

Lúc đến gần cửa, Mã Gia Kỳ nhìn thấy vài người đang nằm rải rác, tất cả đều đang ngủ ngon lành trên bàn mạt chược, có vài mạt chược rơi xuống đất không có ai dọn, Mã Lý Minh nằm ngủ ngon lành trên bàn mạt chược với mấy tấm vé đỏ ép dưới mặt.

Đây không phải là lần đầu tiên Mã Gia Kỳ nhìn thấy cảnh tượng sa đọa như vậy nên anh đã quen rồi.

Mã Gia Kỳ bỏ qua những người khác và đi thẳng đến chỗ Mã Lý Minh ở trong cùng, rồi dùng chân đá vào bắp chân của ông ta. Anh lặp lại điều này nhiều lần để đánh thức người đàn ông đó.

Khi nhìn thấy Mã Gia Kỳ đứng trước mặt mình, Mã Lý Minh vẫn còn ngơ ngác, nhưng trước khi ông ta kịp phản ứng, Mã Gia Kỳ đã nói trước:

"Ra sân đi, tôi có chuyện muốn nói với ông."

Dù trời có sương mù nhưng Mã Lý Minh vẫn ngáp dài ngáp ngắn và đứng dậy, sau đó đi theo Mã Gia Kỳ từ phòng khách ra sân với một chút thiếu kiên nhẫn.

"Có chuyện gì vậy?" Mã Lý Minh cau mày vừa hỏi vừa gãi mái tóc rối bù của mình.

"Ông không được phép đến chỗ của tôi, cũng không được phép xin tiền Đinh Trình Hâm nữa."

Mã Gia Kỳ không vòng vo mà đi vào thẳng vấn đề với Mã Lý Minh.

Hai câu này vừa nói ra, Mã Lý Minh nhất thời sửng sốt, ông ta đã lâu không thấy Mã Gia Kỳ phản ứng như vậy, bây giờ ông ta đột nhiên nhìn thấy đứa con trai vốn ít nói của mình đã trở nên cứng rắn hơn, có chút không quen.

Mã Lý Minh không trả lời ngay, ông ta chậm rãi châm một điếu thuốc đưa vào miệng, sau đó nheo mắt nhìn Mã Gia Kỳ: “Cái gì? Tao là ba của mày, tới chỗ của mày có gì sai sao? Chẳng phải Omega đó sau này cũng phải phục vụ tao sao? Không thể đưa trước cho ba chồng một ít tiền tiêu vặt sao?"

Những lời nói bất cẩn đột nhiên chạm đến thần kinh của Mã Gia Kỳ, anh gần như ngay lập tức nắm lấy cổ áo của Mã Lý Minh. Anh tức giận đến mức chưa bao giờ cảm thấy muốn đấm cho Mã Lý Minh một đòn mạnh mẽ.

Sự dâng trào của Pheromone đã ức chế Mã Lý Minh trong giây lát khi nhận ra Mã Gia Kỳ sắp tấn công mình, Mã Lý Minh mở to mắt ông không thể tin rằng Mã Gia Kỳ thực sự sẽ tấn công mình.

Sự cáu kỉnh và hèn hạ khắc sâu trong xương của ông ta không hề biến mất theo thời gian mà ngày càng trở nên hung bạo hơn khi không hài lòng với sự phản kháng của Mã Gia Kỳ, trong tiềm thức muốn tát lại Mã Gia Kỳ, tốt nhất nên đánh đến khi anh khóc lóc thảm thiết và trở nên nghe lời như trước.

Nhưng ngay lúc Mã Lý Minh đưa tay ra tát, Mã Gia Kỳ đã ngăn tay ông ta lại trước. Sức mạnh của bàn tay khiến Mã Lý Minh cảm thấy kinh ngạc.

Cuối cùng Mã Lý Minh nhận ra rằng con trai mình không còn là đứa trẻ u ám như trước nữa, Mã Gia Kỳ giờ đã là một Alpha trưởng thành và không thể bị chính mình thao túng nữa.

Trong lúc Mã Lý Minh đang kinh ngạc, Mã Gia Kỳ hít một hơi thật sâu để kìm nén cơn tức giận, sau đó từ từ buông tay ra, mặt lạnh lùng nói:

"Trước đây chính vì nghĩa vụ với ông và mối quan hệ huyết thống này mà tôi đã bao dung hết lần này đến lần khác, nhưng nếu ông nhất định phải tọc mạch, không bao giờ biết thỏa mãn, dám có suy nghĩ khác thì tôi sẽ không bao giờ có thể bao dung được nó nữa, tôi sẽ làm những tôi nói."

“Tôi nói lại lần nữa, ông không được phép tiếp xúc với Đinh Trình Hâm, cũng không đáng có quan hệ gì với cậu ấy.”

Nói xong những lời này, sắc mặt Mã Gia Kỳ càng lúc càng nghiêm túc, mặc dù rất tức giận nhưng Mã Lý Minh không thể nói được gì,  chỉ có thể nhìn Mã Gia Kỳ rời đi với vẻ mặt u ám.

Trên đường trở về, sương mù dần dần tan đi, ánh nắng xuyên qua tầng mây, chiếu thẳng vào mặt Mã Gia Kỳ, mang lại cho anh một cảm giác ấm áp.

Đúng lúc này, chiếc điện thoại di động anh đang cầm chặt trong tay rung lên, anh cụp mắt xuống kiểm tra thì thấy Đinh Trình Hâm đã gửi cho anh một tin nhắn thoại.

Mã Gia Kỳ chậm rãi áp điện thoại lại gần tai, sau đó nghe thấy người ở đầu bên kia làm nũng, thấp giọng hỏi anh:

"Anh ơi, anh đang ở đâu?"

-------❥-------
Tiến độ hôn nhân của
Kỳ Hâm: 40%

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro