Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Poor little rich girl"

Ông nội của tôi gọi tôi từ phòng làm việc của ông ấy :" Kallista?"

Tôi hiện tại đang ngồi trên một trong những đồ nội thất sang trọng bên cạnh phòng khách, ngay bên ngoài thư phòng của ông để đọc cuốn sách của hôm nay. Cuốn sách"Nghệ thuật hắc ám."

Gia tộc của chúng tôi, Emrys, không bao giờ né tránh những chủ đề này. Chúng tôi tin rằng không phải tất cả ma thuật hắc ám đều là xấu. Bạn cần một đầu óc, tư tưởng, tâm trí cởi mở để hiểu cách hoạt động nó như thế nào.

Ông ấy lại gọi tôi có vẻ lần này ít kiên nhẫn hơn:"Kalista?"

Tôi nhanh chóng hoàn thành trang tôi hiện tại đang đọc và đóng cuốn sách bìa da cũ lại.

"Cháu đang tới đây, ông nội". Đặt vội cuốn sách lên bàn, tôi đứng lên, nhìn lại mình, sửa sang lại chỉnh tề ra dáng một người thuần chủng trong xã hội thượng lưu- và vuốt lại chiếc váy cho ngay ngắn, chỉnh tề của mình.

Thư phòng của ông tôi thì đơn sơ nhưng sang trọng và được trang trí theo phong cách thời đại Victoria giàu có mang một nét cổ xưa. Kệ sách bằng gỗ sẫm màu và cao chứa đầy những cuốn sách dày cũ, trong còn già hơn cả ông nội tôi. Vì ông nội của tôi thì cũng đã một trăm tuổi.

Tôi gõ cửa để chắc chắc rằng tôi nhớ cách cư xử của mình. Ông nội ngước lên nhìn tôi với một nụ cười nhẹ nở trên khuôn mặt của ông ấy.

"Ngồi đi cháu gái bé bỏng của ta. Chúng ta có nhiều điều để thảo luận".

Ông nội và tôi là những người cuối cùng của Emrys. Một gia tộc phù thủy thuần huyết mạnh mẽ và quyền lực. Gia tộc Emrys được biết đến là một trong những hậu duệ chính của Merlin. Hiện tại, bức chân dung của Merlin hiện đang nhìn xuống tôi và ông nội ngay lúc này. " Cháu đến cùng với cuốn sách đó chứ ?"

Tôi ngồi vào một trong những chiếc sofa bằng da tối màu gần với chiếc bàn gỗ mun khổng lồ. nữa giây sau, đến lượt tôi nở nụ cười với ông ấy.

Mỗi tuần một lần miễn là tôi có thể đọc, ông tôi sẽ giao cho tôi một cuốn sách từ những bộ sưu tập của ông ấy. Và đến cuối tuần, ông ấy sẽ kiểm tra tôi về nó. Ông ấy luôn nói rằng tri thức và sự khôn ngoan là một trong những kho báu thực sự của cuộc sống. Ông ấy hỏi tôi một cách trêu chọc:" tiếng Latin có khó cho cháu không đấy?"

Tôi cưỡng lại ham muốn đảo mắt tinh nghịch như tôi sẽ làm mỗi khi trêu chọc Blaise Zabini hoặc Draco Malfoy."Không bao giờ. Cháu được dạy bởi những người giỏi nhất mà".

Ông ấy nháy mắt với tôi cùng một nụ cười hưng phấn. Chỉ sau đó, một con cú sà vào từ cửa sổ và thả một lá thư vào tay tôi." Ah, vừa kịp giờ."

Tôi nhìn xuống lòng mình, tay nắm chặt lá thư. Đó chắc chắc không phải là lá thư của Daphne Greengrass kể cho tôi về kì nghỉ hè của cô ấy ở một hòn đảo island và cũng không phải là lá thứ của Balise Zabini về chuyến đi Ý.

" Mở nó ra đi, cháu gái nhỏ". Ông ấy nói với tôi với nụ cười khích lệ.

Tôi đáp lại nụ cười trên tấm phiếu đỏ khi biết rõ rằng bức thư này là sự chấp nhận của tôi với trường Hogwarts.

Hóa ra, lá thư này là từ Hogwarts và nó không phải là lá thư từ Draco, người mà tôi đang chờ hồi âm về chuyến phiêu lưu tiếp theo đến Hẻm Xéo để lấy chổi mới.

Tuy nhiên, tôi không phải đợi thêm một thời gian nữa vì chỉ sau vài phút suy nghĩ về bức thư mà tôi đã gửi cho cậu ấy. Draco Malfoy đã có chuyến đến thăm tới thái ấp của chúng tôi với mẹ của cậu ấy đứng cạnh bên phải.

Ông nội lắc đầu vì chuyện này. Nụ cười kìm nén trên môi ông. Tôi và ông đi ra khỏi thư phòng khi chúng tôi nghe Narcissia Malfoy thấy xấu hổ vì Draco." Tôi xin lỗi ông Emrys vì đã đến mà không báo trước. Draco đã nhận được thư của thằng bé từ trường Hogwarts và không thể chờ đợi để nói điều đó với Kallista". Bà Malfoy nói một cách bối rối. Sau tất cả, không nhiều người có thể đơn giản đến thái ấp Emrys,đến nhà của Kal Emrys.

Ông nội tôi giơ tay lên." Narcissa, có thể gọi gọi tôi là Kal. Rất hân hạnh khi hai người ở đây. Kallista cũng vừa nhận được thư và tôi chắc chắn rằng cô ấy đang chuẩn bị để nói với Draco."

Tôi thực sự chỉ vừa nghĩ đến Draco. Tôi liếc mắt với Draco với nụ cười toe toét khi anh ấy soi gương trước khi đứng bên cạnh tôi và nắm chặt tay tôi.

Narcissa nhìn chúng tôi mỉm cười. Bà ấy cuối xuống và hôn lên má tôi." ôi, Kallsita, cháu càng ngày càng xinh đẹp hơn mỗi ngày."

Tôi đỏ mặt và má tôi ửng hỏng khi nghe lời khen của bà ấy.

Gia tộc Malfoy là bạn thân của gia tộc Emrys. Đã từ rất lâu, tôi và Draco đã là những người bạn. Tôi muốn nói rằng chúng tôi đã bị ép buộc vào tình bạn của mình thực sự ngay từ khi sinh ra, chúng tôi đã gần như đạt được điều đó.

Chúng tôi cũng có những người khác. Hầu hết là từ những thuần chủng phổ biến. Điển hình là Daphne Greengrass, cô bạn thân nhất của tôi. Một vài người bạn tốt khác, Blaise Zabini, mẹ của cậu ấy là bạn thân của mẹ tôi. Họ hoàn toàn không thể tách rời nhau khi mẹ tôi vẫn còn sống. Mẹ của Blaise bây giờ như là mẹ của tôi. Sau đó, Theodore Nott, người bạn tốt của Draco.

"Draco, ta hầu như không nhận ra cháu. Cháu có chắc cháu chỉ 11 tuổi? Ta gần như nhầm lẫn cháu với Lucius." Lời nói tuyệt vời của ông nội Kal Emrys làm Draco trông như đang ưỡn ngực tự hào.

Bà Narcissa cười rạng rỡ với Draco và một tay của bà đặt lên vai của cậu ấy, tay còn lại vuốt ve má của tôi.

"Bây giờ, hãy để tụi nhỏ tán gẫu vói nhau . Bà có muốn dùng trà không, Narcissa? -Ông nội tôi đề nghị và hướng về phòng khách nơi mà một con yêu tinh đã đặt bánh quy và trà trên chiếc bàn thủy tinh nhỏ.

Draco và tôi liếc mắt cho nhau trước khi ra khỏi phòng khách để đến khu vườn nơi mà chúng tôi thường ở mỗi khi mà cậu ấy đến chơi.

Tay trong tay, chúng tôi chạy đến chỗ ngồi mà chúng tôi thích mỗi khi chúng tôi đến.

Khi chúng tôi đến, trên bàn đã có một vài sandwich , và kẹo cùng với nước ép trái cây.

Cuối cùng, ngồi xuống nhai ngấu nghiến đồ ăn vặt ,nhưng không bao giờ quên cách cư xử của mình  ,Draco thò tay vào túi áo lấy ra lá thư và đưa cho tôi lá thư chấp nhận trường Hogwarts của cậu ấy.

Tôi đưa lại cậu ấy lá thư của tôi và chúng tôi nhìn nhau cười."Oh, Draco, điều này thật tuyệt! Chúng ta sẽ học chung với nhau."

Cậu ấy gật đầu tán thành."Mình không thể đợi. Nó sẽ rất tuyệt."

"Đừng lo lắng, Draco. Mình thích cậu ngay cả khi cậu được sắp xếp vào Hufllepuff." Tôi trêu chọc khi cậu ấy cắn miếng bánh sandwich của tôi.

Cậu ấy nhăn mặt kinh tởm." Ngay cả khi cậu thích mình, mình sẽ bỏ học ở Hogwarts nếu mình vào Hufllepuff."

"Điều gì sẽ xảy ra nếu mình vào Hufllepuff?"-Tôi bĩu môi và nhìn xuống giả vờ rằng mình đang tổn thương.

Draco cười to gập cả ngưòi lại và dựa sát vào bàn."Cậu là một Emrys và cậu đơn giản không đủ tử tế."

Tôi thở hỗn hển." Ý cậu là gì, mình không đủ tử tế? Mình tốt hơn cậu nhiều Draco Malfoy!"

"Công bằng mà nói, Mình nghĩ mọi người đều tốt đẹp hơn mình." Draco nhún vai nói."Nhưng nếu cậu bị xếp và trở thành một Puff-Mình chắc chắn vẫn sẽ thích cậu."

"Tốt, chúng ta mãi mãi là những người bạn." Tôi nói với cậu ấy vấn đề thực tế.

"Dĩ nhiên. Không nghi ngờ gì nữa. Mãi mãi là Malfoy-Emrys". Cậu ấy nói đồng ý.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro