Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" pure blood"

Khi tôi còn nhỏ, cả bố mẹ tôi đều chết vì hoàn cảnh đáng buồn. Ông tôi đã không cho tôi hỏi bất cứ câu hỏi nào. Tôi là người cuối cùng trong dòng máu của họ. Những gia tộc thân thiết như Greengrass, Malfoy, Nott and Zabini tất cả đều giúp đỡ. Tất cả những bà mẹ đều phục ông nội tôi từ bất kì nhiệm vụ nào của các cô gái như mua sắm.

Khi ông nội tôi có những chuyến công tác dài, tôi thường sẽ ở xen kẽ giữa các gia tộc khác. Phần lớn thời gian, tôi ở cùng với gia tộc Zabini kể từ khi tôi lớn lên với mẹ của Blaise.

Tôi luôn ở cùng với con yêu tinh riêng của mình, và nó theo tôi tới mọi nơi. Thỉnh thoảng, khi cha đỡ đầu của tôi, Severus Snape, rãnh rỗi vào mùa hè thì ông ấy cũng sẽ chăm sóc tôi. Theo cách đó, tôi có thể ở lại thái ấp Emrys.

"Ông sẽ đi cùng cháu chứ?"Tôi nói một cách nhiệt tình với ông nội tôi, người đang chuẩn bị đến Hẻm Xéo để mua đồ dùng học tập cho tôi.

"Dĩ nhiên rồi cháu gái nhỏ của ta. Ta sẽ không bỏ lỡ nó đâu. Mua cây đũa thần đầu tiên cho cháu là một sự kiện rất quan trọng . Bố của ta đã từng làm điều đó với ta khi ta mua nó đầu tiên và ta sẽ làm vậy với cháu như ta đã từng làm vậy với bố của cháu."

Tôi bay về phía của ông và trao cho ông một cái ôm rất dài. "Cháu cảm ơn ông, cảm ơn ông, cảm ơn ông."

Ông nội lắc đầu cười và đưa cánh tay của mình như một quý ông đích thực khi chúng tôi tách nhau ra-"Đi cùng chứ, ông tin chúng ta sẽ gặp được gia đình Malfoy?"

Tôi gật đầu thích thú và nắm lấy tay của ông.

"Gia đình nhà Zabini như thế nào?"-Ông vừa hỏi vừa đưa chúng tôi đến lò sưởi.

"Họ vẫn đang ở Italy. Gia đình nhà Greengrass và Nott vẫn ở tại hòn đảo kì lạ. Cháu đã nói với ông rồi"

"Thật là tốt khi chúng ta trở lại sớm sau chuyến đi nghỉ đến Tây Ban Nha với gia đình Malfoy hoặc chúng ta sẽ không hoàn thành mọi thứ cháu cần cho trường học." Ông ấy nói và lấy một nắm bột mà một trong những yêu tinh trong nhà đưa cho ông-"Cám ơn, Dipsy."

Hẻm Xéo vẫn nhộn nhịp tấp nập như bình thường. Có lẽ như tất cả mọi người đều ở đây.

Ông nội nắm lấy bàn tay tôi-"Tốt nhất là ở cạnh nhau bây giờ."

Tôi gật đầu không nói lời nào, giữ chặt ông hơn, nhưng chắc chắc sẽ nâng cằm khi nhiều người đột nhiên nhận ra và chú ý đến chúng tôi. Tôi có thể cảm nhận được vô số cặp mắt đang chú ý đến chúng tôi nhưng tôi ép khuôn mặt mình trở nên vô cảm.

Tôi có thể nghe thấy lời thì thầm về tên của chúng tôi và dĩ nhiên-tên của Merlin.

Gia tộc Emrys được biết là tránh các địa điểm công cộng, không phải vì chúng tôi sợ bất kì ai, chủ yếu chỉ là một đặc điểm của người giàu trong tầng lớp địa vị . Tất cả hoạt động kinh doanh, thực phẩm và vật tư luôn được vẫn chuyển đến thái ấp.

Nhớ lại những bài học về tư thế và vẻ ngoài một cách chỉnh tề của Narcissa đã dạy, ông nội dẫn tôi đến tiệm Ollivander để gặp gia đình Malfoy.

Draco và ông Lucius đã ở đó trước khi chúng tôi đến.

Ngay lúc chúng tôi vào cửa tiệm, Draco đã lao đến bên cạnh tôi, và cho tôi xem đũa thần của cậu ấy.

Tôi bị mê hoặc ngay lập tức."Trông thực lộng lẫy, Draco!"

Ông Lucius đi đến chỗ chúng tôi và nở một nụ cười nhẹ trên khuôn mặt. Ông ấy luôn thích ông nội và tôi."Kal, Kallista. Thật vui khi gặp lại cả hai người."

" Chào chú"- Tôi chào ông và mỉm cười với ông.

"Ôi, con đã trưởng thành rồi Kallista của ta. Vài năm nữa ông sẽ gặp rắc rối với chuyện này, Kal"-Lucius nói với ông nội tôi với nụ cười tươi trên môi.

Ông nội tôi cứng người khi nghe điều này.-"Salazar, cấm tuyệt đối"

Ông Lucius cười phá lên:"Đừng lo lắng, Draco sẽ không để ai lại gần Kallista."

"Ta nhờ cháu, Draco."Ông nội nói rồi đưa tay lên vỗ mạnh trên vai của Draco."Ta sợ Kallista phải đi."

Chúng tôi đã liên tục nói về vấn đề này trong mùa hè này. Trong mười một năm qua, ông tôi có thể rời tôi khoảng một tuần nhưng không bao giờ có một tháng nào cả. Đây là lần đầu tiên chúng tôi rời xa nhau lâu vậy.Hiển nhiên là ông ấy không thoải mái với điều đó.

Draco gật đầu một cách nghiêm túc với ông tôi-"Sẽ không có ai tới gần, Kally"

Lucius và ông nội mỉm cười trước khi vẫy tay tay chào chúng tôi.

"Ta sẽ ngồi ở đây đợi cháu. Cháu hãy đi cùng Draco tới  Ollivander."Ông nội nói và chỉ vào một cái ghế gần cửa. Ông ấy gặp khó khăn khi đứng vững trong một thời gian dài.

Tim tôi đau nhói khi nghe nhắc nhở rằng ông tôi đã già nhưng tôi lại bị lôi ra khỏi suy nghĩ của mình bởi Draco người đang nắm lấy tay tôi và kéo tôi tới cái quầy của tiệm.

Tôi quay mặt lại để chắc chắn rằng ông tôi cảm thấy thoải mái khi tôi thấy ông ấy ngồi cùng Lucius đang trong cuộc trò chuyện nhưng cả hai đều ngước lên nhìn thấy Draco và tôi. Ông ấy mỉm cười vẫy tay một lần nữa.

Khi tôi quay mặt về phía quầy cửa tiệm thì ông Ollivander đã nhìn xuống tôi."Ah, cô Emrys. Tôi đã tự hỏi khi nào tôi có thể gặp được cô ở đây."

Trước khi tôi có thể đáp lại lời chào, một chiếc thước dài đã đi đến phía tôi. Nó bắt đầu đo cánh tay của tôi nhưng sau đó sẽ bắt đầu đo một vài cái khác.

Tôi nhìn Draco một cách lo lắng nhưng cậu ấy chỉ bắn cho tôi một nụ cười trấn an.

Dĩ nhiên là tôi đã đọc truyền thuyết về cây đũa thần. Pháp sư hoặc phù thủy thì không tự chọn đũa thần. Đũa thần sẽ tự chọn chủ.

Cuối cùng, chiếc thước dài đã rời khỏi tôi và ông Ollivander đẩy một cái hộp dưới mũi tôi.

Không một lời nào, tôi cầm cây đũa thần lo lắng. Tôi hy vọng ông nội tôi sẽ không thấy mặt tôi vì ông ấy sẽ không hài lòng với sự lưỡng lự của tôi.

Tôi đưa cây đũa phép búng nhẹ và một bát đồ ngọt bên cạnh tôi trào ra. Cùng lúc đó, tôi nhảy trở lại bên cạnh Draco và cậu ấy nhảy lên trước tôi để tránh cho kẹo ngọt văng trúng tôi .

Ông Ollivandar không nhìn theo mà chỉ đơn thuần lắc đầu và đề nghị một cây đũa khác." Gỗ mun. Gia tộc Emrys từ lâu đời đều sử dụng loại gỗ đặc biệt này và trùng hợp lõi tim rồng như có sự thân thiết với cháu. 12 3/4- sự dẻo dai hợp lí."

Lần này, tôi không còn do dự nữa khi nghe lời đề nghị của ông Ollivandar. Một cây đũa phép màu đen với những vòng xoắn phức tạp và một đầu nhọn đã thu hút tôi.

Giây phút tay tôi chạm vào cây đũa thần thì một ánh sáng ấm áp chiếu vào cửa hàng. Ánh sáng từ cây đũa phép tỏa ra làm tôi cảm thấy ấm áp và thoải mái.

"Ah, như một sự mong đợi từ cô Emrys. Sự kết hợp của phép thuật."

-

Ông nội ôm tôi vào lòng khi tôi và Draco đã có được cây đũa phép từ tiệm  Ollivanders." Gỗ mun và lõi tim rồng. Ta rất tự hào về điều này."

"Cháu hầu như không làm gì cả, ông nội". Tôi vừa nói vừa cười vừa cảm thấy một chút xấu hổ.

" Một cây đũa thần tuyệt vời chọn cháy. Đó là dấu hiệu cho thấy cháu sẽ làm những việc vĩ đại."Ông nói trong khi trìu mến vỗ đầu tôi.

Bây giờ chúng tôi đã ở ngoài tiệm Ollivanders và có vài cặp mắt đã thấy chúng tôi. Điều này làm tôi không thoải mái nhưng Lucius và Draco dường như rất nhẹ nhàng, và không thấy khó chịu về điều đó.

Nếu Draco có thể làm được điều đó. Tôi cũng có thể làm được.

"Được rồi, cháu và Draco đi lấy áo choàng. Còn ta và Lucius sẽ đi mua sách cho các cháu. Chúng ta sẽ gặp nhau sau. Và chúng ta có thể nói về cây chổi." Khi đề cập đến cây chổi, tôi quên mất sự nghiêm chỉnh của bản thân và nhảy lên tại chỗ.

"một cây chổi?" Tôi rất hào hứng, kể cả Draco cũng vậy."Những năm đầu tên không cho phép cầm chổi và ông đã nói thật sự không tiện đối với một quý cô."

Trong cộng đồng phù thủy thuần huyết thì tất cả các người mẹ đã nói với tôi, một quý cô không nên sở hữu một cây chổi. Tất nhiên điều đó  không ngăn được Draco và tôi ngưng học cưỡi chổi .

Nhiều đêm chúng tôi lặng lẽ bay xung quanh. Tôi biết bay là điều tôi muốn làm. Đã từ rất lâu, Quidditch đã là một phần cuộc sống của tôi .

Draco và tôi đã xem Quidditch kể từ khi chúng tôi còn nhỏ. Ballycastle Bats là nhóm của chúng tôi . Đây là đội thành công thứ hai và tôi sẽ chơi cho họ.

Nhưng đầu tiên, Draco và tôi sẽ chơi cho nhà Slytherin. Cậu ấy dự định sẽ là tầm thủ và tôi sẽ là một truy thủ. Theo như tôi nghiên cứu, chưa bao giờ có nữ truy thủ nào ở nhà Slytherin. Rất tuyệt, chưa bao giờ có một nữ truy thủ nào chơi Quidditch ở đội nhà Slytherin trong thời gian dài. Hầu hết, những cô gái Slytherin đều xuất thân từ những gia tộc nổi bất và phải tuân theo quy tắc luật lệ nên có của một quý cô.

Ông nội tôi chỉ nghiêng đầu sang một bên, gõ cây gậy của ông xuống đất." Ta đã nghĩ về nó và ta đã thấy cháu bay."

Draco và tôi căng cứng ngay lập tức."Ông đã thấy?"

"Cháu không nghĩ rằng ta sẽ thấy cháu bay trong suốt cả buổi tối cùng với chỗi dự phòng của Draco, phải không?"Ông nội tôi cố ý nở nụ cười nhẹ giật giật các góc trên khuôn mặt của ông.

Thật sự bẽ mặt, Draco và tôi nhìn xuống đất. Chúng tôi đã bị bắt.

"Ta đã thấy cháu bay,và ta phải nói rằng cháu giỏi hơn rất nhiều so với cha cháu đã làm."

"Nhưng cha thật sự rất giỏi trong suốt khoảng thời gian cha học ở Hogwarts." Tôi lập luận không tin rằng tôi thực sự tài giỏi bằng cha cảu mình.

Lucius và ông nội tôi lắc đầu."Hãy tin chúng ta.Chúng ta biết cháu thật sự tài giỏi khi chúng ta nhìn thấy nó."

-

"Draco, đưa cánh tay cậu đây ." 

Lucius kêu chúng tôi đi lấy áo choàng.

Nếu có điều tôi yêu thích ở những gia đình quý tộc trong giới phù thủy đó là cách họ dạy con trai trở thành quý ông khi còn nhỏ. Đó là bản chất thứ hai để hộ tống phụ nữ hoặc thậm chí bảo vệ họ khỏi bất cứ điều gì.

Tôi giữ chặt cánh tay của Draco nhưng nó trượt từ từ ra và nắm lấy bàn tay cậu ấy.

Chúng tôi đến chỗ bà Malkin và tách ra để lấy số đo. Tôi đến chỗ dành cho  con gái và Draco đến chỗ dành cho con trai . Từ chỗ tôi đang đứng, tôi có thể nghe thấy Draco nói chuyện với một người nhưng không nghe rõ để đủ hiểu toàn bộ câu chuyện.

Không lâu sau đó, cả hai chúng tôi đều quay trở lại bên cạnh ông nội và Lucius. Draco đã chỉ vào cây chổi mới và tôi đã liếc nhìn nó. Tôi có thể hình dung mình trên đó với một quả Quaffle giấu trong một cánh tay và đặt chân lên gương mặt của một trong những đối thủ.

"Mục tiêu khác cho cô Emrys." Draco thì thầm vào tai tôi cái mà tôi đang nghĩ.

Tôi nghiêng về phía tai của anh ấy." Malfoy bắt được trái snitch. Slytherin chiến thắng."

Ông nội mua cho cả hai chúng tôi một cây Nimbus 2000 nhưng chúng tôi phải hứa rằng chúng tôi không thể mang nó đến trường. Ít nhất là cho tới năm học thứ hai. Lucius cho cài đặt chổi ngay sau đó làm cho nó đặc biệt hơn.

Đã hài lòng với những gì chúng tôi mua, sau đó, chúng tôi được dẫn đến cửa hàng kem. Ông nội và Lucius bỏ tôi với Draco ở lại một lần nữa để vào hẻm Knockturn.

Chúng tôi không thấy phiền vì điều này.

Draco và tôi cảm thấy vui vẻ đủ để chia sẽ kem và tưởng tượng những ngày thắng lợi vinh quang khi mang cúp về cho nhà Slytherin.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro