Dạ tiệc ( Thượng)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hoàng cung nước Nhật Hạ,năm Tiên Triều thứ 16.

Chiều vừa buông xuống tấm màn nhung đỏ,rải ánh sáng ấm áp nhu hòa lên vạn vật. Trên đỉnh đầu ánh sáng rực rỡ,những tia sáng rải xuống như từng dải lưu quang,mơ hồ chiết xạ ra ánh sáng 7 màu. Tận sâu nơi cung cấm,tại một đình viện lớn gọi là Mẫu Đơn Viện,đèn đuốc trang hoàng sáng không kém ban ngày là bao. Đình viện đài các thanh tao, hoa cỏ nở rộ khắp vườn,vừa nhìn đã làm người ta phải kinh diễm. Trụ cột đều làm bằng bạch ngọc, chạm khắc nhiều hoa văn rồng phượng phức tạp. Trên nền đá bằng ngọc trong suốt trải thảm lông mềm mại mà ấm áp,thế nên dù không khí đầu xuân còn se lạnh, bên trong nhiệt độ vẫn vô cùng dễ chịu. 

Dù còn chưa tới giờ nhập tiệc, tân khách đã bắt đầu tới, rất quy củ mà đi theo hàng lối chỉnh tề. Chẳng ai to gan mà gây náo loạn ở nơi ở của Hoàng hậu, trừ khi ngươi muốn bị mất đầu. Chiếc bàn bằng gỗ tử đàn vô cùng quý giá chất đầy quà cáp tới mức trông như sắp gãy. Cung nhân đi lại hối hả,hết lau dọn chỗ này tới sắp xếp chỗ kia,ai ai cũng hận không có 3 đầu 6 tay để lo chu toàn mọi việc.

Từ nơi ở của Sakura đến Mẫu Đơn Viện khá xa,vì vậy nàng đành ngồi kiệu đi đến. Việc này khiến cô có chút mất hứng,vốn dĩ định đi bộ nhân tiện ngắm cảnh,làm quen với bố trí nơi đây,như vậy sau này sẽ không bị lạc đường. Dọc đường đi,cô vén mành kiệu lên,ngắm nghía khung cảnh xung quanh. Từ hòn giả sơn tới nhánh cây ngọn cỏ đều được chăm sóc vô cùng kĩ lưỡng, tỏa ra ánh sáng rực rỡ chói mắt. Có rất nhiều loài hoa cỏ lạ mắt cô chưa từng thấy, có một số loài cô đã nhìn thấy qua sách vở. Sakura nhẩm tính, số cây hoa này nhất định rất đáng giá,nếu đem về hiện đại bán,hừ,giá trị quả thực rất dọa người. Chỉ tiếc,ngay cả việc có thể quay về hay không cô còn không chắc,nói chi đến việc đem theo chúng kiếm lời?

Chẳng mấy chốc đã đặt chân tới nơi,vừa đúng lúc tất cả quan khách đã tới đủ. Cô chậm rãi vén tà váy dài lượt thượt,đặt chân xuống đất. Dưới ánh đèn màu vàng ấm áp,một thân Kimono màu đỏ rực rỡ càng làm làn da trắng nõn trở nên nổi bật. Chiếc kimono này được làm từ một chất liệu mà cô chưa từng thấy qua, sờ vào có cảm giác trơn bóng lại mềm mượt,yêu thích tới nỗi không muốn buông tay. Càng bước gần tới ánh sáng,những hoa văn thêu chìm trên nền áo càng hiện ra rõ ràng. Những đóa sakura được thêu tay bằng chỉ bạc,từng nhụy hoa cho tới cánh đều tinh xảo tới khó tin,cứ như chúng có thể nở rộ,bung tỏa hương thơm bất cứ lúc nào. Ống tay áo đính lông chồn màu trắng mềm mại,không pha lẫn bất cứ sợi lông tạp màu nào. Từ cổ tay trở lên thêu họa tiết lưu vân,vừa đủ mỹ lệ mà không quá phô trương. Bởi vì bộ váy này đã rất chói mắt,thế nên kiểu tóc của Sakura cũng đơn giản,tiết chế vừa đủ,tránh cho vẻ ngoài quá mức nặng nề. Trang sức chỉ có một sợi dây bằng bạc,chạm khắc khéo léo tinh mỹ,ở giữa có một viên lục bảo to cỡ hạt đậu được mài giũa thành hình giọt nước,khéo léo vắt ngang qua trán. 

Sakura liếc mắt,vén tà váy bước tới cánh cổng to lớn màu đỏ,bảng hiệu phía trên đề 3 chữ "Mẫu Đơn Viện",nét chữ uy lực mà có hồn,vô cùng bay bổng. Nghe nói bảng hiệu này năm xưa do Tiên đế đích thân Ngự bút ban thưởng,đủ để thấy Chủ nhân của nơi này được sủng ái tới mức nào. Người gác cổng thấy cô,liền tiến lên :

-Xin hỏi quý danh của người là?...

Sakura cười nhạo một cái. Ngay cả Thái Tử Phi đương triều cũng không nhận ra được,chắc chắn chủ nhân thân thể này trước kia bị khinh thường không ít đâu? Cũng không thể trách bọn họ,"Sakura cũ" rất ít khi lộ diện,người đã từng gặp qua cô chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Không đợi Sakura trả lời,phía sau đã vang lên một giọng nói :" Xin hỏi cô nương là...?" 

Chủ nhân của giọng nói là một nam tử,ước chừng 23,24 tuổi. Gương mặt trắng trẻo có thể so được với nữ nhân,ngũ quan thanh tú thoát tục,mắt phượng mày ngài, đại khái chính là một đại mỹ nam xinh đẹp. Tóc đen búi gọn gàng trên đầu bằng đai ngọc,lộ ra vầng trán cao nhẵn nhụi. Vóc dáng hắn khá cao,thân hình thon dài ,trên người mặc một bộ trang phục màu xanh dương nhạt,ống tay và cổ áo thêu họa tiết cây trúc bằng chỉ bạc,nhìn rất thanh nhã. Tà áo cùng ống tay không có một nếp nhăn hay vết bẩn nào,cộng với khí chất thanh nhã cao quý trên người khiến từ tận xương tủy tỏa ra một loại khí tức cao quý. Thấy Sakura không trả lời,hắn mỉm cười nói tiếp :

"Tại hạ là Murasaki Itou,đã thất lễ rồi"

Cô mỉm cười :"Gặp qua Itou công tử". Thấy thái độ cô có thể tính là hòa nhã,hắn phất chiếc quạt trên tay,cười cười nói tiếp :"Cô nương là nhi tử nhà ai,vì sao trước đây ta chưa từng gặp qua?"

Sakura làm sao mà biết được tên này? Nhưng mà sợ nói sai cái gì sẽ để lộ thân phận thật,rằng mình chỉ là 1 Sakura khác xuyên qua khối thân thể này,đành cười trừ đáp :"Có lẽ trước đây từng gặp qua nhưng công tử đã quên thì sao?"

Hắn thực sự suy nghĩ một lát,sau đó quả quyết lắc đầu :"Không thể nào, cô nương xinh đẹp như vậy,nếu đã gặp qua ắt không thể quên được". Ngay cả giọng nói của hắn cũng dễ nghe như vậy,dù câu nói của hắn khiến Sakura chỉ muốn vung tay tát cho vài cái,nhưng vẫn làm bộ hiền lương thục đức đáp :"Công tử nói thế,ắt đã gặp qua vô số giai nhân ở nước Nhật Hạ rồi?". Đến bây giờ hắn mới phát hiện ra câu nói của mình rất thất lễ,khóe miệng giật giật,cười trừ :"Thứ lỗi,ta phi lễ rồi"

- Haha, Itou, công phu tán gái của ngươi vẫn tệ như vậy!!!

Từ đằng sau phát ra tiếng cười chế nhạo,chủ nhân của nó chắc có vài phần thân thiết với tên Murasaki Itou. Qủa nhiên,lại là một nam tử nữa đi tới. Hắn mặc một bộ trang phục màu bạc,dáng người so với tên tiểu bạch kiểm Itou thì khỏe mạnh hơn nhiều,lồng ngực rắn chắc,vai rộng eo hẹp,làn da màu lúa mạch vô cùng khỏe khoắn. Hắn chắp tay sau lưng,thong dong bước tới. Cước bộ của hắn mạnh mẽ mà vững chắc,khí thế áp đảo người khác làm cho cô có phần kiêng dè. Ngũ quan khí khái,đứng đắn. Dưới hàng lông mày dày rậm là đôi mắt màu vàng kim sáng chói,thế nhưng ánh mắt tò mò tìm hiểu của người này đặt lên Sakura làm cô thấy cả người ngứa ngáy. Mũi rất cao,môi trên và môi dưới có độ dày bằng nhau,chứng tỏ người này cả tình và dục đều rộng mở. Tên này so với Itou giống như hai bản thể  đối lập,cả từ ngoại hình cho đến khí tức. Nụ cười như có như không đậu trên vành môi càng làm hắn thêm thu hút :"Hyuga Kakashi "

Người này kiệm lời hơn tên Itou kia,ít nhiều làm Sakura đỡ đau đầu :"Gặp qua Kakashi công tử". Hắn đứng cạnh Itou,ánh mắt lướt qua cô rồi đặt trên người nam tử bên cạnh :"Vì sao còn chưa vào? Mặc ít như vậy không sợ cảm lạnh ?".

Itou trừng mắt nhìn hắn :" Kệ ta! Ta cảm lạnh có liên quan đến ngươi sao?Còn nữa,đừng có hở ra là nói mấy câu ám muội như vậy,tức chết ta". Sakura thầm đánh giá bọn họ,nhìn thế nào cũng thấy có gì đó ám muội. Hai người bọn họ nếu ở thời hiện đại,chắc chắn là một cặp ôn nhu công -ngạo kiều thụ vô cùng xứng đôi. Cô tưởng tượng ra cảnh Kakashi "đè" lên người Itou,thì thầm những lời lẽ ướt át,trong lòng kích động như điên. Nhận ra ánh mắt nóng rực của cô, Itou đạp chân Kakashi một cái,cười một nụ cười méo mó rất khó coi :"Haha,...haha,...cái này,hắn rất thích trêu đùa ta,cô nương ngàn lần đừng để ý ". Kakashi đứng bên cạnh Itou giống như một cây tùng to lớn,làm người ta không nhịn được muốn nương tựa,còn Itou mặt đỏ bừng thẹn thùng.... Khụ,thôi được rồi,không tưởng tượng linh tinh nữa.

"Hắn là con trai của Trấn Quốc tướng quân Murasaki Kane,ngươi gọi hắn Itou là được rồi. Ta là người của phủ Tả Tướng Hyuga,rất vui được làm quen" Kakashi giới thiệu nhanh chóng,mặt lạnh tanh không chút biểu cảm,trái ngược thái độ trêu đùa của hắn với tên nào đó kia. Ta cảm thấy hắn rất có khí khái nam nhân, người đàn ông như vậy có sức hấp dẫn rất lớn với phụ nữ. Haha, đáng tiếc, ta tính ra thì đã là hoa đã có "chậu" rồi,mặc dù ta còn chưa có chân chính gặp qua cái "chậu" này.

Ta gật đầu,híp mắt lại nhìn ra sau lưng bọn họ. Một đám nữ nhân ồn ào oanh oanh yến yến đùa giỡn đi tới bên này,một người trong đó thấy hai nam tử đứng trước mặt Sakura bèn chạy nhanh tới :

"Murasaki!!! Ngươi đi trước không chờ ta..."

Bàn tay nàng ta cố ý khoác lên vai Itou,cười cười nhìn hắn :"Phải chịu phạt đó nha~~~ Người ta nhớ huynh lắm đó " âm cuối được  kéo dài đầy nũng nịu, thêm cả cánh tay dính chặt lên người Itou thực giống con bạch tuộc làm da gà trên người ta thi nhau mọc lên.

Itou trán nổi gân xanh,miệng cười méo xệch :"Phải...trùng hợp thật đấy,...Aiko", trong lòng thầm mang 18 đời tổ tông nhà Kakashi ra hỏi thăm một lần. Không phải tại tên này,bây giờ hắn có lẽ đã vào trong cùng cô nương xinh đẹp trước mắt rồi cũng nên. Nghĩ vậy,hắn ấm ức phóng ra ánh mắt có tính sát thương về Kakashi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro