Tan

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
65756756756756756

   Mỗi khi tôi lại gần em, tôi sẽ tan ra.

   Tan ra theo nghĩa đen. Cả cơ thể tôi sẽ bắt đầu chảy xuống, cho đến khi tôi chỉ còn là một vũng nước. Có thể vì em là lửa chăng? Hay vì trái tim tôi đã đóng băng?

   Tôi cũng chẳng biết nữa.

   Ngoài gốc cây này là cả một thế giới mà tôi chưa biết. Chỉ cần biết rằng thế giới đấy không có em. Vậy là đã khiến tôi bỏ ngay đi cái suy nghĩ ngu ngốc ấy, rời xa em là một suy nghĩ ngu ngốc tột cùng.

   Em của tôi ở trong góc cây này. Vắt kiệt sự sống và tình yêu của tôi. Vậy mà tôi yêu em da diết. Nhưng tôi chỉ yêu em thôi, không thương. Cái sự ấy thật kỳ lạ, khi ta chỉ yêu, chứ không muốn săn sóc hay bảo vệ.

   Mặt trăng tròn vành vạch trên cao, trên cái đĩa màu vàng ấy đang có người nhìn xuống muôn vàn  cỏ cây hoa lá. Tất cả đều như được dát vàng. Ngọn sông, con suối, chiếc lá, bông hoa, và cả gì má của em nữa. Chúng lấp lánh giữa màn đêm tối, cả đêm trong lòng tôi lẫn màn đêm trước mắt tôi đây.

   Chúng tỏa sáng. Như em vậy.

   Em ngủ rồi, sáng mai sẽ chắng còn cảnh đẹp như thế này để cho em ngắm nữa. Tôi nhắm mắt, cố gắng ghi nhớ hình ảnh tuyệt trần kia, thầm nghĩ ngày mai sẽ kể lại cho em. Rồi em sẽ lại cười tít mắt một cách thích thú như một đứa trẻ được mẹ đi chợ về mua cho quà bánh vậy.

   Nhưng, dẫu sao đấy cũng là chuyện của ngày mai, là tương lai ta chưa biết được. Thiết nghĩ chỉ nên quan tâm tới hẹn tại, tức ôm em ngủ đêm nay.






FOTEER

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro