Kiếp sau ta nhất định sẽ lấy lại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một năm may  đủ để Tề  Uyển hiểu rõ thân phận và hoàn cảnh của mình . Nhưng dù vậy cô cũng không ngờ rằng Hồng môn Yến hôm nay lại không hòa ly ,cũng không đuổi  cô đi.  Nhưng  là để lấy đi mạng sống của cô  .

 Tề  Uyển cuối xuống nhìn bà Trịnh ( phu nhân   của  Tề quốc công)
đang khóc và không thể ngừng khóc rồi nói với giọng nhẹ nhàng :
" Nương, Minh Nguyệt còn trẻ con, đã già rồi sao?"

"Cô ấy không thể chết được phải không?"

Lão thái thái Thành Dương công chúa lên tiếng:"Tề Uyển người vẫn là đứa trẻ rộng lượng và hiểu chuyện Phủ Quốc công nợ Minh Nguyệt ,ngươi cũng nợ Minh Nguyệt, ngươi nên hiểu tâm tình lúc này của mẫu thân
ngươi " .

Tề Uyển nhìn 'cha' Tề Quốc công , Tề Quốc công từng rất thương cô nhưng bây giờ ông ấy dường như có chút vướng víu ,đau khổ và bất lực:" Uyển nhi , Minh Nguyệt những năm này đã phải chịu đựng rất nhiều .Gia đình đó đã đối xử với nó rất khắc nghiệt .C ha không muốn dùng phương pháp này để cứu nó . Bây giờ thật sự không còn thời gian nữa,  Minh Nguyệt không thể đợi thêm nữa" .

Tề Uyển nhìn từng người có mặt.

Đại ca nói :"muội muội, xin hãy cứu Minh Nguyệt, muội ấy vô tội"

Nhị ca nói:" Tề Uyển ngay từ đầu ngươi không phải là người nhà của chúng ta. Ngươi không cảm thấy tội lỗi khi tận hưởng những thứ không thuộc về mình sao? "

Biểu  ca nói  :" biểu muội ngươi phải biết ơn. Đại bá và Đại bá mẫu đã nuôi ngươi 16 năm, ngươi nên báo đáp lòng tốt nuôi dưỡng của họ"

@@%( báo đáp lòng tốt nuôi dưỡng mà mất luôn cả tính mạng hay thật. PS : Tiếng lòng của người edit)@@

Tiểu Hầu Gia nói:" Tề Uyển ngươi mặt dày như vậy, tu hú chiếm tổ nhiều năm như vậy,  làm sao ngươi sống được"
( bộ tề Uyển không phải nạn nhân của chuyện đó hả , mà sao ai cũng lo cho Tề Minh Nguyệt hết vậy . Tao thấy mà tao tức á!!!!)
Cuối cùng ,  là phu quân của cô, Lương Cẩn Thần, họ quen nhau từ khi còn nhỏ, cô đã yêu hắn nhiều năm như vậy, khi cô 14 tuổi, mẫu thân của hắn là  công chúa Hoà Kính đến nhà cầu thân  và xin được thành thân theo chiếu chỉ triều đình.

 Họ đính hôn hai năm rồi mới thành thân cô luôn cho rằng Lương Cẩn Thần thích mình .

Lương Cẩn Thần nói :"Tề Uyển chỉ cần nàng đồng ý điều này ta hứa với nàng vị trí vương phi,  nàng mãi mãi là vợ cũ của ta "

(mắc cười quá Haha làm như ai thèm làm vợ của thằng chả lắm vậy , làm như thằng chả  là $$ mà ai cũng mê, hừ!!)

Tề Uyển mỉm cười .

,nuôi dưỡng ,tu hú chiếm tổ, vợ cũ .?

Cha mẹ cô không phải đã nuôi Tề Minh Nguyệt sao người ta nói rằng Tề Minh Nguyệt đã chịu sự bất công rất lớn ,nhưng nếu cha mẹ cô không cẩn thận, Tề  Minh Nguyệt một người sinh ra đã mắc bệnh tim có thể sống tới bây giờ sao.  Từ vợ trước của hắn nó ám  chỉ bài vị  hả ?

Hắn chỉ ép cô chết, nhưng hắn lại nói điều đó một cách khoa trương như vậy .

"Được "Tề Uyển đáp

"Tuy nhiên ta có một điều kiện"

Nếu cô không đáp ứng có thể  hôm nay cô sẽ không thể sống sót ra khỏi  sân này .

Mọi người không ngờ cô lại đồng ý nhanh như vậy sợ cô sẽ hối hận vội vàng nói :"Ngươi nói đi"

Tề Uyển nhìn Lương Cẩn Thần rồi  nói :"Ngày mốt, là tiệc trung thu, từ khi thành thân với vương gia, chúng ta chưa từng đi dự tiệc cùng nhau, nếu vương gia bằng lòng phong  cho ta làm vương phi, xin hãy đi cùng ta.  Ta  không thể đi một mình, ta  sẽ chết, và ta sẽ bị cười nhạo, là người phụ nữ bị bỏ rơi, không được vương gia sủng ái. "

Sắc mặt Lương Cẩn Thần hơi tối lại .

Những người khác cũng cau mày ,nàng là con gái của một thương nhân sao có thể đưa ra yêu cầu như vậy ?

Tuy nhiên ,nghĩ đến Tề  Minh Nguyệt sắp chết , bọn họ vẫn cố nhịn, chỉ lo lắng nhìn Lương Cẩn Thần .

Lương Cẩn Thần có chút chán ghét sợ tham lam của Tề Uyển  nhưng nhìn Tề  Minh Nguyệt hắn vẫn gật đầu .

"Được "

Tiệc trung thu .

Tề Uyển mặc bộ trang phục vương phi nhất phẩm , một chiếc kẹp tóc đuôi phượng và trang điểm tinh xảo .

Lương Cẩn Thần bị trang phục của cô làm cho sửng sốt một lát sau đó lộ vẻ chán ghét. Không hổ là con gái của thương nhân rất là lòe loẹt .

Sau khi vào cung về Nguyễn đã trở thành tâm điểm bàn tán .

Những người đặt cược là khi nào cô hòa ly nhìn nhau đầy khó hiểu ,đương nhiên họ càng chế nhạo cô chiếm lấy vị trí của người khác làm sao cô còn có lá gan ra mặt .

Tề Uyển phớt lờ tất cả.
Đương nhiên người nhà Tề Quốc công cũng tới ngoại trừ Tề  Minh Nguyệt nói mình bệnh nặng không đến được

Phu nhân Quốc công rơi nước mắt mỗi khi nhắc đến Tề  Minh Nguyệt với người khác điều này khiến Tề Uyển càng thêm trơ trẽn khi đứng đây.
Ngay cả Thần vương cũng giữ vẻ mặt ủ rũ trong suốt quá trình và thậm chí không thèm nhìn Tề  Uyển.
Tề Uyển vẫn  mỉm cười và nói chuyện như thể không có chuyện chuyện gì xảy ra,  chào hỏi và trò chuyện với mọi người hoàn toàn phớt lờ những lời chế nhạo .

Tiệc được nửa chừng, Hoàng đế đứng dậy rời đi , Tề Uyển cũng rời khỏi chỗ ngồi
Khoảng 15 phút sau, có người đột nhiên kêu lên :"đó không phải là Thần vương  phi sao?"
Mọi người đi theo âm thanh và nhìn thấy Tề Uyển đang đứng ở lan can Vân Quang đài nhìn xuống họ
Hoàng đế Tây Lương thích những tòa lầu  cao tầng ,nơi  tổ chức Yến tiệc trong cung gọi là Vân Quang Đài , được xây dựng trên đỉnh núi,  lầu cao cách mặt đất 10 thước.
Lan can nơi Tề Uyển đứng chính là phía sau nơi Hoàng đế Tây lương đặt  long ỷ , sau khi hoàng đế Tây lương rời đi long ỷ đã được chuyển đi để lại bệ đỡ trống rỗng.
Gần 1 m bên dưới lễ đài Hoàng Gia là phòng tiệc nơi các quan chức tiếp đãi.
Cầu thang ngăn cách sảnh tiệc và bệ Hoàng gia phía trước Tề Uyển là sảnh tiệc phía sau là bệ  cao 10 thước.
,"Tề Uyển , ngươi đang làm cái gì vậy"

Lương Cẩn Thần đứng dậy và hét lên  giận dữ .
Hắn muốn đi tiếp nhưng bị thị vệ canh gác ở bậc thang chặn lại .
Tề Uyển mỉm cười nhìn mọi người trên khán đài

"Vương gia ngài đừng nóng vội nếu đã đồng ý ta sẽ không thất hứa" .

" Hôm nay ta muốn tới đây, có một số chuyện cần phải giải thích rõ ràng . Điều này sẽ ảnh hưởng  tới ta về sau, sau khi  ta chết tiếp tục bị vu khống.'

"Mọi người đều biết rằng ta con gái của một thương nhân xuất thân từ nông thôn,  bị hoán đổi với Tề Minh Nguyệt , con gái của Tề  Quốc công. Giờ đây , con gái của Tề Quốc Công đã trở về đúng vị trí của mình .

Ta  con gái của thương nhân mang tiếng bất lương đương nhiên không xứng làm phi tần của Thần vương"

" Tề Minh Nguyệt sinh ra đã mắc bệnh tim, bây giờ họ muốn dùng trái tim của ta để chữa bệnh, họ yêu cầu ta đào nó ra" .

" Im đi" trên khán đài có vài người gần như đồng thời hét lên , thậm chí còn muốn bước tới ngăn Tề Uyển tiếp tục , nhưng đã bị thị vệ ngăn lại.

Tề Uyển  cười khi nhìn vào khuôn mặt của Lương Cẩn Thần  và Tề phủ  đang muốn xé xác cô.
" Người nói ta tu hú chiếm tổ ,  các ngươi hảo tâm nuôi dưỡng,  ta  cướp phu quân của Tề Minh Nguyệt , là ta nợ tề Minh Nguyệt.,''

" Trước hết , Ta không biết về việc  hoán đổi , ta cũng là nạn nhân,  ta là ai mà dám chiếm tổ chim khách."? .

"Thứ hai ,ngươi nuôi dưỡng ta , cha mẹ ta cũng nuôi Tề Minh Nguyệt. Người nuôi dạy ta là nhân từ nhưng cha mẹ ta không phải là nhân từ sao? "

" Thứ ba , Vương gia nếu người thích Tề Minh Nguyệt ngươi và ta còn chưa viên phòng  sao ngươi không kết hôn với Tề Minh Nguyệt một lần nữa,  tại sao lại nói ta cướp đi người yêu của cô ấy? "

Vừa dứt lời,  phu nhân Quốc công đã hét lên và chửi như điên:"tất cả những gì ngươi có bây giờ , phần nào không thuộc về Minh Nguyệt"

" Bà nói đúng có một số thứ quả thực không phải của tôi" Tề Uyển gật đầu nói :

" Người đặt tên ta là Tề Uyển , cái tên này không thuộc về ta ta liền trả lại cho ngươi"
Cô Thảo từng món đồ trang sức và kẹp tóc ra:" những thứ này cũng không phải của ta"
Sau đó cô cởi áo khoác ra và nói:"những thứ này cũng vậy''
Cô cởi quần áo cho đến khi chỉ  còn nội y rồi đặt một miếng vàng lá đang cầm trong tay xuống:"bệ hạ vừa thưởng cho ta cái này ta đã mua bộ y phục này hẳn là quá đủ rồi,"

" Tất cả đồ đạc của ta đã được trả lại,  ta và Tề phủ  đã cắt đứt mọi quan hệ với nhau" .
" Còn nữa tuy ta không còn là Tề Uyển nữa việc đính hôn cũng không tính nhưng bệ hạ có lòng tốt đã đưa cho ta một chiếu chỉ cùng một lá thư xuất cảnh.  Ta   nghe nói cha ruột của ta họ Trần,  con gái Trần Gia cũng giống như Thần vương và Tề  phủ từ nay về sau kiếp sau chúng ta sẽ không bao giờ có quan hệ gì với nhau nữa" .
Tề Uyển đưa chiếu chỉ đặt trên lan can cho thị vệ và yêu cầu hắn ta đưa nó cho Lương Cẩn Thần .
Sau đó cô lấy con dao găm đặt trên đó đâm vào ngực mình máu chảy nhuộm đỏ bộ đồ lót màu trắng của cô
"Ta sẽ để ngươi mang trái tim này đi ngay bây giờ"

"Ta chắc chắn sẽ lấy lại nó ở kiếp sau"

Cô đưa tay vào ngực rút trái tim ra và đặt nó lên bộ quần áo cô đã cởi ra.
Cô quay lại và nhảy ra khỏi lan can.

{Đây là lần đầu tiên mình edit truyện,  Nếu có sai sót , lỗi lầm hoặc những ý kiến hay mọi người hãy bình luận vào phần bên dưới cho mình biết cảm ơn mọi người rất nhiều . }

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro