Chap 5 : Kí ức

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trăng vàng đã rõ hơn, từng vệt ánh sáng len lõi qua khe cửa sổ..
Trong căn phòng trắng, chỉ vỏn vẹn có một cô gái nhỏ nằm trên chiếc giường, bả vai cô máu đỏ liên tục trào ra, ướt cả băng cứu thương. Đôi mắt cô nhắm sâu lại khuôn mặt nhợt nhạt dần, trán đầy mồ hôi. Miệng cô luôn rên rỉ :
- Mẹ......... ơi, tại sao....., sao lạ...i bỏ con ...aaaaaaa !!
- Không.... không muốn ! - Tay cô gái bấu chặt chiếc chăn đang đắp.
Chàng trai với mái tóc đen khẽ ngồi xuống bên cô, tay áp vào trán cô gái xem đã hết sốt chưa. Cô bé nắm chặt tay anh khẽ nói :
- Anh hai...aa, máu khắp nơi,cứu.... cứu em .
Anh ôm nhẹ cô gái đang bất tỉnh trong cơn mê, kí ức của cô hiện về ám ảnh...
Từ ngoài có tiếng gõ cửa, Jane chạy vào :
- Hoàng tử, tìm được rồi thuốc giải độc !
Harry đưa tay ra dấu im lặng, anh khẽ lấy lọ thuốc có màu đỏ mở ra và nhỏ từng giọt cho cô gái uống.
Gương mặt xinh xắn đã bớt nhợt nhạt, đôi mắt từ từ mở nhẹ ra, cô bé tỉnh rồi, đôi môi cô khẽ mỉm cười với mọi người.
Tại sao lại có giấc mơ ấy ? Cô thắc mắc vì những chuyện vừa xảy ra, từ khi bị Vampire đâm trúng thì cô lại bị lôi vào giấc mơ vớ vẩn ấy. Một người đàn bà có đôi mắt đen hiền lành nhưng lại lấy dao rạch vào người cô gái, những giọt máu của của cô chảy ra nhiều và được bỏ vào một chiếc lọ nhỏ. Sau đó lại có người con trai mái tóc đen, vệt máu dính đầy trên áo chạy đến ôm cô bé...... Thế này là sao ?
- Em không sao chứ ? - Harry hỏi một cách nhẹ nhàng.
- Em ổn. Nhưng.... - cô quay sang Andy và Jane hỏi :
- Sợi dây chuyền của em đâu, bùa hộ mệnh của em nó đâu mất rồi ??????
Cái mà cô nhận được chỉ là sự cúi đầu và giấu đi ánh mắt. Jane không nói gì, cả Andy cũng vậy.
- Anh vứt rồi, không cần nó nữa . - Harry lạnh nhạt trả lời
- Sao lại vứt đi, mẹ tặng em mà, trả lại đi - Ánh mắt cô vằn tia giận dữ và khóc thét lên.
- Đó là kí ức duy nhất về mẹ, trả đây, trả lại aaa !
Anh chỉ nhìn qua với ánh mắt sắc lạnh rồi quay lưng đi trong nỗi tuyệt vọng của cô bé. Cả hai người kia cũng nhanh chóng rời đi, bỏ mặc Marie ngồi yên thẫn thờ trong sự đau đớn và cô độc.
Cánh cửa khép dần lại và có tiếng nói vang lên:
- Quên hết đi !
Trăng non mang những ánh sáng máu đã lặn rồi vậy tại sao bờ vai trái cô gái vẫn cứ ứa máu ra ươm đầy trên chiếc giường trắng. Giấc mơ mang đầy tiếng thét và máu cứ đeo bám người con gái nhỏ, vuốt mái tóc đen ra sau cô lau đi vệt nước mắt và im lặng nằm xuống..... ánh đêm làm cho cô thiếp đi trong sự lo lắng và sợ hãi. Giấc mơ lại hiện về, nhưng lần này lại khác, nó rõ hơn rất nhiều. Cảnh tượng đẫm máu của đêm đó.
Trong màn đêm u tối vào cuối đông, những cơn gió lạnh chập chờn cứ ào vào cửa sổ. Bên trong căn biệt thự to lớn có một cô bé nhỏ đang ngồi bên mẹ. Người hiền từ ôm cô con gái vào lòng nhưng rồi lại dùng con dao nhỏ rạch một đường trên vai trái của cô,máu chảy ra và cô vùng vẫy để thoát ra nhưng không được. Máu từ từ được truyền sang chiếc lọ nhỏ mà bà đang cầm, vẫn ánh mắt hiền lành ấy bà khẽ nói :
- Xin lỗi con gái, mẹ đành dùng cách này để bảo vệ con.
- Không.... không muốn ! Thả con..raaaaa....
Sau khi lấy lọ thủy tinh đính vào chiếc dây chuyền và đeo cho cô, bà lại lấy tay ấn vào mạch máu của mình, dùng máu để phong ấn bản chất Vampire của cô con gái nhỏ lại. Kí ức dần mờ lại.
Từ phía sau một Vampire quý tộc chừng 14 tuổi bước đến, liếc một ánh mắt lạnh lẽo về phía đứa bé 11 tuổi đang lo sợ ôm lấy bã vai đầy máu, hắn ta dùng lưỡi gươm Hunter chém thẳng vào người mẹ cô bé, sau đó lại dùng mũi gươm đâm xuyên trái tim của bà. Người mẹ khẽ mỉm cười nhìn đứa con rồi nhắm mắt lại, một đôi mắt u buồn. Một người thiếu nữ trẻ gục ngã dưới chân hắn, thân xác biến thành tro rồi theo gió bay đi.
- Mẹ......... ơi, tại sao....., sao lạ...i bỏ con ...aaaaaaa !!
Còn mỗi cô gái nhỏ mang tên Marie thẫn thờ nhìn cảnh tượng kinh khủng vừa xảy ra, hắn đang chạy đến định bắt cô thì có một chàng trai có mái tóc đen và đôi mắt lạnh lùng, bộ quần áo dính đầy máu đến bên nắm tay cô kéo đi, cô bé la to :
- Anh hai...ah, máu khắp nơi,cứu.... cứu em !!! Cứu em với huhuuu...
Cả hai nắm tay nhau chạy vào khu rừng để trốn nhưng không, tên Vampire ấy đuổi kịp rồi, hắn bước đến với chiếc Rìu to, cầm nó định đánh Harry nhưng anh mạnh hơn. Vì thuộc hoàng gia nên có thể đánh bại đối thủ dễ dàng, sau đó dùng sức mạnh của quý tộc để phong ấn hắn vào một tảng băng.
Nhưng vì đuối sức nên cô gái mang tên Marie khụy xuống đất, máu trên vai cô thấm đầy trên nền tuyết trắng. Kí ức dần dần biến mất.....chỉ còn bóng người đứng đó khẽ nói:
- Quên hết đi !
**
Hết chap 5

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro