Chương 14: Nhà Hàng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cả bọn sang trọng đi vào nhà hàng Place.

Bọn nó vào cửa làm hàng ngàn con mắt nhìn sang vẻ đẹp đó của cả bọn.

Thấy có người nhìn mình, nó nhìn họ, cười lịch sự làm những người đàn ông đỏ mặt.

Các cô gái cũng mong bọn hắn cười một chúc, Thiên thấy vậy nên nháy mắt với đám con gái làm bọn đó xịt máu mũi.

Ông Tuấn( chủ nhà hàng) thấy bên ngoài ồn ào thì chạy ra, thấy cả đám đang đứng thì tiến lại cười tươi như hoa nói:

- Ta biết mấy đứa hôm qua đặt chỗ nên đã chuẩn bị phòng Vip và thức ăn mà mấy đứa thích rồi đấy!

- Chào bác Tuấn! Mà bác là chủ nhà hàng này à? – nó cười mỉm lịch sự

- Đúng vậy! Cuộc sống qua đi quẫn lại chán quá mấy đứa à! Bác muốn kiếm gì làm chơi ấy mà! – ông Tuấn cười

- Bác khách sáo quá rồi! Nhà hàng lớn như vậy mà bảo là làm chơi à? – Thiên nó đùa

- Hahaha! Mấy đứa có thể vào ăn được rồi đấy! – ông Tuấn cười tự nhiên rồi dẫn cả bọn vào phòng Vip gần đó

- Biết mấy đứa đặt chỗ nên bác đã chuẩn bị phòng Vio và thức ăn mấy đứa thích rồi đấy! Thôi bác đi đây! – ông Tuấn bước đi

- Sao bác không ở lại đây ăn với bọn cháu ạ! – Thy hỏi

- Công việc của bác còn nhiều! Mấy đứa cứ tự nhiên! Bữa này bác khao! – ông Tuấn cười rồi bước đi

- Lại nợ nữa rồi! – Thiên lẽ lưỡi

- Bác ấy bảo khao mình mà! – anh nó ngây thơ

- Ngốc quá! Cái này người ta gọi là nợ tình đó! – Thy cười đểu

- Ủa? Tụi mình có yêu bác ấy đâu mà nợ tình? – anh nó vẫn ngốc

- Hai ngốc à! Nợ tình là nợ tình cảm bác dành cho mình đấy! Chứ không phải tình cảm nam nữ đâu! Hai ngốc thật đó! – nó che miệng lại cười

Nói cười vui vẻ xong thì bọn nó ngồi xuống chuẩn bị cho bữa ăn.

Hắn thì đẩy ghế ra cho nó ngồi còn Kiệt thì lót khăn dưới đùi, bên Sương thì Thiên cũng làm vậy

- Ước gì mình cũng được giống họ! – Thy nói rồi mắt lấp lánh nhìn anh nó

- Thôi được rồi cô nương! – anh nó thở dài giúp Thy đẩy ghế ra ngồi nhưng không kéo vô lại làm cô bị té xuống đất

Nó, Thiên và anh nó ngồi ôm bụng cười còn Sương che miệng lại không dám cười, hắn và Kiệt mỉm cười nhẹ vì ở đây chỉ có nhân viên phục vụ thôi thì quan tâm thể diện làm cái gì chứ.

- Đồ đáng ghét! – Thy cởi guốt chân ra rồi phóng vào mặt anh nó đang ngồi cười

Anh nó vô tình dính guốt đỡ không kịp liền té ra phía sau nằm bất tỉnh, Thy liến hai con người đang ôm bụng cười làm mấy đưới đó nín luôn không dám cười nữa.

- Đáng đời! Ai biểu dám chọc Thy yêu dấu của tui làm chi! – nó lêu lêu anh mình đang nằm giả chết dưới đất rồi chạy lại chỗ Thy nịnh nọt

- Thy đẹp gái ơi! Có bị sao không vậy!

- Hồi nãy cười lớn lắm mà! Sao không cười nữa đi! – Thy cười mà có thể làm con nít phát khóc khi thấy mặt cô lúc này

- Nãy tao cười thằng này mà! Đâu phải cười mày đâu! – nó chỉ vào anh nó đang nằm như xác chết

- Chết rồi sao? – Thiên tới chỗ này anh nó lấy đứa chọt chọt vào mặt

- Không được động vào khuôn mặt đẹp trai của tao! – anh nó tức giận đẩy Thiên ra

- Con em phản bội kia! Mày thấy anh mày sắp chết mà vẫn nhởn nhơ đi nịnh nọt cái con không biết tình người kia à! – anh nó ngồi dậy chỉ vào mặt nó và Thy

- Coi lại coi ai không biết tình người nha! – Thy cười nửa miệng nhìn anh nó

- Thôi đi! Người ta đem đồ ăn vào rồi kìa! Nhục mặt quá đi! – Thiên che mặt lại

- Oa! Đồ ăn nhìn hấp dẫn quá à! – nó chảy nước miếng nhìn đồ ăn

- Đúng là heo có khác! Thấy đồ ăn là chảy nước dãi! – hắn lắc đầu

- Tôi không cần anh quan tâm! Với tôi đồ ăn là nhất! – nó cười tươi

- Ăn thôi mấy chế ơi! – anh nó đã ngồi dậy và dơ đũa lên

Cả bọn nhào vô ăn chỉ riêng Sương, hắn và Kiệt ăn từ tốn nhất.

Thấy mình hơi quá, đám heo kìa bình tĩnh lại, giả bộ lịch sự ngồi xuống ngay ngắn.

- E hèm! Hồi nãy bọn này hơi lố! Mọi người cứ ăn tự nhiên đi! – nó hào phóng

- Cảm ơn ý tốt của ai kia nhưng bọn này quen rồi! Không sao đâu! – hắn cười đểu

Nó đỏ mặt quay qua chỗ khác vì biết mình mất mặt quá rồi.

Giới thiệu một chút về chỗ ngồi của cả bọn, nó ngồi đối diện với hắn, Thiên ngồi đối diện với Sương, anh nó ngồi đối diện với Thy và Kiệt ngồi ghế chính trong cùng một bàn, nữ một bên, nam một bên còn Kiệt giống kiểu nhân vật chính.

- Thôi An ăn đi! – Kiệt gắp miếng bào ngư cho nó

- Cảm ơn Kiệt nhiều nha! – nó cười tươi ăn ngon lành

- Cho cô này! Tôi sợ con An đánh tôi quá! – anh nó gắp miếng cá ngừ cho Thiên

- Anh tốt với tôi quá! Cho anh nè! – Thy tốt bụng gắp cho anh nó miếng cải làm anh nó tức điên

- Cảm ơn "lòng tốt" của cô! – anh nó gằn từng chữ

- Không có gì! Tôi biết tôi tốt mà! – Thy cười tươi

Hai đứa nhìn nhau tóe lửa.

- Rầm!

Mọi người thấy có tiếng quay lại nhìn thì thấy nó đang đập cái đũa xuống và chống cằm nhìn anh nó và Thy một cách tự nhiên.

Hai người nuốt nước miếng sợ hãi rồi ngoan ngoãn ngồi ăn.

- Mọi người ăn tiếp đi! – nó cười khách sáo

- Này ăn nhiều vào! Coi chừng đuối sức đó! – Thiên gắp cho Sương miến thịt BBQ

- Cảm ơn nhiều! – Sương cười hiền

- Ăn đi! Ăn cho thành heo luôn đi! – hắn gắp cho nó miến sườn ngon lành

- Phụ lòng anh rồi! Tôi mãi mãi cũng không biến thành heo đâu! Hố Hố Hố! – nó nhìn lên trần cười

Nói xong nó vẫn hì hục ăn những món mà anh nó, hắn, Kiệt và Thy liên tục gắp cho nó làm nó rất hạnh phúc.

Ăn xong, nó xoa cái bụng của mình cười tươi.

- No quá à! Nhưng mà ăn nhiều khát quá à! – nó cười với hắn

- Đây! – hắn làm theo phản xạ tự nhiên đưa cho nó ly nước ngọt

Nó nốc xong ly đó, nhìn xung quanh thấy mọi người ăn xông rồi thì đứng lên, chỉnh sửa đồ đạc lại rồi hô:

- Đi xem ca nhạc đê!

- Ok men! – đồng thanh

��������j�c�qq

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro